Phong Lưu Nguyễn Hoàng

Chương 2: Chương 2: Chương 2: Bình Sư




Hạng Tư đang tiến dần từng bước đến rìa mép vách.

“ Ê tên kia, để ta chết trước”

Hạng Tư nhìn lại thì thấy một gã béo ú, hai má phúng phính, tóc tai bù xù. Cái caravat của hắn còn bị lệch đi nữa. Bộ vest thì xộc xệch. Nhìn cũng đoán ra phần nào đây là một gã chán đời. Nhưng tại sao Hạng Tư phải nghe lời hắn nhỉ, nhảy trước hay sau thì cũng chết mà thôi. Hạng Tư nhắm mắt lại dang hai tay ngang ra chuẩn bị một tư thế chết sao cho hoành trán. Cậu không biết rằng lúc này tên mập đang chạy nhanh đến. Hắn nắm lấy cổ Hạng Tư mà vật xuống hai tay bóp lấy cổ, dùng cái thân người phúng phính mà đè lên thân thể vừa bóp cổ hắn vừa nói đầy tức giận:

“ Ngươi điếc hay sao? đã bảo để ta chết trước mà dám giành với ta à?”

Hạng Tư chết hụt đang quê độ cũng gồng mình hai tay nắm chặc cổ hắn vật ngược lại, dùng thân đè lên hắn mà mắng:

“ Tên khốn, ta chết trước hay chết sau đâu có mắc mớ gì đến ngươi”

Gã mập ra sức vùng vẫy dùng tay đấm túi bụi lên đầu Hạng Tư, hai chân dùng mọi kiểu để vùng thoát. Hạng Tư bị đánh đau cũng dùng nắm đấm siết chặc mà đánh vào mặt gã mập đáng ghét này. Sau mười lăm phút giao tranh cả hai mệt mỏi mà nằm xoải tay ra thở hổn hển, cái mặt sưng chù dù của tên mập trông như một con heo thật sự. Gã thở hổn hển hỏi:

“ Ngươi tên gì vì sao muốn chết?”

Hạng Tư rút trong túi một điếu thuốc, cậu tay run run châm lửa vừa hút vào một hơi dài sau đó phả ra từng làng khói. Mắt nhắm lại hưởng thụ, sau một lúc Hạng Tư như nhớ ra điều gì rồi nói:

“ Ta là Hạng Tư, nghe cha ta nói lúc ta sắp sinh mẹ phải xếp hàng, mà lúc đó vị trí bà thứ tư nên ông đặt ta là Hạng Tư để nhớ lại kỷ niệm, hoài tưởng về mẹ ta. Lúc ấy vì khó sinh bà ấy chết sau khi ta ra đời. Ngươi thì sao?”

GÃ béo dùng tay xoa xoa cái má bị sưng đỏ, miệng sút xoa như đau đớn lắm. Sau khi đỡ đau một chút hắn nói:

“ Ta là Bình Sư, một doanh nhân ta có một công ty quản cáo, nhưng làm ăn ngày càng thua lỗ. Vốn liếng mượn bạn bè, ngân hàng bây giờ không thể trả nổi, Ta chỉ có thể chết đi để không sống trên đời với sự nhục nhã. Ngươi còn chưa nói vì sao ngươi muốn chết.”

Hạng Tư cười cười nói:“ Ta ư? ta là một thợ sửa Bj. Bị vợ cắm sừng rồi ly hôn, tài sản cha ta để lại nay không còn gì chỉ còn giang nhà cuối cùng, ta không có mặt mũi nào sống tiêp. Mà tại sao ngươi lại cứ một hai muốn chết trước ta vậy? “

Gã mập nằm gãi đầu nói:“ Ta sợ nhìn ngươi chết thấy máu me, thấy cảnh đáng sợ nên sợ rằng không dám tự tử nữa. Nên ta muốn chết trước”

Hạng Tư nhếch mép khinh bỉ:“ Một lý do xàm xí”

Bình Sư không buồn mà tự nhiên như nghĩ đến gì đấy hỏi:“ Này, ngươi còn một giang hàng à, dù sao cũng chết hay cho ta đi, ta bán trả nợ chút ít”

Hạng Tư ngồi bậc dậy mắng:“ ngươi muốn ta đập một trận nữa phải không?”

Gã mập cũng ngồi dậy nói:“ Hay là ngươi với ta hợp tác đi, nếu thất bại chúng ta đi tự tử cũng được, còn hoạ may mà thành công thì quá tốt rồi, đừng nói với ta ngươi sắp chết còn tiếc cái nhà gì đấy nữa.”

Hạng Tư ngẫm nghĩ thấy lời tên khốn này nói cũng có lý. Bây giờ nếu mình chết thì cái nhà bỏ phí, mà nếu như có thể cùng hợp tác tên này một lần thì có sao đâu, lỡ như thành công thì ít nhất dù chết ở nơi chín suối cũng nhìn mặt cha mình mà không hổ thẹn.

Hạng Tư đứng bậc dạy dùng hai tay nắm lấy cổ áo tên mập mà xốc lên hỏi:

“ thật không? liệu chúng ta còn cơ hội làm lại từ đầu?”

