Phong Lưu Thánh Vương

Chương 30: Chương 30: Bạch Ngọc Sương




Sáng hôm sau, khi Tô Ánh Lan từ trong mộng tỉnh lại, nàng mở mắt ra và đập vào mắt nàng là một khuôn mặt anh tuấn mang một chút trẻ con của Lý Hàn, hắn chính là người đã cho nàng sự thỏa mãn lớn nhất khi làm một người phụ nữ. Nàng càng ngắm nhìn hắn thì nàng càng nhớ mọi chyện tối qua, càng nghĩ thì trong lòng nàng lại nổi lên lửa dục. Nàng vụng trộm nhìn qua Lý Hàn thấy hắn vẫn còn đang ngủ thì nàng mắc cỡ đỏ cả mặt, răng trên cắn môi dưới. Nàng đưa tay xuống cầm lấy cự long của hắn rồi nhẹ nhàng sáo động, sáo động được một lát thì nàng kê cự long ngay tiểu cô bé của mình mà bắt đầu từ từ nuốt vào. Đến khi nuốt hết cự long thì nàng thở nhẹ ra một hơi rồi bờ mông nàng một trước một sau động. Nàng cảm thụ được dương vật của hắn đang ra vào trong âm đạo của mình, quy đầu còn thỉnh thoảng đụng hoa tâm của nàng làm vô cùng sảng khoái, nàng nheo lại tinh mâu và bờ mông nàng sáo lộng càng lúc càng nhanh.

- Tiểu Lan nhi, đêm qua còn không có sướng đủ rồi sao? Như thế nào sáng sớm liền ăn vụng?

Tô Ánh Lan đang cảm thấy vô cùng sướng thì nghe thấy âm thanh trêu chọc của Lý Hàn, nàng vội mở mắt thì thấy hắn đang mang một bộ dáng vui vẻ nhìn mình. Nàng mỉm cười lại với hắn và xoay người lại, áp hắn xuống dưới thân của mình trong khi hạ thể hai người vẫn còn dính nhau. Làm xong thì nàng giơ cao cặp mông to tròn ngạo nghễ của mình lên rồi lại ngồi xuống, nàng vừa làm vừa nói:

- Hừ, tối hôm qua chỉ là ngươi đ-t nhân gia, hôm nay người ta muốn xoay người làm chủ nhân, cũng muốn hung hăng đ-t ngươi!

Lý Hàn giơ tay ra nhẹ nhàng xoa nắn cặp vú to lớn mà mềm mại của nàng. Hắn vừa xoa vừa cười nói:

- Tiểu Lan Nhi, lão công phát hiện ra ngươi thật dâm a!

Tô Ánh Lan đang đến lúc khẩn yếu, cặp mông nhanh chóng lên xuống, nàng vừa lên xuống vừa đứt quãng trả lời:

- Đúng......Người ta tựu.......Chính là dâm......Chính là cái dâm l-n......Là của... Ngươi một người......Dâm l-n..........tỷ tỷ đấy.......Tiểu dâm l-n chính là.......Ưa thích lại để cho........Của ngươi lớn.......Con trym lớn đ-t.......L-n tỷ tỷ.......Muốn lớn...... Con trym lớn đệ đệ.......Dùng sức đ-t......Đ-t chết ta.......Tốt đệ đệ.......Tiểu l-n mềm đấy.......Tốt lão công......Dùng sức.......Dùng sức.......Đ-t chết......Của ngươi dâm đãng......Tỷ tỷ ah......ah.....ah......

Lý Hàn nghe vậy một bên vuốt ve ngực nàng một bên hỏi nàng:

- Tiểu lão bà, dương vật lão công có tốt không?

- Tốt... Lão công đấy......Dương vật......Vừa thô.....vừa dài......Lại vừa cứng......Thật tốt quá......Đ-t được......Người ta.....Sướng chết rồi......

Tô Ánh Lan mở miệng rên rỉ nói.

- Vậy nàng có phải là đại dâm huyệt?

- Đúng......Ta là.....Ta là......Đại dâm huyệt......Ưa thích......Ah......ah......Ưa thích bị......Đệ đệ đ-t đấy.........Đại dâm huyệt... Tốt lão công.......Lại dùng sức......Đ-t ta......Dùng sức đ-t ta.......Đại dâm huyệt......Ưa thích bị ngươi đ-t... Ưa thích cùng ngươi.......đ-t l-n......Ah.......ah.....Dâm huyệt muốn......Tiết.......

