Phong Lưu Chân Tiên

Chương 431: Chương 431: Thái Hư Luyện Thần Đỉnh




Dương Thiên không hề biết gì về những chuyện này, nếu không hắn sẽ giải thích được lý do tên môn chủ này vì sao lại lợi hại đến như vậy. Âm Ti Giới chính là một trong Thập Đại Tiên Giới. Nếu tên nghĩa phụ này từ nơi đó đi ra, cho dù không có tu vị thì kiến thức của hắn cũng vô cùng đáng giá. Có hắn chỉ dạy, tên kia đạt đến mức này cũng là chuyện rất bình thường.

Đến phủ của tên môn chủ kia, Dương Thiên dựa vào hắc ấn dễ dàng đi vào trong. Hắn giữ đúng lời hứa không tìm đến những rq0lVCZ nơi có chướng khí mà chọn một căn phòng bình thường, ném ra vài đạo cấm chế bảo vệ rồi lấy chín tấm kim bài ra.

Tấm kim bài bị mất kia, nếu Dương Thiên đoán không sai thì chính là tấm mà hắn đoạt được từ Dị Linh Môn. Nói như vậy, chỗ kia có tổng cộng là chín tấm, Dương Thiên đã thu thập đầy đủ. Hi vọng là như vậy.

Chín tấm kim bài sắp xếp thành một vòng tròn bay lên, hấp lực từ trong đó tỏa ra như muốn hút hết linh lực của Dương Thiên. Nếu gặp một tu sĩ khác chắc chắn sẽ bị chín tấm kim bài này hút thành xác khô. Dương Thiên thì khác, linh lực của hắn là vô hạn, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.

Ròng rã hai ngày liền, chín tấm kim bài cuối cùng cũng đã hấp thu đủ lượng linh lực cần thiết, tỏa ra hào quang rực rỡ. Hào quang tỏa ra trong giây lát rồi bắt đầu ngưng tụ lại thành hư ảnh một cái đỉnh thật lớn. Chín tấm kim bài chuẩn xác rơi bào chín cái lỗ hổng trên đỉnh, đem nó bịt kín lại.

Dương Thiên nheo mắt:

- Thứ này… Hình như là Địa Bảng, xếp thứ 15, Thái Hư Luyện Thần Đỉnh.

Đây cũng không phải Thái Hư Luyện Thần Đỉnh thật sự mà chỉ là do chín tấm kim bài hấp thu linh lực của Dương Thiên để tạo ra hư ảnh mà thôi. Nhưng như vậy là đủ, hiện tại cho dù có Thái Hư Luyện Thần Đỉnh ở đây Dương Thiên cũng không có cách nào sử dụng được nó.

Thái Hư Luyện Thần Đỉnh là đỉnh cấp pháp bảo, tuy là đỉnh nhưng lại không dùng để luyện đan. Nó có năng lực luyện hóa nguyên thần, linh hồn của tu sĩ. So với những pháp bảo công kích thông thường còn đáng sợ hơn rất nhiều.

Hiện tại Thái Hư Luyện Thần Đỉnh vẫn chưa đến tay, chín tấm kim bài là chín cánh cửa của nó. Dù vậy, dùng linh lực nguyên tụ ra hư ảnh Thái Hư Luyện Thần Đỉnh, sức mạnh vẫn có thể đạt mức khó tin. Dương Thiên xem như có thêm một món lợi khí.

Hư ảnh hiện ra, chấn động linh lực mãnh liệt khiến cho cấm chế có chút không chịu nổi. Dương Thiên vội vả thu hồi nó vào trong người. Chín tấm kim bài đã hấp thu đủ linh lực nên hư ảnh sẽ luôn được duy trì ở trạng thái này. Sau mỗi lần sử dụng, Dương Thiên chỉ cần bổ sung linh lực là được.

