Tên Vực Ngoại Thiên Ma kia ngẩn ra, xác định kẻ mà Dương Thiên đang nói đến chính là hắn thì không khỏi kinh hãi:
- Ngươi phát hiện ra ta?
Dương Thiên tỏ vẻ khinh thường:
- Ngươi đứng ngay đó, ta lại không bị mù, tại sao lại không nhìn thấy?
Vực Ngoại Thiên Ma nghệch ra, hắn liên tục lắc đầu:
- Không đúng, huyễn trận này do chính đại nhân thiết lập, cho dù là Đại Thừa kỳ cũng đừng mong phát hiện ra bọn ta. Ngươi chắc chắn…
Hắn còn chưa kịp nói hết câu, một cột lửa rất lớn đã xông đến. Vực Ngoại Thiên Ma hoảng hốt, bất quá tốc độ của cột lửa quá nhanh, hắn không có cách nào tránh né, liền vung tay lên hóa thành một cái ma thủ khổng lồ đỡ lấy.
Cự thủ nhìn qua rất đáng sợ kia lại không chống cự được bao lâu, nhanh chóng bị cột lửa thiêu rụi. Bất quá nó cũng xem như hoàn thành nhiệm vụ của mình, ngăn cản cột lửa trong khoảnh khắc, giúp cho tên Vực Ngoại Thiên Ma kia có thời gian tránh đi. Mặc dù vậy, cánh tay trái của hắn vẫn tỏa ra khói đen nghi ngút, đây là dấu hiệu khi một tên Vực Ngoại Thiên Ma bị thương.
Hắn giữ khoảng cách với Dương Thiên, run rẩy nói:
- Hỏa diễm bình thường không thể nào xuyên thủng được Âm Ngoại Lực của Vực Ngoại Thiên Ma bọn ta. Thứ hỏa diễm kia rốt cuộc là loại Thiên Hỏa nào?
Hỏa diễm trong thiên địa cũng được phân chia cấp bậc rất cụ thể. Hỏa diễm sử dụng linh lực, thông qua pháp thuật tạo ra gọi là Hậu Thiên Linh Hỏa. Hỏa diễm do trời đất tạo thành, tu sĩ có thể luyện hóa để sử dụng lại chia làm hai loại Địa Hỏa và Thiên Hỏa.
Hậu Thiên Linh Hỏa cùng Địa Hỏa tuy nguồn gốc khác nhau, nhưng có một điểm chung là uy lực hạn chế, phụ thuộc rất nhiều vào tu vị của người thi triển. Thiên Hỏa thì khác, mỗi một loại đều có uy lực hủy thiên diệt địa. Âm Ngoại Lực của Vực Ngoại Thiên Ma quả thực có điểm đặc biệt, hỏa diễm bình thường hoàn toàn không làm gì được nó.
Khi cột lửa của Dương Thiên dễ dàng đem cự thủ thiêu đốt, hắn liền nhận định đây chắc chắn là một loại Thiên Hỏa. Chỉ là Thiên Hỏa không những khó tìm mà độ khó khi luyện hóa cũng đủ khiến nhiều người nghe đến liền chùn bước, tại sao một tên Hợp Thể sơ kỳ lại có năng lực sở hữu nó?
Dương Thiên từ chối giải thích, có nói ra tên Vực Ngoại Thiên Ma này cũng không hiểu, hắn mới không rảnh làm những việc nhàm chán như vậy. Dương Thiên đưa tay ra trước mặt kéo ngang một cái, năm đốm lửa màu sắc khác nhau hiện lên.