Tô Ánh Lan hét lớn một tiếng mà tiết thân, tiết thân xong thì nàng xụi lơ trong lòng Lý Hàn. Hắn vuốt ve nàng một hồi rồi quay người từ phía sau nàng đi vào, hai ngươi cứ quần quật nhau trên giường đến khi Tô Ánh Lan tiết đến bốn lần còn Lý Hàn bắn ra một lần thì hai người mới ra khỏi giường. Sau khi mặc lại trang phục đàng hoàng thì Tô Ánh Lan đi chuẩn bị bữa sáng cho Lý Hàn, sau khi ăn xong thì nàng đi chuẩn bị cho bữa sáng cho con gái, còn Lý Hàn thì hắn tính ra chợ để mua đồ chuẩn bị đi Hoàng Tung sơn mạch thêm một lần nữa. Hắn một đường đi ra ngoài, trên đường không ít người hầu đều cung kính chào hỏi Lý Hàn:

- Chấp sự đại nhân.

Hiện giờ, thân phận Lý Hàn đã không như ngày xưa, lúc hắn đạt được top 10 khảo thí thì đã có thân phận chấp sự, gia tộc điều cho hắn vài người hầu, cung phụng cũng tốt hơn trước mười mấy lần, mỗi tháng có thể nhận lấy 200 kim tệ chi tiêu, đây là đãi ngộ của chấp sự nên bất cứ người hầu nào khi nhìn thấy Lý Hàn đều phải cung kinh chào một tiếng. Lần đi chợ hôm nay của hắn ngoài trừ mua mấy thứ gia vị thì hắn còn tính mua một cái nồi để dùng để nấu đồ nữa.

Hôm nay, Lý Hàn đã là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Lý gia, vừa đi ra khỏi phạm vi Lý gia, lập tức đã có hai gã cao thủ Luyện Mạch Cảnh sơ kỳ theo sát lấy hắn, để phòng ngừa Lý Hàn xảy ra vấn đề. Hai người này đều là hộ vệ trung tâm của Lý gia, cũng là 20 lang vệ cường đại nhất Lý gia, đều dùng danh xưng thống nhất để xưng hô, một người gọi Lang Tam, một người gọi Lang Tứ, hai người đều là cao thủ xếp hạng top 10 trong Lang vệ, đều có tu vị Luyện Mạch Cảnh sơ kỳ, ở trấn Vạn Liên đã thuộc về hàng ngũ cao thủ rồi. Đương nhiên Lý Hàn biết chuyện hai người này bám theo, hắn cảm thấy vô cùng phiền nhưng hắn cũng hết cách vì hai người này chỉ nghe theo lệnh của tộc trưởng nên hắn chỉ có xem họ như không khí. Hắn mua một ít đồ dã ngoại xong thì đến tiệm rèn của trấn để mua cái nồi. Đến tiệm rèn thì hắn nói yêu cầu của mình với lão bản, lão bản lập tức đưa hắn đến một gian phòng. Nơi này để đầy từng chồng khoảng mấy chục cái nồi lớn, đa số trong đó đều có một tầng tro bụi bao phủ phía trên, hiển nhiên có lẽ nơi này đã lâu rồi không có người nào tới đây. Sau đó lão bản kêu hắn cứ tự nhiên lựa chọn rồi lão rời đi.

Lý Hàn thầm than nhìn từng cái nồi chất bên kia, hắn cũng đang cân nhắc xem mình nên chọn cái nào. Chợt nhìn thấy trong góc phòng có một cái nồi bị đè bên dưới.

Nồi này nhìn qua cũng có chút đặc biệt, không phải hình tròn mà là hình bầu dục, nhìn thoáng qua có vẻ không giống nồi cho lắm. Ngược lại thì có phần giống cái mai rùa hơn, thậm chí hắn còn nhìn thấy có chút đường vân mờ mờ.

“Ồ?” Hai mắt của Lý Hàn chợt sáng ngời, hắn nhanh chóng bước tới rồi ngồi xổm nhìn kỹ cái nồi này một chút. Sau đó mới lôi ra tiếp tục nhìn kỹ một lượt rồi hắn gật đầu, hắn quyết định sẽ mua cái nồi này. Hắn đem cái nồi này cho lão bản xem, lão bản nhìn một lát rồi nói giá 5 kim tệ. Lý Hàn nhanh chóng thanh toán tiến rồi thu lại cái nồi vào túi trữ vật của mình rồi ra về. Mua xong thì hắn không nhanh chóng ra về mà đến quán rượu đứng đầu ở trấn, Thiên Hương Lâu.

