Phong Lưu Chân Tiên

Chương 205: Chương 205: Ra mặt




Dương Thiên cố nhịn cảm xúc muốn đánh người xuống, gằn giọng:

- Cút, ta không có ham mê đặc thù như vậy. Nếu ngươi muốn thì có thể ra ngoài kia tìm kiếm.

Tần Chiến nghe vậy cũng đã an tâm, dò hỏi:

- Huynh đệ, ngươi muốn gì mới chịu bỏ qua cho ta?

Dương Thiên nở nụ cười bị ổi:

- Vừa rồi ta nghe nói ngươi đã soạn ra một kế hoạch dài hơn 100 trang A4, ta muốn…

Vừa nghe Dương Thiên nói đến bản kế hoạch, Tần Chiến dứt khoát:

- Không được, bất cứ thứ gì, trừ nó ra.

- Tại sao?

- Huynh đệ, ngươi có biết ta cùng hơn 10 vị chuyên gia đào sâu nghiên cứu trong nhiều tháng liền mới soạn lên một kế hoạch chi tiết như vậy. Tin tưởng bất kỳ mỹ nữ nào đều sẽ gục ngã trước nó. Gọi là Thần Thư cũng không sai. Thứ này rất quý giá, nếu để lộ ra bên ngoài…

- Ngươi đã không đồng ý, ta đánh nói với lão gia chủ. Đáng tiếc a.

Tần Chiến mếu máo:

- Huynh đệ, đừng tuyệt tình như vậy, ta đồng ý không phải là được rồi sao.

Dưới sự uy hiếp của Dương Thiên, Tần Chiến ngoan ngoãn lấy ra một cái USB 8GB đưa cho hắn. Làm xong, Tần Chiến quay mặt qua đi, tựa như đang giận dỗi. Nhìn Tần Chiến, Dương Thiên lắc đầu thở dài, tên này thực sự là một đóa kỳ hoa a.



Lão gia chủ chờ mọi người bàn tán một lúc mới ra hiệu cho bọn họ yên lặng, tiếp tục nói:

- Về vị hôn phu của Tần Tuyết, ta nghĩ các ngươi chắc đều đã từng nghe nói qua. Tin rằng với sự trợ giúp của hắn, chúng ta rất nhanh sẽ vượt qua Lý gia, trở thành đệ nhất gia tộc.

Lão gia chủ quay lại đánh mắt với Tần Tuyết, ý bảo nàng đứng dậy nói vài câu. Bất quá Tần Tuyết lúc này không có tâm trí chú ý đến hắn. Nàng cũng giống như Dương Thiên, bị tin tức này làm bất ngờ đến ngây ngẩn. Trong đầu Tần Tuyết cứ quẩn quanh một câu nói: “Ta và hắn giữa tháng sau sẽ thành hôn”. Câu nói này cứ lặp đi lặp lại, Tần Tuyết bật thốt lên:

- Không được.

Âm thanh khá nhỏ, ngoài lão gia chủ đang ngồi gần nhất ra thì không có người nào khác nghe thấy. Lão gia chủ vội trấn an:

- Tần Tuyết, ngươi mau đứng lên nói vài câu. Chuyện hôn lễ chỉ là do ta bịa ra để hù dọa bọn hắn mà thôi. Người đừng quá để ý.

Nghe lão gia chủ giải thích, Tần Tuyết đã yên tâm không ít. Tuy cảm thấy có chút thất vọng nhưng chuyện hôn lễ đối với nàng lúc này không phải là một tin tức tốt. Nàng chỉ mới sắp học hết năm 2 đại học, còn rất nhiều chuyện chưa làm, nói đến hôn nhân thực sự là quá sớm.

Yên tâm trở lại, Tần Tuyết đứng lên nói:

- Dương Thiên rất lợi hại, ta sẽ nhờ hắn giúp đỡ lão gia chủ chống lại Lý gia và Hoàng gia. Tần gia chúng ta sẽ sớm vượt qua hai đại gia tộc kia để trở thành gia tộc mạnh nhất. Hi vọng mọi người có lựa chọn đúng đắn.

