Phong Lưu Chân Tiên

Chương 500: Chương 500: Sát Thần Đồ Linh Lục




Nói hết câu này Vạn Sự Thông liền gục xuống. Dương Thiên biết chỉ khi tên này say mới có thể moi hết thông tin từ hắn nên mới mang đến một loại linh tửu đặc biệt, cuối cùng cũng lấy được vài thông tin quan trọng. Có lẽ Vạn Sự Thông sau khi tỉnh lại đã quên mất mình đã từng nói gì, nhưng mỗi một kẻ thù Dương Thiên đều ghi nhớ trong lòng.

Tuy vậy, điều Dương Thiên không nghĩ đến chính là, phải đến ngàn năm sau hắn mới có dịp tìm đến Vân Châu Thắng Cảnh, đem căn nguyên của tấn bi kịch này giải quyết.

Thiên Diễn Tông tại Vân Châu Thánh Địa có địa vị rất cao. Nếu Dương Thiên tùy tiện xông vào giết chết Thiên Diễn Lão Tổ chắc chắn sẽ trở thành công địch của chúng tu sĩ ở đó. Bất quá hắn cũng không mấy bận tâm. Dương Thiên đã khôi phục đến Đại Thừa kỳ, trừ khi có tu sĩ Độ Kiếp kỳ hiện thân, bằng không đừng mong làm gì được hắn. Nhưng Độ Kiếp kỳ là những kẻ không màng sự đời, bọn hắn thường ngao du bên ngoài hư không, tìm kiếm cơ duyên độ kiếp, làm gì có thời gian quản những chuyện này.

Hơn nữa, nếu vận khí kém gặp phải Độ Kiếp kỳ cản đường, cứ trực tiếp sử dụng Hắc Thiên Thần Lôi giết chết hắn là được. Dương Thiên hành sự vẫn luôn cẩn trọng, nhưng một khi báo thù hắn rất điên cuồng, thần cản giết thần, phật cản giết phật. Lần này chỉ có thể trách Thiên Diễn Lão Tổ gặp xui xẻo mà thôi.

Vân Châu Thánh Địa là một nơi nổi danh. Tuy Dương Thiên chưa đến lần nào nhưng vẫn biết được vị trí của nó. Khôi phục đến Đại Thừa sơ kỳ, tốc độ của hắn đã không hề thua kém Liệt Viêm Kình, tên kia cũng không cần đi chậm chờ đợi hắn mà dùng toàn lực phi hành. Cả hai chỉ tốn gần năm ngày liền bước vào địa phận của Vân Châu Thánh Địa.

Liệt Viêm Kình cười nói:

- Gọi là Thánh Địa cũng không sai. Nồng độ linh khí nơi này so với bên ngoài còn cao hơn một phần. Không biết đi sâu vào bên trong thì sẽ như thế nào.

Dương Thiên đáp lại:

- Ta nghe nói linh khí tại trung tâm Vân Châu Thánh Địa nồng đậm hơn ngoại giới đến ba phần. Đó là chưa kể phẩm chất linh mạch ở nơi này còn cao hơn một bậc.

Liệt Viêm Kình vui vẻ:

- Nói như vậy ở lại nơi này tu luyện cũng là một lựa chọn không tệ.

Dương Thiên bật cười:

- Đơn thuần tu luyện thì không tệ, nhưng nơi này thực sự không phù hợp với ta và ngươi. Thứ nhất, ngươi là một kẻ cuồng chiến. Một nơi yên bình chú trọng tâm cảnh như thế này rất không thích hợp. Thứ hai, lý do chúng ta đến đây chắc hẳn ngươi đã rõ. Ngươi nói xem sau chuyện này những tu sĩ ở đây có còn chào đón chúng ta nữa hay không?

