Giờ lành đã đến, hôn lễ chính thức được tiến hành.
Tiêu Mị mặc đỏ áo bào đỏ thẫm bị người khác đẩy ra, gương mặt xinh đẹp như ngọc, minh diễm ướt át, mắt đẹp đảo mắt, phong tình vạn chủng, khiến người ta không tự chủ được phát lên một đoàn dục hỏa từ dưới bụng, hóa thân thành dã thú.
- Giờ lành đến. Tân lang tân nương bái thiên địa!
Lễ quan hét lớn rát cổ họng.
Tiêu Mị chạy bộ đến bên cạnh Hạ Nhạc Phong, bộ ngực lớn ở trong áo cưới rộng thùng thình va chạm trái phải, vẫn như cũ có thể nhìn thấy hình dạng tròn xoe màu mỡ, khiến người ta muốn phun máu mũi.
- Nhất bái thiên địa!
- Nhị bái cao đường!
- Phu thê giao bái!
Tiêu Mị một bên bái, một bên dùng thanh âm rất thấp nói:
- Đừng tưởng rằng khiến gia tộc ép ta gật đầu thì mọi sự ngon lành, từ nay về sau mỗi ngày ta sẽ tìm nam nhân bất đồng. Cho ngươi mang danh bị cắm sừng!
Cao tầng Tiêu gia dùng tính mệnh cha nàng để ép buộc nàng, làm cho nàng chỉ có thể gật đầu đáp ứng, nhưng nàng há là người mặc cho kẻ khác xoa nắn, tự nhiên sẽ tiến hành phản kích với phương thức của nàng.
Hạ Nhạc Phong thiếu chút nữa ngã ngửa, nữ nhân này lại dám dùng một cách vô sỉ như vậy để uy hiếp hắn. Thật sự là to gan!
Hừ, chờ về tới Hạ gia. Nữ nhân này sẽ biết chính mình có bao nhiêu ngây thơ! Nữ nhân của hắn, cho dù cởi hết nằm ở trên đường cái, cũng không có ai dám liếc mắt một cái!
Nữ nhân xinh đẹp hơn nữa có thể trọng yếu hơn tánh mạng của mình không?
- Này, các ngươi coi như là lập gia đình sao?
Một đạo thanh âm đột ngột vang mạnh lên, dẫn tới mọi người đều chú mục.
Ánh mắt có thể thấy được, ai cũng tự động tách ra, ai cũng không muốn bị ngộ nhận là người nói chuyện, cuối cùng, những ánh mắt này dừng ở trên thân một nam nhân.
- Lý Hàn!
Rất nhiều người nhận được Lý Hàn, lập tức kinh hô thành tiếng, lúc này Lý Hàn cũng khôi phục tướng mạo sẵn có.
Hạ Nhạc Phong mừng rỡ, hắn chờ chính là Lý Hàn, thật sợ hắn không hiện ra quấy rối, nếu không mời Nguyễn Bảo Ánh đến đây một chuyến uổng công sao!
Hạ Nhạc Phong cười lạnh, nói:
- Lý Hàn, ngươi có ý gì?
- Cũng không có gì, chỉ là con người của ta xưa nay có thói quen cướp dâu, phu nhân ngươi như hoa như ngọc, bản Đại vương rất thích, quyết định nhận lấy làm tỳ nữ!
Lý Hàn lộ ra một chút tươi cười nói.
Tê, tên này tới cướp dâu!
Lập tức, người bên cạnh Lý Hàn ai cũng nhao nhao lui về phía sau, trong nháy mắt trống ra một không gian thật lớn, ai dám nhấc lên quan hệ cùng hắn vào lúc này?
- Thật to gan! Ngươi là thứ cọng hành gì mà dám đến phá đám cưới Hạ thiếu!
Đúng lúc này có hai lão giả vốn dĩ đang ngồi trên ghế đứng bậc dậy, mỗi người mang trên mặt sát khí lạnh thấu xương, một trong hai người hướng Lý Hàn quát.