Ý của Tần Tuyết rất rõ ràng, nàng chỉ nói trợ giúp lão gia chủ chứ không nói trợ giúp Tần gia. Những người ở nơi này đương nhiên có thể dễ dàng hiểu được. Bây giờ bọn họ phải lựa chọn giữa lợi ích cá nhân và cơ hội để gia tộc phát triển mạnh mẽ.

Trung niên nhân gương mặt âm trầm nhìn những người có mặt ở nơi này, hắn có thể thấy được không ít người đã vì những lời Tần Tuyết nói mà thay đổi chủ ý.

- Tần Tuyết, ta cũng đã từng nghe qua về sự lợi hại của người tên Dương Thiên kia. Không biết khi nào mới có cơ hội được diện kiến hắn.

- Thúc thúc, người đang nghi ngờ lời ta nói hay sao?

- Đương nhiên không phải, chỉ là sự hiếu kỳ của ta thôi. Ta tin rằng tất cả tộc nhân của Tần gia đều muốn một lần diện kiến đại nhân vật này.

Lão gia chủ cùng Tần Tuyết mỉm cười, tên này vẫn cho rằng Dương Thiên chưa trở về, người không có mặt ở đây, những lời lão gia chủ cùng Tần Tuyết nói chỉ là lời nói phiến diện, không đáng tin.

Lão gia chủ hỏi:

- Các ngươi đều muốn nhìn thấy hắn sao?

Phía dưới vang lên rất nhiều âm thanh đáp lại:

- Đúng vậy, ta đã từng nghe nói hắn một mình đến dự đại hội gia tộc Lý gia quậy phá. Không có một ai dám đứng ra ngăn cản.

- Ta cũng đã nghe qua vài chuyện về hắn, Lý gia vì đắc tội hắn đã phải chi một khoản tiền lớn, mua một chiếc Roll Royce phiên bản hạn chế để đền tội.

- Còn có…

Lão gia chủ ra hiệu cho bọn hắn dừng lại, gật đầu:

- Tốt, vậy để ta mời hắn đến đây gặp gỡ các ngươi một lần. Dương Thiên, mau ra đây đi.

Lão gia chủ vừa dứt lời, cả nghị sự đường lập tức im bặt, nhìn quanh tìm kiếm bóng dáng Dương Thiên. Trung niên nhân cả ngươi run lên, nếu quả thực Dương Thiên đang có mặt ở đây, thất bại chắc chắn sẽ thuộc về hắn. Đến lúc đó lão gia chủ tiến hành trả thù, điều tra được mối quan hệ giữa hắn và Lý gia. Phản bội gia tộc chính là tội chết.

Trung niên nhân lén vuốt mồ hôi trên trán, đưa mắt nhìn quanh. Hơn 5 phút trôi qua, vẫn chưa thấy Dương Thiên xuất hiện, trung niên nhân trong lòng vui mừng. Xác nhận được tin tức Dương Thiên đã rời đi là đúng, hắn nở nụ cười trêu chọc:

- Lão gia chủ, Dương Thiên đang ở đâu. Mau mời hắn ra để ta có cơ hội gặp mặt vị đại nhân vật này a.

Lão gia chủ cau mày, cố gằn tìm kiếm Dương Thiên trong đám đông mà không được. Một phần là vì hắn vẫn chưa mở ra thần thức, một phần là do Dương Thiên đang kéo Tần Chiến ngồi thấp xuống để bàn bạc những kĩ năng và cách xử lý tình huống nên không để ý đến lão nói gì.

Tần Tuyết thấy tình hình không ổn, vội đứng dậy gọi:

- Dương Thiên, ngươi mau ra đây đi.