Vẻ mặt Liệt Viêm Kình có chút tiếc nuối. Nơi này là một nơi không tệ để bế quan tiềm tu. Nhưng xem ra hắn và nơi này thực sự không có duyên. Tìm đến một thành trì khá lớn, Liệt Viêm Kình đột nhiên quay sang nói với Dương Thiên:

- Ngươi tìm người hỏi đường đến Thiên Diễn Tông trước. Ta còn có chút việc, một giờ sẽ gặp lại ở nơi này.

Dương Thiên không hiểu lắm, rõ ràng Liệt Viêm Kình mới đến Vân Châu Thánh Địa lần đầu, hắn thì có việc gì tại nơi này? Bất quá Dương Thiên cũng lười hỏi, hắn tùy ý gật đầu. Liệt Viêm Kình mở ra thần thức, nhanh chóng lựa chọn một phương hướng phóng đi.

Vân Châu Thánh Địa là thánh địa tu luyện bậc nhất tại Linh Giới. Trình độ tu chân ở đây đã sớm đạt đến một cấp độ rất cao, có thể xếp vào top 1, 2. Tòa thành này lại khá lớn, Liệt Viêm Kình tin tưởng hắn có thể tìm thấy những thứ mình cần.

Có sự hỗ trợ của thần thức, Liệt Viêm Kình nhanh chóng tìm được một nơi gọi là Tàng Thư Các. Đây là một tòa tháp rất lớn, không có người bảo vệ, mọi tu sĩ đều có thể tùy ý tiến vào tìm kiếm loại thư tịch mình cần.

Đi vào bênh trong, Liệt Viêm Kình phát hiện thư tịch ở nơi này rất nhiều lại được sắp xếp rất quy củ. Trông giống như một cái thư viện khổng lồ. Cầu thang lên mỗi tầng đều có trận pháp hạn chế tu vị. Liệt Viêm Kình đi đến gần một lão giả đang xếp sách lên trên kệ:

- Xin chào, ta muốn hỏi thăm một chút.

Lão già quay người lại, đôi mắt xoẹt qua một tia kinh dị. Hắn rất nhanh lấy lại vẻ bình tĩnh, cúi đầu nói:

- Không biết tiền bồi có điều gì muốn hỏi? Nếu ta biết nhất định sẽ trả lời.

Nhìn từ vẻ bề ngoài, Liệt Viêm Kình trẻ hơn lão giả rất nhiều. Nhưng tu chân giới có rất nhiều loại công pháp làm chậm tốc độ lão hóa, thậm chí bảo toàn dung nhan trẻ mãi không già. Chính vì vậy, tại nơi này tuổi tác không nói lên được điều gì, tất cả đều dùng tu vị để nói chuyện. Lão giả biểu hiện ra là Hợp Thể sơ kỳ khiến Liệt Viêm Kình khá ngạc nhiên. Một tên thủ thư tu vị cũng cao như vậy. Trình độ tu luyện tại nơi này so với Thủy Hoàng Giới cao hơn không chỉ vài phần.

- Ta muốn biết nơi để những thư tịch ghi chép lại lịch sử Linh Giới trong vài ngàn năm qua đang nằm ở đâu.

- Lịch sử? Mời tiền bối đi theo ta.

Lão giả dẫn Liệt Viêm Kình đi qua vài kệ sách, cuối cùng đứng trước một cái kệ nhìn qua khá thô sơ chất đầy sách, phủ một lớp bụi rất dày. Lão giả thở dài:

- Tu sĩ ngày nay chỉ một mực chú tâm vào tu luyện, hoàn toàn không bận tâm đến những chuyện đã từng xảy ra trong quá khứ. Vì vậy nơi này có phần đơn giản, mong tiền bối đừng trách.

Liệt Viêm Kình tùy ý phất tay. Lão giả hiểu ý cúi đầu chào rồi xoay người rời đi. Liệt Viêm Kình vung tay một cái, lớp bụi dày phủ trên kệ sách lập tức bị gió cuốn đi. Thần thức hắn đảo qua, rất nhanh tìm được một quyển sách rất dày, phía trên đề tựa màu đỏ, Sát Thần Đồ Linh Lục.