- Lá gan của ta từ trước đến nay rất lớn!
Thân hình Lý Hàn nhoáng lên một cái, triển khai Lưu Tinh Thiên Quang Bộ, mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, đã thấy Tiêu Mị đã bị hắn ôm đến trong ngực. Bàn tay Lý Hàn vòng qua eo nàng, bóp lấy bờ mông đầy đặn của nàng, thân thể mềm mại của nàng hoàn toàn dán trên người hắn.
Thật sự đoạt a!
- Lý Hàn!
Hạ Nhạc Phong quát lên, tuy rằng hắn muốn ép Lý Hàn ra tay, nhưng cũng không có kế hoạch để Lý Hàn thành công! Hiện tại hắn cùng Tiêu Mị đều đã bái đường, chính là vợ chồng chân chính.
Lý Hàn cướp người trước mặt hắn, lập tức khiến trên đầu của hắn xuất hiện một chút màu sắc xanh mượt.
- Hạ Nhạc Phong, lão nương tuyên bố từ giờ trở đi bỏ ngươi!
Tiêu Mị ngọt ngào ôm cổ Lý Hàn, nam nhân này lại vì nàng không tiếc đứng ra chống lại một gia tộc quyền thế cường đại như Hạ gia, quả thực khiến nàng cảm động muốn chết!
Nếu không phải người nơi đây liên hệ nhiều lắm, nàng thật muốn đè Lý Hàn ra, để tên nam nhân này hung hăng chơi nàng, lúc này mới có thể phóng xuất ra tình cảm mãnh liệt hiện tại của nàng sắp bùng nổ.
Bị người đoạt đi tân nương ở hôn lễ, tiếp theo lại bị tân nương tuyên bố bỏ chồng, đây quả thực chính là vô cùng nhục nhã đối với Hạ Nhạc Phong. Dốc hết nước của Vô Tận Hải cũng khó rửa sạch, sẽ đi theo hắn cả đời!
Không phải như vậy a!
Hạ Nhạc Phong đỏ thẫm hai mắt, rống mạnh lên, trong tay lập tức có thêm một thanh lợi kiếm, dưới chân hắn bắn ra, đánh bay hướng về Lý Hàn:
- Gian phu dâm phụ, đều tìm chết cho ta!
Tiêu Mị dù có xinh đẹp đến cỡ nào đi chăng nữa thì phản bội hắn chỉ có một con đường chết!
- Đối với thê tử của mình đều tàn nhẫn như vậy, ngươi thật đúng là không bằng cầm thú!
Lý Hàn lắc lắc đầu, vẻ mặt khinh miệt.
Mọi người nghe xong cũng đều có loại cảm giác hộc máu, đổi là ai cũng sẽ không tốt hơn Hạ Nhạc Phong bao nhiêu!
Diệt Tuyệt Thiên Kiếm!
Hạ Nhạc Phong tuy rằng giận dữ, nhưng cảm xúc lại không loạn chút nào, hắn biết thực lực của Lý Hàn không kém hắn, bởi vậy vừa ra tay chính là tuyệt chiêu. Không dẫm trở lại vào vết xe đổ lần trước.
Diệt Tuyệt Thiên Kiếm, có thể phát ra gần vạn đạo kiếm quang trong nháy mắt, mỗi một đạo kiếm quang đều có lực sát thương cấp bậc thực lực với hắn, Lý Hàn gặp phải chiêu này chắc chắn sẽ bị diệt sát!
Tay trái Lý Hàn vẫn như cũ ôm mông tròn của Tiêu Mị, tay phải thì phải hóa thành nắm tay đánh ra. Ánh sáng vàng chớp động, trên tay Lý Hàn liền biến thành màu vàng kim cao quý.
Oanh!