Hắn muốn nếm thử món ngon của thế giới này, với lại hắn muốn nhìn xem lầu xanh trong truyền thuyết là như thế nào. Hắn đến trước Thiên Hương Lâu thì thấy là một tòa tửu lâu cao bốn tầng, mà mỗi tầng lại tiêu phí khác nhau. Nghe nói tầng thứ tư là tầng nơi tiêu dùng của con cháu các gia tộc lớn, tiêu phí một bữa ở tầng thứ tư đủ cho một gia đình bốn miệng ăn dùng trong một năm nhưng nhiều người vẫn muốn lên tầng thứ tư dùng bữa vì dùng bữa ở tầng thứ tư là đại biểu cho thân phận.

Nguyên một đám phú thương quý nhân, gia tộc đệ tử, ôm lấy nữ cơ xinh đẹp trên mặt tràn đầy cười dâm đãng ra ra vào vào, rất phong lưu khoái hoạt. Lý Hàn đi vào thì thấy ở trước cửa có hai thiếu nữ có khuôn mặt khá là thanh tú cúi đầu chào.

- Hoan nghênh quang lâm.

Nhưng Lý Hàn lại phát hiện trang phục các nàng rất là mỏng và các nàng không hề mặc yếm nên hắn có thể thấy rõ núm vú của hai nàng, thỉnh thoảng có khách đi ngang qua đưa tay xuống xoa ngực hai nàng nhưng hình như các nàng đã quá quen thuộc rồi, các nàng không những không mắc cỡ mà còn ưỡn ngực lên nữa. Lý Hàn thấy vậy liền lắc đầu mà tiến vào trong, vừa tiến vào đại sảnh thì nhờ vào khuôn mặt anh tuấn cộng thêm khí tức trên người hắn tỏa ra làm cho nhiều Mỹ Cơ ném mị nhãn cho hắn, cái này khiến Lý Hàn rất hưởng thụ, không khỏi chớp chớp mày rậm, trong nội tâm thì hắn cảm thấy tự hào về bản thân mình.

Lý Hàn nhìn một vòng thì phát hiện đại sảnh đã ngồi đầy người rồi, hắn liền tiến lên lầu hai.

Lúc Lý Hàn vừa đi lên, dưới lầu đã bắt đầu xì xào bàn tán.

- Vừa rồi chính là Lý Hàn kia của Lý gia sao? Không phải nghe nói hắn đã trở thành phế nhân sao? Sao hôm nay còn hăng hái như thế?

- Không phải thế, hôm nay người ta có thể tu luyện linh lực rồi, hắn đã lọt vào top 10 cao thủ trẻ của Lý gia rồi đó. Hơn nữa, vừa mới ngày hôm qua hắn đã giết chết thiên tài số một của Lam gia nữa đó,

- Không thể nào, ngưu như vậy, cá ướp muối cũng có thể xoay người, vận khí này thật tốt quá a!

- Cũng không phải, về sau thấy Lý Hàn cần phải tôn trọng chút, vừa rồi ngươi thấy hộ vệ hắn mang theo phía sau không, hai người đều tràn đầy sát khí, đoán chừng là 20 Lang vệ của Lý gia

............

Lên lầu hai, hắn tìm một chỗ khá tốt rồi ngồi xuống, hắn vừa ngồi xuống thì tiểu nhị đã tiến tới cung kính ân cần thăm hỏi Lý Hàn:

- Thiếu gia, có định ăn chút gì không?

- Nghe nói các ngươi nơi này có Linh Xà Thang, cho ta ba phần, cộng thêm thịt sói mười cân, lại đến năm cân rượu.

Lý Hàn nói, hắn cũng muốn hưởng thụ sinh hoạt thoải mái của con nhà giàu một chút.

- Vâng, thiếu gia.

Tiểu nhị cung kính đáp. Ngay khi tiểu nhị muốn lui xuống thì một giọng dịu dàng như oanh truyền đến:

- Vị thiếu gia này, bữa này tính cho ta đi!

Lý Hàn theo phương hướng thanh âm nhìn lại, không khỏi ngẩn ngơ!

Chỉ thấy một mỹ nữ vóc người xinh đẹp khêu gợi mặc một bộ tử sắc vệ giáp hướng hắn mỉm cười.

Trong đầu Lý Hàn chỉ còn có một câu kinh thán:

- Hảo cho một tuyệt sắc vưu vật!