Bình Sư không tức giận mà gậc gậc đầu nói:

“ ta tin có thể, nếu như cậu biết làm Huyễn Tạp nữa thì nắm chắc 6 thành”

Huyễn Tạp là gì thì Hạng Tư cũng biết rõ ràng nó là một đạo cụ để sử dụng năng lượng Bj. Nó là một vật sử dụng Bj huyễn cảnh, khi bỏ Bj huyễn cảnh vào huyễn tạp thì vật này sẽ chiếu lên hình ảnh ba chiều theo ý người chế tạo. Huyễn tạp quản cáo người ta hay dùng là hình ảnh các cô gái ăn mặt bikini nóng bỏng, uốn éo mời chào khách. Hay các ảnh về đồ vật mà người bán muốn, sau đó là ảnh phong chữ quản cáo. nói chung đây chỉ là các ảnh đơn giản, chúng chỉ có vài động tác lặp đi lặp lại nhiều lần. Hoặc có khi chỉ có hình ảnh mà chúng lại bất động luôn. Huyễn tạp cấp cao thì có thể khiến hình ảnh đa dạng, không lặp lại, thậm chí thành một bộ phim hành động chúng thường chỉ dành cho các công ty lớn.

Hạng Tư tuy chưa bao giờ chế tạo huyễn tạp nhưng hắn là một tay sửa chửa nhiều năm, cũng đã từng sửa Huyễn Bj, Huyễn tạp khác nhau nên cấu tạo, cấu trúc của chúng Hạng Tư thuộc lòng không thể thuộc hơn. HẠng Tư tự tin chỉ cần có đủ nguyên vật liệu thì việc chế tạo Huyễn tạp vô cùng đơn giản, cái khó là làm các huyễn tạp này chuyển động mà thôi. Hạng Tư nhắm chặc đôi mắt gậc đầu nói:

“ hãy thử đi, tôi nghĩ tôi có thể làm được”

Bình Sư nghe thế vui như mở cờ trong bụng, hắn cùng Hạng Tư về nhà lấy các giấy tờ cầm cố gian hàng chuẩn bị một lần kinh doanh thay đổi vận mệnh.Mấy thủ tục rườm rà Hạng Tư giao cho Bình Sư đi làm, Cậu về nhà muốn ngủ một giấc ngẫm lại mọi chuyện đã qua.

Đang nằm trong phòng bỗng Hạng Tư nghe tiếng gõ cửa, nghĩ thầm chắc là Bình Sư về nên hắn ra xem. Khi cửa mở ra hắn thấy một cô bé nhem nhuốt, tuổi tầm mười ba mười bốn tuổi, tay cầm một vật dụng khá kỳ lạ, với kinh nghiệm của mình Hạng Tư thấy vật này trong như máy tạo Bj. Nhưng lại cũng không giống, quả thật kỳ lạ. Cô bé vừa trông thấy Hạng Tư thì vui mừng nhưng cũng rụt rè nói:

“ Chú ơi, chú mua máy tạo Bj không ạ? đây là máy tạo Bj mà cha con trước khi mất để lại, vì gia cảnh quá khó khăn, mẹ con lâm bệnh nặng tất cả đồ đạt trong nhà đã bán hết ngoài cái này, chú mua giúp con nhé”

Hạng Tư nhìn cô bé với đôi mắt dầy lanh lợi, cậu nghĩ có chăng cô bé đang lừa mình không? dạo này trẻ con lừa đảo cũng không phải là hiếm. Nhưng càng nhìn cỗ máy, trực giác Hạng Tư lại tin là thật, Hạng Tư cắn răn lấy mười Rew và đập con heo đất giấu kỹ dưới gầm giường đạp ra và đưa cho cô bé nói”

“Ở đây chú chỉ còn lại tất cả có 3 triệu hai trăm lẻ mười rew cháu có bán không?”

Cô bé mừng thầm trong bụng vì vốn dĩ cái máy này đã bị hư và cô đi nhiều nơi người ta cũng không biết sử dụng, có người thấy cái xác máy còn tốt nên hỏi lại giá 500 rew nhưng cô bé không chịu bán. Khi nhiều nơi không mua nữa cô bé quay lại tiệm lúc nãy bán thì lão chủ tiệm bây giờ lại không mua mà éo xuống còn 250 rew. Cô bé tất nhiên không bán cầm máy về nhà, không ngờ vô tình đi ngang nơi này thì cô nghĩ thử lần nữa xem sa, không nghĩ đến người chủ ở đây chưa kiểm tra máy đã mua với giá cao như thế, Cô bé gậc đầu nhận tiền đưa máy cho Hạng Tư xong bỏ chạy thật nhanh mất dạng.

Nhìn cô bé bỏ chạy HẠng Tư có cảm giác như bị con nít lừa, nhưng nhìn đi nhìn lại cậu cảm thấy cổ máy này rất đặt biệt. Hạng Tư cầm máy đi vào phòng cất lấy. Hắn không biết rằng đây là vật mà sau này sẽ thay đổi cuộc đời hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.