Trong tiếng nổ, dường như thời gian dừng hình ảnh, mọi người có thể tinh tường nhìn thấy hoàng kim thánh quyền đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Đánh bể một đạo lại một đạo kiếm quang, sau đó đánh vào trên bụng Ứng Băng Phong, đánh hắn nặng nề bay đi.
Một đạo máu tươi xẹt qua, Hạ Nhạc Phong nặng nề bị ném tới trên mặt đất, khóe môi xuất hiện một hàng máu thê lương.
Cái gì, Hạ Nhạc Phong không ngờ bị Lý Hàn một quyền đánh lui, còn bị thương!
Mọi người đều có loại cảm giác nằm mơ, ở đây nhiều người đều nhận ra được Lý Hàn mới chỉ là Địa giai nhất trọng thiên, còn Hạ Nhạc Phong là tứ trong trọng thiên, theo lẽ thường thì Lý Hàn mới là người chịu thiệt nhưng không ngờ bây giờ, Lý Hàn lại chính diện đánh bị thương Hạ Nhạc Phong, điều này nói rõ lực lượng của hắn cao hơn một đoạn!
- Lớn mật!
Hai lão giả kia gầm lên một tiếng, đánh tới Lý Hàn.
- Ai cho các ngươi xen vào, Phó lão, vả miệng!
Nguyễn Bảo Ánh ngồi ở trên ghế, vừa uống trà vừa nói.
- Vâng, tiểu thư!
Lão nhân áo xám bên cạnh nàng nhoáng lên thân hình một cái, hai tay dò ra, cũng không thấy hắn dùng ra chiêu thức inh, nhưng hai người kia lại căn bản không tránh được, lập tức bị hắn đè xuống, ngạnh sinh ngừng lại.
Bốp! Bốp! Bộp!
Phó lão làm nhiều việc cùng lúc, chém ra từng đạo chưởng kình, gương mặt hai người lập tức sưng đỏ lên, máu mũi chảy đầm đìa, bộ dáng vô cùng thê thảm.
Mọi người đều xem ra trong lòng phát lạnh, cả hai đều là những Địa giai thực lực cao cường nhưng đứng trước mặt Linh Sơn Cảnh chẳng khác nào như một đứa trẻ, bị người ta vả mặt trước bao nhiêu người, đây là loại nhục nhã nào?
Đây là thực tế tàn khốc!
Thần thức của Lý Hàn đã bao trùm nguyên cả đại sảnh này nên hắn vẫn thấy được hành động của Nguyễn Bảo Ánh, điều này khiến hắn có chút cảm động và cảm ơn nàng.
- Hạ Nhạc Phong, có dám tái chiến?
Lý Hàn cười ha ha, nói tiếp:
- Ta chấp ngươi một tay!
Mọi người vừa nghe, không khỏi đều âm thầm líu lưỡi.
Lý Hàn quả thật chỉ có thể vận dụng một bàn tay, bởi vì tay trái của hắn luôn luôn ôm Tiêu Họa Thủy. Thiếu một cái tay tuy rằng không đến mức thiếu một nửa chiến lực, nhưng khẳng định là có ảnh hưởng, theo lý mà nói là Hạ Nhạc Phong chiếm đại tiện nghi.
Nhưng tiện nghi này phỏng chừng đổi là ai cũng sẽ không nguyện ý đi chiếm, bởi vì Lý Hàn ôm chính là tiểu thiếp Hạ Nhạc Phong vừa mới bái đường, cưới hỏi đàng hoàng xong.
Thật muốn tức chết!
- Lý Hàn, ngươi đừng quá mức!
Hạ Nhạc Phong tuy bị thương bởi một quyền của Lý Hàn nhưng đó chỉ là vết thương nhẹ, hắn chỉ cần lưu chuyện linh lực thì vết thương đó đã lập tức lành lặn nhưng thể diện của hắn đã hoàn toàn mất hết, điều này khiến hắn muốn nổi điên lên.
- Ta quá mức?