Đây là một nữ tử chừng 22 tuổi, một gương mặt trái xoan điển hình, một đôi môi diễm hồng khêu gợi, một mái tóc dài màu tím hình dáng cuộn sóng, bộ ngực đầy đặn bốc lửa, vòng eo tinh tế như liễu tràn đầy sung mãn, cặp mông nàng thì to tròn, ngạo nghễ cộng thêm do nàng mặc cái váy ngắn đến đầu gối nên khi nàng ngồi xuống làm cho một phần váy bị kéo lên lộ ra cặp đùi đẹp thon dài uyển chuyển, da thịt trắng noãn đẹp không sao tả xiết.

Nữ nhân như vậy khiến cho tất cả nam nhân nhìn đều sẽ chảy nước miếng, thú tính nổi lên muốn đem nàng đẩy ngã ở trên mặt giường.

Bất quá, nghĩ thì nghĩ, nhưng không có bao nhiêu nam nhân dám làm như thế.

Bởi vì nàng có một ngoại hiệu gọi là “Mỹ nhân xà” vô cùng chói tai, nam nhân muốn đem nàng đẩy ngã xuống giường đều bị nàng đưa đi gặp diêm vương rồi.

Bạch Ngọc Sương, Phó đội trưởng dong binh đoàn Lãnh Xà đoàn, thực lực Luyện Huyết Cảnh trung kỳ, ở trấn Vạn Liên thuộc hàng ngũ cao thủ tấn cấp đến Luyện Huyết Cảnh. Có lẽ trừ hai đại gia tộc ra, cơ hồ không có người nào dám chọc vào nàng.

Bạch Ngọc Sương ở dưới trường hợp không có bất ký người nào chỉ điểm, lấy hai mươi hai tuổi chi linh đạt tới Luyện Huyết Cảnh trung kỳ, thiên tư như vậy để ở trong hai đại gia tộc tuyệt đối là thượng đẳng.

Tiểu nhị kia hiển nhiên cũng biết Bạch Ngọc Sương, hướng nàng cười gật đầu một cái nói:

- Vâng, Ngọc Sương tiểu thư.

- Ha hả, ra cửa gặp mỹ nhân tỷ tỷ mời khách, thật là may mắn của Lý Hàn, thịnh tình như vậy ta mà từ chối thì liền bất kính rồi.

Lý Hàn phục hồi tinh thần lại, phất mái tóc ngang trán một cái, làm một cái thần thái tự cho là đẹp trai nhất hướng về phía Bạch Ngọc Sương chắp tay cười nói. Giờ phút này trong lòng hắn đắc ý thầm nói:

- Xem ra bản thiếu gia thật là đẹp trai không gì nói được, ngay cả mỹ nhân như thế cũng có thể câu dẫn, xem ra ngày sau có đủ “hạnh” phúc rồi.

Bạch Ngọc Sương nở ra một nụ cười mê chết người không đền mạng nói:

- Uy danh của Lý gia đại thiếu ta sớm đã nghe thấy, hôm nay may mắn gặp được, có thể hay không có may mắn cùng nâng mấy ly với Lý thiếu.

Lý Hàn vô cùng thân sĩ đứng lên nói:

- Nếu mỹ nhân tỷ tỷ đã mời, Lý Hàn dám can đảm không theo, đó chính là bất kính với tỷ tỷ rồi.

Khi Lý Hàn muốn đi tới thì Lang Tam, Lang Tứ nhất tề chắn trước người của Lý Hàn, khom người nói:

- Thiếu gia thỉnh nghĩ lại!

Lý Hàn vỗ vỗ bả vai của hai người Lang Tam, Lang Tứ cười nói:

- Hai ngươi yên tâm đi, tỷ tỷ chắc là sẽ không khi dễ vị đệ đệ tốt như ta đâu.

Bạch Ngọc Sương bị Lý Hàn trái một câu tỷ tỷ, phải một câu tỷ tỷ khiến cho nàng mở cờ trong bụng, không khỏi cười nói:

- Ta cũng không dám để cho Lý gia thiếu gia làm đệ đệ của ta, đây là khiến ta tổn thọ rồi.

Lý Hàn từ giữa hai người Lang Tam, Lang Tứ đi xuyên qua, đi thẳng tới đối diện Bạch Ngọc Sương, ngồi xuống nói:

- Có gì không dám, tuổi của ta so với tỷ tỷ thì nhỏ hơn mấy tuổi, ta đương nhiên là đệ đệ của tỷ tỷ, chẳng lẽ là tỷ tỷ ghét bỏ Lý Hàn ta?

- Làm sao lại như vậy, tỷ tỷ có thể có đệ đệ như ngươi nhưng là cầu còn không được đây.