Chỉ cần nhìn qua tên sách, Liệt Viêm Kình liền biết đây là thứ hắn muốn tìm. Mở sách ra, Liệt Viêm Kình không dùng thần thức mà chậm rãi đọc. Cuốn sách này mở đầu bằng sự một biến cố mà tác giả gọi nó là Diệt Thần Chi Chiến. Chuyện này tác giả cũng không quá rõ ràng, hắn chỉ ghi lại đơn giản là chúng tu sĩ cấp cao tại Linh Giới, trong đó có rất nhiều đại tu sĩ Độ Kiếp kỳ mất tích đã lâu cũng hiện thân tham dự. Nguyên nhân là để ngăn chặn Sát Thần hiện thế. Đáng tiếc, tất cả bọn họ đều thất bại. Không những vậy còn vô ý giết chết người yêu của Sát Thần, khiến hắn hung tính bạo phát, đem một lượng Độ Kiếp kỳ đại năng giết chết.

Chương mở đầu chỉ sơ sài như vậy. Những chương tiếp theo thì khác, nó kể lại Sát Thần sau một thời gian biến mất thì tu vị tăng mạnh. Bắt đầu tìm kiếm từng người đã từng tham dự trong Diệt Thần Chỉ Chiến để trả thù. Mỗi một sự kiện đều được hắn miêu tả rất sinh động, giống như hắn đã tận mắt nhìn thấy tất cả.

- Thiên Lịch 8/30114, Sát Thần tìm đến Thanh Hương Sơn, đem hơn 3 vạn tu sĩ cùng tông chủ tiền nhiệm Mạnh Khâm tất cả chém giết.

- Thiên Lịch 2/30115, Sát Thần phá tan Cửu Quỷ Môn, xông vào Thiên Ma Cốc, tiêu diệt hơn 20 vạn ma tu cùng hàng chục vạn ma hồn, xóa sổ Thiên Ma Cốc khỏi Linh Giới.

- Thiên Lịch 6/30115, Sát Thần tấn công hội nghị…



Có thể dễ dàng thấy được, mỗi một sự kiện diễn ra trong thời gian rất ngắn. Dương Thiến giống như một cỗ máy cuồng sát, hoàn toàn không biết nghỉ ngơi, liên tục điên cuồng chém giết. Mỗi trận chiến đều có ghi lại về những tu sĩ đỉnh cấp ngã xuống trong tay Sát Thần. Yếu nhất cũng là Đại Thừa kỳ, cao hơn nữa, Độ Kiếp kỳ ngã xuống cũng không dưới mười người.

Cho dù vậy, tác giả dùng giọng văn rất tôn kính để miêu tả hình tượng và hành động của Dương Thiên, giống như rất thần tượng hắn vậy. Còn có một sự kiện khác rất đáng để tâm. Đó là khi Dương Thiên gần như đem cả Linh Giới lật tung lên, đại quân của Vực Ngoại Thiên Ma không biết từ nơi nào âm thầm xâm nhập vào Linh Giới, khiến cho sinh linh lầm than.

Tu sĩ cấp cao tại Linh Giới lúc này đang sợ tai vạ gió bay mà bỏ trốn sạch sẽ, làm gì có thời gian quản những chuyện khác. Chính lúc này, Dương Thiên đột nhiên dừng quá trình truy sát, bất ngờ chuyển hướng sang chặn đứng thế công của Vực Ngoại Thiên Ma.

Một người đấu với đại quân Vực Ngoại Thiên Ma, cho dù đó là Sát Thần lừng danh thì kết quả vẫn chỉ có một. Rất nhiều người mang theo suy nghĩ này, nhưng thực tế đã chứng minh, bọn hắn hoàn toàn sai rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.