Lý Hàn cười lạnh, hắn cũng không chủ động trêu chọc Hạ Nhạc Phong, mà tên này vài lần khiêu khích hắn, hắn cũng không phải tượng đất, làm sao có thể nhẫn? Làm sao lại không biết giận?
Hạ Nhạc Phong đột ngột lấy ra một cái lục lạc, toàn thân màu tím đỏ, lớn chừng ấm nước.
- Có thể ép ta sử dụng Ma Âm Linh, ngươi có thể kiêu ngạo!
Hắn lộ ra một chút ngạo khí nói.
- Vì cái gì những tên nhị thế tổ rất thích dùng loại khẩu khí này nói chuyện vậy?
Trong lòng Lý Hàn thầm nói.
Ma Âm Xuyên Não!
Hạ Nhạc Phong rung lục lạc lên, lập tức, một đạo quái âm dùng ngôn ngữ không thể miêu tả cuồn cuộn trào ra.
Tụ Linh Cảnh quanh mình thực lực yếu ớt trong nháy mắt thất khiếu chảy máu chết ngay lập tức, mà Linh Hải Cảnh và Linh Thiên Cảnh cũng không khá hơn chút nào, đồng dạng trong mắt chảy ra huyết lệ, khí tức mỏng manh, lập tức bị trọng thương!
Võ giả Địa giai còn miễn cưỡng có thể chống cự lại, nhưng nhất thiết phải tế xuất toàn lực, nếu không Ma Âm Xuyên Não, không chết cũng biến thành ngu ngốc! Cho dù cường giả Linh Sơn Cảnh cũng không thế sống khá giả, có loại kích động muốn dùng hai tay che lỗ tai.
- Hạ thiếu, thủ hạ lưu tình!
Một trong lão tổ tứ gia lập tức hét lớn, nơi này phần lớn là người Thiên Long Quốc, chết một người đối với thực lực của một nước Thiên Long Quốc đều suy yếu, hắn sao có thể không hoảng hốt.
- Hừ, xử lý tên tiểu tử kia, ta tự nhiên sẽ dừng tay!
Hạ Nhạc Phong lạnh lùng nói, lục lạc trong tay lại càng lắc nóng nảy hơn.
Cho lão 100 lá gan cũng không dám ra tay với Hạ Nhạc Phong, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, bổ nhào tới Lý Hàn.
- Đều là tiểu tạp chủng ngươi gây ra họa!
Lão tổ kia quát một tiếng Lý Hàn một tiếng nhưng lão không làm ra hành động nào vì Nguyễn Bảo Ánh sẵn sàng sử dụng cường giả Linh Sơn Cảnh để bảo vệ Lý Hàn, nếu lão raa tay chắc chắn sẽ bị người khác tát mặt, đối với một người được nhiều người sùng bái như lão thì sao có thể chịu được nỗi nhục này lên lão chỉ có thể ngồi im.
- Đổi trắng thay đen!
Lý Hàn hừ lạnh, triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, thân hình hắn chớp động như điện, trong tay đã tế ra thanh kiếm, cái gọi là Ma Âm Xuyên Não đối với hắn không hề một tia ảnh hưởng, ngay cả Tiêu Mị trong ngực hắn đều dường như không có việc gì bởi vì trong đầu hắn có Âm Dương tháp. Nhưng hai nàng Lý Hồng Ngọc và Trầm Tâm Kỳ đều bị ảnh hưởng nên hắn phải nhanh chóng giải quyết Hạ Nhạc Phong, nếu không sẽ khiến hai nàng bị tổn thương.
Diệt Nhân Cửu Thức - Ngũ thức!
Lý Hàn chém một kiếm kinh thiên về phía Hạ Nhạc Phong.
- Cái gì!