Đôi mắt đẹp sóng gợn của Bạch Ngọc Sương lưu chuyển ở trên mặt Lý Hàn, không có một chút tránh né, chỉ là trên khuôn mặt mang theo vẻ đỏ bừng nhàn nhạt như có như không.

- Đã như vậy, vậy sau này ngươi liền gọi ta là đệ đệ, ta liền gọi ngươi là tỷ tỷ, ngày sau nếu có người khi dễ đệ đệ, tỷ tỷ ngươi nhưng phải giúp đỡ ta a!

Lý Hàn không khỏi trêu ghẹo nói. Hắn vốn là một gã mê gái, hôm nay tuyệt sắc mỹ nữ như vậy ở trước mặt, tự nhiên không thể thiếu một phen càn rỡ.

- Đây là dĩ nhiên, bất quá… Nếu là tỷ tỷ bị người khi dễ thì làm sao bây giờ?

Bạch Ngọc Sương gật gật đầu, ngón tay ngọc chạm vào môi dưới nói.

Lý Hàn sắc mị nhìn Bạch Ngọc Sương một cái, lúc này vỗ ngực hào khí can vân nói:

- Nếu là ai dám khi dễ tỷ tỷ, đó chính là cùng Lý Hàn ta gây khó dễ, ta nhất định để cho hắn hối hận đi tới cái thế giới này

- Ha hả, đệ đệ ngươi thật tốt!

Bạch Ngọc Sương che cái miệng nhỏ nhắn cười nói, làm cho cặp vú của nàng phập phồng lên xuống để cho nam nhân bên cạnh thấy được liền bị si ngốc, còn Lý Hàn ngồi ở đối diện nàng lại càng nuốt một ngụm nước miếng.

Lúc này, tiểu nhị đã mang tới Xà canh, thịt sói cùng hảo tửu thượng hạng đến cho Lý Hàn rồi.

Lý Hàn để cho tiểu nhị phân ra một nửa đem đến trên bàn cho Lang Tam, Lang Tứ, để cho bọn họ cùng nhau ngồi xuống ăn.

Lang Tam, Lang Tứ mới đầu nhất định không chịu cùng Lý Hàn ngồi ăn, Lý Hàn phải dùng giọng ra lệnh để cho bọn họ ngồi xuống cùng dùng.

- Hai vị đại ca thật là thái quá mức hủ lậu rồi!

Lý Hàn uống một ngụm rượu, hướng về phía Bạch Ngọc Sương lắc đầu than tiếc nói.

Mặc dù Lang Tam, Lang Tứ là hộ vệ của Lý gia, nhưng mà Lý Hàn lại không đem bọn họ trở thành người hầu, tuy nói không đem bọn họ làm thành huynh đệ có phúc cùng hưởng có nạn cùng chịu, nhưng cùng nhau ngồi xuống uống rượu một chút, ăn thịt một chút vẫn là có thể.

Nhìn ở một điểm này, Bạch Ngọc Sương không khỏi đối với Lý Hàn xem trọng một phần, trong lòng thầm nghĩ:

- Vị Lý thiếu gia này dáng điệu tựa hồ không phải là rất lớn đi! Bất quá…

Nghĩ đến đây, một đạo tiếng hô tục tằng từ dưới lầu truyền đén:

- Bạch Ngọc Sương, ngươi cái thối phiếu tử mau cút xuống dưới cho lão tử, nếu không lão tử liền giết chết ngươi.

Tiếng hô này trong nháy mắt truyền khắp Thiên Hương Lâu.

Bạch Ngọc Sương đang cùng Lý Hàn đối ẩm trong nháy mặt khuôn mặt đỏ bừng, bất quá nàng vẫn cố nén tức giận, nhẹ nhàng nói với Lý Hàn:

- Đệ đệ, có người nhục mạ tỷ tỷ của ngươi, ngươi nói tỷ tỷ nên làm cái gì bây giờ?

Không không biết danh tiếng của Bạch Ngọc Sương thì người khác còn tưởng nàng là nữ tử yếu ớt một tay trói trói gà không chặt, lộ ra vẻ điềm đạm đáng yêu, khiến cho người ta đau lòng.

Lúc này Lý Hàn rốt cục ý thức được Bạch Ngọc Sương vì sao phải mời khách rồi, xem ra có dụng ý khác!

Bất quá Lý Hàn nhưng không thèm để ý bị lợi dụng một chút nào, ở trong nhận thức của hắn chỉ có hắn là nam nhân anh tuấn như vậy mới có tư cách bảo vệ nữ nhân xinh đẹp như vậy, nhân cơ hội này cướp lầy trái tim của nàng cũng chưa hẳn là không thể.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.