Lại thêm năm ngày nữa, tên môn chủ kia rốt cuộc cũng đã chuẩn bị xong, tìm đến chỗ Dương Thiên. Vừa nhìn thấy hắn, Dương Thiên thản nhiên nói:

- Ta cảm thấy rất lạ, ngươi đường đường là môn chủ Tán Ma Môn, vì lý do gì không ở trong phủ của mình mà lại chạy đến một ngôi nhà nhỏ để luyện đan.

Tên kia lắc đầu:

- Chuyện không nên biết thì tốt nhất ngươi đừng nên cố gằng tìm hiểu.

Dương Thiên nhún vai:

- Đi thôi. Phải rồi, ngươi gọi là gì?

Tên môn chủ quay người phóng đi, chỉ để lại hai chữ:

- Nhạc Hiên.

Dương Thiên cau mày:

- Nhạc Hiên, danh tự này rất quen thuộc. Dường như ta đã nghe qua ở đâu rồi thì phải.

Dương Thiên suy nghĩ vài giây rồi vứt suy nghĩ đó ra khỏi đầu. Hắn đã từng gặp qua vô số người, có tên giống nhau là chuyên bình thường. Theo Nhạc Hiên đến ngôi nhà nhỏ, Dương Thiên nhìn sơ qua rồi vỗ tay tán thưởng:

- Uẩn Linh Trận, không ngờ loại trận pháp bậc này ngươi cũng có thể dựng lên được. Thật sự khiến ta phải đánh giá ngươi cao thêm một bậc a.

Nhạc Hiên bình thản:

- Quá khen, đối với tu sĩ đến từ Linh Giới như người, một cái Uẩn Linh Trận nhỏ nhoi có đáng là gì.

Dương Thiên từ chối cho ý kiến, hắn cảm nhận được trong câu nói của Nhạc Hiên có sự khinh thường, giống như rất chán ghét tu sĩ đến từ Linh Giới. Đi vào bên trong, khung cảnh liền thay đổi. Ngôi nhà nhỏ kia đã bị dỡ bỏ, thay vào đó là một cái dược đỉnh khổng lồ cùng một đám túi trữ vật, không gian giới chỉ, ngọc hạp đang xếp trên chiếc bàn gần đó. Nhạc Hiên giải thích:

- Ta không biết ngươi đã từng luyện chế Bổ Thần Đan hay chưa nên sẽ giải thích kỹ càng một lần nữa. Bổ Thần Đan cần dùng 361 loại tài liệu luyện chế thành. Trong đó, ma hạch của Thâm Ma Cự Vương và Xích Luyện Quả là chủ tài sẽ do đích thân ta tinh luyện. Những thứ còn lại ta đã chuẩn bị 3 phần, chỉ cần người cẩn trọng một chút sẽ không có vấn đề gì.

Dương Thiên gật đầu, ma hạch của Thâm Ma Cự Vương cùng Xích Luyện Quả cực kỳ trân quý, nếu lỡ như tinh luyện thất bại sẽ không có cách nào tìm được phần thứ hai, Nhạc Hiên muốn đích thân tinh luyện cũng là chuyện dễ hiểu. Về phần những tài liệu còn lại, tuy số lượng nhiều nhưng không quá khó, Dương Thiên không có lý do gì để từ chối.

Nhạc Hiên phân công xong liền đi lại gần dược đỉnh, lấy từ trong người ra một viên ma hạch ba màu trắng, xanh, đen cùng một cây linh dược đỏ rực, tỏa ra hỏa linh lực bức người. Hắn vùng tay ném hai loại chủ tài vào dược đỉnh bắt đầu tiến hành tinh luyện. Dương Thiên đang định lấy những tài liệu kia để tinh luyện thì phát hiện có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào mình. Cảm giác này rất hư ảo, giống như có kẻ đang thông qua trận pháp hay một loại pháp bảo đặc biệt để quan sát hắn.