Hạ Nhạc Phong phát ra một tiếng thét kinh hãi, như thế nào cũng không nghĩ tới chiến lực Lý Hàn không ngờ không nhận phải chút suy yếu, nên biết rằng tuy rằng tu vi hắn không đủ phát huy toàn bộ uy lực Tử Linh Đang, nhưng cường giả Linh Sơn Cảnh cũng phải chịu ảnh hưởng!
Khi hắn kinh ngạc, một kiếm của Lý Hàn đã tới!
Ông!
Đoạn kiếm hoa rơi, trên người của Hạ Nhạc Phong lại đột nhiên xuất hiện một màn hào quang màu vàng nhạt, sinh sôi chặn một kiếm Lý Hàn!
Lý Hàn thấy vậy thì quả nhiên đúng như hắn đoán, Hạ Nhạc Phong bây giờ chỉ Địa giai nên tuyệt không phải là con em được coi trọng ở Hạ giai nên nhiều nhất chỉ được ban cấm khí bảo hộ mạng sống mà thôi, nếu không thì hắn đã được ban cấm khí có thể phát ra một kích toàn lực Linh Thần Cảnh giống như Nguyễn Bảo Ánh rồi.
Hạ Nhạc Phong thần tình hoảng sợ, nếu phát động cấm chế, điều này nói rõ vừa rồi hắn đã đi qua 1 vòng ở trước quỷ môn quan! Lý Hàn... thật sự dám giết hắn! Hắn lập tức giận đến cực hạn, một tên dân đen lại dám giết hắn, hơn nữa còn dám hạ thủ!
Nhưng lần này hắn đi ra ngoài là vì theo đuổi Nguyễn Bảo Ánh, bên cạnh chỉ có vài cái người hầu, thực lực đều chỉ tại Linh Thiên Cảnh mà thôi, hiện tại tức giận thì như thế nào? Tất cả những thủ đoạn của hắn đều thất bại trước mặt Lý Hàn. Còn có thể làm sao?
Trong lúc hắn đang hoảng loạn thì Lý Hàn bỗng lao đến, đưa tay đoạt lấy Tử Linh Đang trong tay Hạ Nhạc Phong rồi trực tiếp thu vào trong Âm Dương tháp. Sau đó tay phải của hắn lại tiếp hóa thành vàng kim, đánh ra một quyền.
- Đáng ghét!
Hạ Nhạc Phong nổi giận gầm lên một tiếng, tay phải gọi ra một thanh trường kiếm, linh khí thêm vào, lực lượng lập tức tăng vọt bảy thành, nhanh chém về hướng Lý Hàn.
Keng!
Lý Hàn một quyền đánh lệch thanh kiếm của Hạ Nhạc Phong rồi đánh đến đầu đối phương, Hạ Nhạc Phong nghiêng đầu né tránh.
Lý Hàn vừa ôm Tiêu Mị vừa đối chiến với Hạ Nhạc Phong nhưng hắn hoàn toàn chiếm thế thượng phong, cái này hoàn toàn là nhờ vào bộ tuyệt kỹ Kim Long Khải Giáp mà Hoan Hỉ thiên đế để lại cho hắn, nơi nào có giáp bảo phủ thì thể phách nơi đó sẽ được tăng lên gấp mười lần, nhờ có vậy nên cánh tay phải của hắn mới có thể đánh tan những chiêu thức của Hạ Nhạc Phong. Hơn nữa đây mới chỉ là tầng đầu tiên, phía sau còn hai tầng nữa nhưng nhiểu đây là đủ để đánh bại Hạ Nhạc Phong rồi.
Hai người đấu nhau một lúc lâu thì Hạ Nhạc Phong từ từ kiệt sức nên không né kịp một quyền của Lý Hàn, mặt hắn lập tức nặng nề trúng một quyền, thân thể không thể chịu được bay thẳng, nhưng vừa mới đứng dậy đã bị Lý Hàn chộp lôi trở về, bành, trên mặt của hắn lại bị đánh một quyền.
Bành! Bành! Bành!