Năm đốm lửa dần lớn ra, diễn hóa thành hình ảnh năm loại thú khác nhau. Phân biệt là: sói, hổ, gấu, đại bàng và rồng. Dương Thiên cười nhạt:
- Ngũ Thú Diệt Ma Hỏa, đây là thứ xưa kia ta rất ưa thích sử dụng với Vực Ngoại Thiên Ma. Dùng nó cho một tên Hợp Thể hậu kỳ Vực Ngoại Thiên Ma như ngươi thì hơi lãng phí, nhưng ta cũng không còn ở trạng thái toàn thịnh. Có thể chết dưới thứ này, ngươi có thể để tự hào. Nhờ năm xưa, vô số Đại Thừa, Độ Kiếp kỳ lão tổ của Vực Ngoại Thiên Ma đã ngã xuống dưới ngọn lửa này.
Những lời Dương Thiên nói đều là sự thật. Nhớ năm đó hắn giết vô số người, tu vị đạt đến Độ Kiếp kỳ. Dưới Ngũ Thú Diệt Ma Hỏa đã có không biết bao nhiêu lão tổ của Vực Ngoại Thiên Ma ngã xuống. Dương Thiên nay không bằng xưa, bất quá, muốn tiêu diệt một tên Hợp Thể hậu kỳ vẫn là thừa sức.
Dương Thiên điểm nhẹ về phía trước một cái, năm con mãnh thú lập tức ngẩn đầu lên trời rống to, sau đó xông đến chỗ Vực Ngoại Thiên Ma. Vực Ngoại Thiên Ma vội lùi lại tránh né công kích, sau đó biến mất không còn bóng dáng. Dương Thiên lắc đầu:
- Chút tiểu xảo này cũng muốn qua mặt ta, thực sự quá xem thường Ngũ Thú Diệt Ma Hỏa a.
Năm con mãnh thú mất đi mục tiêu liền tiếp tục rống to. Lần này bên trong tiếng rống lại ẩn chứa hỏa linh lực rất mạnh, tạo thành từng vòng sóng lửa lan tỏa khắp không gian rộng lớn. Vài giây sau, một tiếng hét lớn phát ra. Vực Ngoại Thiên Ma một lần nữa xuất hiện. Lúc này trên người hắn đã có rất nhiều chỗ bốc khói nghi ngút, chứng tỏ đã bị thương không nhẹ.
Ánh mắt Vực Ngoại Thiên Ma tuy vẫn còn sự sợ hãi nhưng nhiều hơn chính là sự quyết tâm, có lẽ tên này thực sự đã có ý liều mạng. Hắn dang rộng hai tay ra, cơ thể bất ngờ kéo dài. Không đúng, phải nói là tan ra, hòa nhập vào trong hư không. Hư không vốn tối đen lúc nào lại dần được bao phủ bởi một cảm giác kỳ bí, lạnh lẽo. Dương Thiên hơi nghệch mặt ra:
- Ma Hóa Thiên Địa? Chỉ một tên Hợp Thể sơ kỳ Vực Ngoại Thiên Ma lại sử dụng được loại thần thông này, xem ra hắn cũng có địa vị không nhỏ a.
Ngạc nhiên thì ngạc nhiên, Dương Thiên vẫn không tỏ ra lo lắng chút nào. Ma Hóa Thiên Địa quả thực rất mạnh, nếu trước mặt là một tên Đại Thừa kỳ sử dụng, nói không chừng Dương Thiên thực sự phải rút lui. Bất quá chỉ là một tên Hợp Thể hậu kỳ, đem ra hù dọa đám tu sĩ ngoài kia còn được, đối với hắn lại hoàn toàn vô dụng.
Dương Thiên cong tay búng ra một tia sáng, năm con mãnh thú cả người tỏa ra ánh sáng rực rỡ, sau đó liền biến thành nắm cái đồ án hình tròn, phía trên còn có hình ảnh của bọn chúng. Năm đồ án bắt đầu chuyển động theo những quỹ tích kỳ dị. Theo sau đó, từng cơn sóng lửa bắt đầu quét ngang. Âm Ngoại Lực vốn đang đem không gian quanh đây ma hóa liền giống như tuyết giữa trời mùa hè, sóng lửa đi đến đâu liền tan biến đến đó.