Dương Thiên cũng không cảm thấy khó chịu, luyện đan cần sự tập trung. Nếu bị phá hoại sẽ dần đến hậu quả rất nghiêm trọng. Hắn và Nhạc Hiên chỉ mới gặp qua hai lần, tên kia không có lý do gì để tin tưởng hắn.

Nhạc Hiên đã chuẩn bị cho Dương Thiên một cái dược đỉnh nhỏ ở gần đó. Bất quá loại dược đỉnh cấp thấp này, hắn nhìn còn thấy chướng mắt chứ đừng nói là sử dụng.

Trên đầu Dương Thiên, một đám lửa đột nhiên xuất hiện, sau đó ngưng tự thành một cái hỏa đỉnh, tỏa ra nhiệt lượng bức người. Nắp đỉnh mở ra, Dương Thiên nắm lấy đám túi trữ vật, không gian giới chỉ cùng ngọc hạp ném vào. Hàng nghìn gốc dược liệu theo đó tiến vào trong dược đỉnh, còn đám túi trữ vật cùng những thứ khác thì rơi sang một góc khác.

Nắp đỉnh đóng lại, hỏa đỉnh liên tục xoay tròn với tốc độ cực nhanh. Hai tay Dương Thiên vẫn chắp ở sau lưng, thần thức điều khiển hỏa diễm tinh luyện tất cả những tài liệu kia.

Hơn một tiếng đồng hồ sau, hỏa đỉnh xoay chậm lại rồi dừng hẳn. Nắp hỏa đỉnh một lần nữa mở ra. Từ bên trong, một khối chất lỏng hình tròn đủ mọi loại màu sắc bay ra, lơ lửng trên tay Dương Thiên. Hắn nhìn qua Nhạc Hiên vẫn còn đang rất chăm chú, lắc đầu:

- Chẳng phải ngươi rất tự tin vào luyện đan thuật của mình, muốn tự tay tinh luyện hai loại chủ tài sao? Tại sao lại chậm chạp như vậy? Thật khiến ta quá thất vọng a.

Khóe mắt Nhạc Hiên giật nhẹ mấy cái. Hắn đang trong giai đoạn quan trọng không thể phân tâm, nhưng lời nói của Dương Thiên vẫn lọt vào tai hắn. Tinh luyện hàng trăm loại tài liệu chỉ trong một giờ, tên này còn là người sao? Chẳng lẽ tu sĩ đến từ Linh Giới lợi hại như vậy?

Nhạc Hiên ổn định tâm tình, bỏ ngoài tai lời châm chọc của Dương Thiên, tập trung tinh luyện. Dương Thiên trong lòng thầm khen:

- Tâm cảnh không tồi. Hi vọng sau này không phải là kẻ địch, ta thực sự muốn nhìn xem, rốt cuộc ngươi có thể đi được bao xa.

Tinh luyện hai loại chủ tài tiêu hao rất nhiều thời gian. Nhạc Hiên dùng đến năm ngày thời gian, cuối cùng cũng hoàn tất quá trình này. Hắn quay sang Dương Thiên hô to:

- Mau đưa những loại tài liệu kia vào.

Dương Thiên gật đầu, khối chất lỏng trên tay hắn chia thành một phần ba, bay thẳng vào trong dược đỉnh. Nhạc Hiên trợn mắt:

- Ngươi đem bọn chúng dung hợp lại?

Dương Thiên cười nhạt:

- Cần gì phải ngạc nhiên như vậy. Đem chúng dung hợp lại ngay từ đầu, quá trình dung hợp cùng hai loại chủ tài kia sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Lần đầu tiên trong đời, Nhạc Hiên cảm thấy mình thất bại trước một kẻ lạ mặt. Dùng một giờ đồng hồ tinh luyện hàng trăm loại tài liệu, đồng thơi dung hợp lại với nhau, cho dù là nghĩa phụ của hắn, nếu chỉ có tu vị Phân Thần kỳ cũng không làm được. Nhạc Hiên trầm giọng:

- Ngươi là một Đan Sư?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.