Giọng nói nhẹ nhàng của nàng so với giọng ồm ồm của lão gia chủ hiệu qua hơn rất nhiều. Dương Thiên vỗ vai Tần Chiến:

- Huynh đệ, ta cảm thấy tính cách của ngươi rất hợp với ta. Sau này lại tiếp tục thảo luận. Bây giờ gjpXmZm ta có việc phải đi trước.

Nói xong, Dương Thiên luồn qua đám người đang ngồi, bước đến bục cao nhất trên nghị sự đường, ngồi ngay bên cạnh Tần Tuyết. Tần Chiến ngơ ngác chưa kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra, liền hỏi tên ngồi phía trước:

- Huynh đệ, đang xảy ra chuyện gì vậy?

Tên kia nhìn Tần Chiến như một tên ngốc:

- Chuyện quan trọng như vậy mà ngươi không chú ý lắng nghe sao?

- Thật ngại quá, huynh đệ lâu ngày gặp mặt, có nhiều chuyện cũ để ôn lại.

- Huynh đệ của ngươi đâu?

Tần Chiến lấy tay chỉ về phía Dương Thiên:

- Hắn đang ngồi trên kia, không biết lão gia chủ gọi hắn lên có việc gì.

Vẻ mặt khinh bỉ càng đậm, tên kia thở dài:

- Huynh đệ, cùng là tộc nhân Tần gia, ta có chuyện muốn nhắc nhở ngươi. Trèo cao thì té đau, đừng nên thấy người sang bắt quàng làm họ.

- Ngươi muốn nói gì, ta và hắn thực sự là huynh đệ.

- Huynh đệ? Ngươi còn muốn gạt ta, hắn chính là Dương Thiên danh tiếng lẫy lừng, chẳng lẽ người là huynh đệ của hắn mà lại không biết.

Nói xong, tên kia quay người lại vị trí ban đầu, bỏ mặc Tần Chiến khuôn mặt ngốc trệ.

Dương Thiên bước lên ngồi cạnh Tần Tuyết, nói chuyện với nàng một cách rất tự nhiên, mặc kệ những người xung quanh đang nhìn chằm chằm vào hắn. Lão gia chủ không nhịn được nhắc nhỏ:

- Dương Thiên, mau nói với bọn hắn vài câu.

Dương Thiên nhàn nhạt nói:

- Từ lúc đầu ta đã nói là sẽ không tham gia vào chuyện của Tần gia, xuất hiện ở nơi này đã là sự nhượng bộ lớn nhất rồi. Ngươi đừng kéo ta vào vũng nước lầy này.

Dương Thiên cố ý nói vậy, hắn vẫn chưa quên chuyện lão già này vừa làm. Dù đã sớm hiểu rõ nguyên nhân, nhưng nếu cứ để yên mọi chuyện cho lão già này sắp đặt, hắn cảm thấy rất không thoải mái.

- Ngươi hiểu lầm, ta chỉ muốn ngươi đứng lên xác nhận mình là vị hôn phu của Tần Tuyết. Còn đám người kia sẽ do ta xử lý, chẳng lẽ ngươi hôn sự này cũng không liên quan đến ngươi sao?

Dương Thiên nghe đến đây liền trở mặt:

- Ngươi còn dám nói. Ta nể mặt ngươi là gia gia của Tuyết nhi, đối đãi với ngươi tử tế, ngươi lại dám hố ta.

- Ta hố ngươi?

- Đúng vậy, chuyện hôn sự lần này, ngươi đã từng hỏi qua ý của ta và Tuyết nhi hay chưa?

Lão gia chủ đánh mắt, ý bảo Tần Tuyết giải thích hộ. Tần Tuyết vội nói:

- Dương Thiên, chuyện này ta sẽ giải thích với ngươi sau. Mau làm theo lời gia gia nói đi.

Thấy Tần Tuyết làm vẻ mặt đáng thương cầu xin, Dương Thiên chỉ còn cách thở dài chấp nhận. Là một nam nhân bình thường, sức chống cự của hắn với mỹ nữ thực sự rất kém.

- Được rồi. Sau khi xong chuyện phải giải thích rõ ràng cho ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.