Chưa dừng lại, năm đồ án bắt đầu chụm lại một chỗ, xếp thành một đường thẳng. Cảm nhận được uy hiếp trí mạng, Vực Ngoại Thiên Ma hiện ra cách đó rất xa, vội vả xoay người bỏ chạy.
Hắn bỏ chạy chưa được bao xa liền cảm nhận được sau lưng nóng rát. Vừa quay đầu lại liền thấy một con chim ngũ sắc bằng lửa đang lao đến. Vực Ngoại Thiên Ma trừng to mắt:
- Đây, đây là…
Hắn còn chưa kịp nói hết câu đã bị con chim kia nuốt vào trong bụng, chớp mắt liền không còn để lại dấu vết gì. Tiêu diệt xong Vực Ngoại Thiên Ma, con chim lửa kia cũng biến mất. Dương Thiên không vội rời đi, hắn cảm nhận được có ai đó đang đến, hơn nữa lại là người quen.
Mất gần 3 phút, một bóng đen xé mở hư không bước ra. Hắn liếc mắt nhìn quanh một vọng rồi tập trung ở chỗ Dương Thiên:
- Là ngươi giết hắn?
Dương Thiên nhún vai:
- Ta không biết “hắn” mà ngươi đang muốn nói đến là ai, nhưng ta quả thực vừa mới giết chết một tên Vực Ngoại Thiên Ma.
Nhạc Hiên im lặng vài giây. Tên Dương Thiên này thực sự không có chút giác ngộ nào với hành động hắn vừa làm hay sao? Nói gì thì nói, nơi này là địa bàn của Vực Ngoại Thiên Ma, ngươi tùy tiện chém giết bọn hắn như vậy lẽ nào không sợ bị phát hiện? Lần trước vì che dấu cho Dương Thiên, Nhạc Hiên đã phải đem năm tên Vực Ngoại Thiên Ma kia xóa đi trí nhớ, việc này đã khiến vài kẻ nghi ngờ. Hiện tại còn phiền phức hơn, Dương Thiên vừa giết chết một tên Hợp Thể hậu kỳ Vực Ngoại Thiên Ma. Tên này thân phận khá đặc biệt, chính là nghĩa tử của Ma Hoàng, người mạnh nhất tại Cực Lạc Cảnh này.
- Ngươi có biết kẻ mà ngươi vừa giết là ai hay không?
Dương Thiên tỏ vẻ chẳng mấy bận tâm:
- Một tên Hợp Thể hậu kỳ Vực Ngoại Thiên Ma mà thôi. Có thể sử dụng Ma Hóa Thiên Địa hẳn là có địa vị không thấp, bất quá cũng chỉ đến như vậy mà thôi.
Nhạc Hiên thực sự có chút đau đầu, đây là Dương Thiên không hiểu hay cố tình không hiểu?
- Hắn chính là nghĩa tử của Ma Hoàng, người mạnh nhất tại Cực Lạc Cảnh. Ngươi đem hắn giết đi, Ma Hoàng rất nhanh sẽ cảm ứng được. Đến lúc đó, ta cũng không có cách nào giúp được ngươi.
Dương Thiên có đôi chút bất ngờ. Chọn đại một phòng, không ngờ lại gặp ngay nghĩa tử của Ma Hoàng. Khoan, kẻ mạnh nhất Cực Lạc Cảnh chẳng phải là tên đang ở trong cơ thể Vân Bằng hay sao? Dương Thiên cười hỏi:
- Ngươi đã từng trông thấy tên Ma Hoàng kia lần nào hay chưa?
Nhạc Hiên cau mày:
- Ta chưa từng diện kiến chân thân. Nhưng vài trăm năm trước nghe nói hắn đã từng xuất hiện, chỉ một chiêu liền đem vài tên Đại Thừa kỳ phế đi tu vị.
Dương Thiên nghe vậy liền cười to:
- Vậy thì ngươi có thể yên tâm. Ít nhất một thời gian dài nữa hắn cũng sẽ không xuất hiện.