Lý Hàn ra quyền như gió, đối với Hạ Nhạc Phong chính là một trận loạn đả.
Hạ Nhạc Phong bắt đầu còn có thể chống đỡ vài cái, nhưng chống không được bao lâu thì hắn chỉ có thể buông xuôi, mặc cho Lý Hàn đánh thống khoái.
Lý Hàn sử lực lượng rất đúng mực, nếu có thể để cho Hạ Nhạc Phong cảm thấy đau, nhưng lại không thương đến tính mạng của hắn, bởi vậy cấm chế trên người hắn luôn luôn không phát động, hắn đau đến kêu thảm thiết liên tục.
Mọi người đều không nói gì,Lý Hàn này cũng quá cường thế, ngay cả thiếu gia Hạ gia cũng dám đánh!
Trận hôn lễ này đúng là một chuyện tiếu lâm, tân nương cam tâm tình nguyện bị đoạt, tân lang thì bị kẻ cướp cô dâu tẩn vỡ đầu, nhưng mọi người lại xem rất đã nghiền bởi vì bọn họ căm ghét sự bất bình đẳng!
Hạ Nhạc Phong sinh ra đã có được tài nguyên tốt nhất, tu luyện công pháp võ đạo tốt nhất, có danh sư chỉ điểm các loại nghi vấn, chỗ khó trong tu hành, tới khi đột phá cảnh giới còn có đan dược trân quý trợ giúp... đây đều là người khác chỉ có thể tưởng tượng ở trong mộng.
Sinh ra trong một đại gia tộc như thế, tự nhiên Hạ Nhạc Phong có không ít mỹ nữ yêu thương nhung nhớ, tự đưa thân lên giường... sao có thể không khiến người ta nảy sinh đố kỵ?
Đau khổ tu luyện, cam chịu mạo hiểm, liều mạng chấp nhận đủ các loại nguy hiểm trong di tích v. v... đều không phải là để lớn mạnh thực lực, từ đó có địa vị khiến người ta kính ngưỡng, để uống rượu ngon nhất, để có nữ nhân đẹp nhất hay sao?
Hạ Nhạc Phong thì lại từ nhỏ đã có được những thứ này, dĩ nhiên điều đó khiến người ta cảm thấy bất công, bình thường gặp mặt liền sợ hãi với thực lực và bối cảnh của đối phương, buộc phải cung kính gọi một tiếng “gia”, nhưng không biết trong lòng có bao nhiêu chua cay đâu!
Hiện tại nhìn Lý Hàn hành hung Hạ Nhạc Phong, không ít người đều âm thầm kêu thích ở trong lòng!
Hơn nữa lúc Hạ Nhạc Phong không quản tới hết thảy tế xuất Tử Linh Đang, căn bản không coi tánh mạng mọi người ra gì, tự nhiên khiến hắn trở thành công địch, nếu không kiêng kỵ thân phận thiếu gia Hạ gia, mọi người đã thay Lý Hàn đánh hắn rồi.
Hạ Nhạc Phong rất nhanh mất đi ý thức, Lý Hàn tiện tay ném hắn qua một bên, trong lòng thầm nghĩ trước mặt mọi người quả thật không thích hợp giết người, nhưng hắn cùng Hạ Nhạc Phong tuyệt đối là tử thù, như thế nào hắn cũng phải tìm một cơ hội vụng trộm làm thịt tên này!
- Tiểu nam nhân, dẫn ta đi!
Tiêu Mị hai tay quấn trên cổ Lý Hàn, cả người dính vào trong ngực của hắn không chịu rời đi, mị nhãn như nước, mê người vô cùng.
Lý Hàn gật gật đầu, lặng lẽ ném ánh mắt cho Lý Hồng Ngọc, Trầm Tâm Kỳ và Nguyễn Bảo Ánh rồi thân hình hắn bắn ra, triển khai Lưu Tinh Thiên Quang Bộ, biến mất trong mắt mọi người.