Phong Lưu Thánh Vương

Chương 271: Chương 271: Điều kiện Nhập Vương!




Lý Hàn đi vào phòng tu luyện, phát hiện bên trong được bố trí rất sạch sẽ, bửi vì nơi này trừ một cái giường đá vẫn là một cái giường đá, làm sao có thể bẩn đây?

Lý Hàn đi vào phòng tu luyện cũng chưa nóng nảy mà tu luyện, mà là lấy lại tinh thần muốn điều chỉnh tốt tâm tình của mình.

Điểm này là thói quen của Lý Hàn, trước mỗi khi tu luyện hoặc luyện đan, tận lực để cho tâm cảnh của mình bình thản an tĩnh lại, như thế mới có thể ở thời điểm tu luyện hoặc luyện đan làm ít hưởng nhiều.

Sau hai canh giờ, Lý Hàn cuối cùng đem tâm tình của mình điều chỉnh đến tốt nhất.

Âm Dương Hỗn Độn Quyết trong cơ thể hắn dẫn dẫn đang gia tốc vận chuyển, Hỗn Độn Luyện Thể quyết đã liên tục hấp thụ linh khí ở quanh thân.

Lý Hàn không nghĩ nhiều, rất nhanh dẫn đạo hấp thu linh khí tiến vào trong đan điền.

Bầu trời đan điền sớm đã ngưng hình, mà hiện tại lại là càng phát lớn mạnh rồi, vài loại thuộc tính có màu sắc bất đồng lóe lên, lộ ra vẻ tôn quý.

Đối với sự thần kỳ của Âm Dương Hỗn Độn Quyết, Lý Hàn đã biết rất rõ, chỉ với bộ công pháp này thì chỉ cần hắn không chết giữa đường thì việc hắn trở thành đệ nhất nhân trên mảnh đại lục này là điều chắc chắn.

Mặt khác Hỗn Độn Luyện Thể quyết đệ tam biến Luyện Tạng chi cảnh cũng khiến cho Lý Hàn tạm thời không thể ra sức.

Muốn tu luyện đệ tam biến này, linh thảo cùng đan dược cần thiết đều là thất giai trở lên, hơn nữa còn có vài loại tài liệu rất quan trọng, để cho Lý Hàn trước mắt chùn bước. Nhưng mà đây không có nghĩa là Lý Hàn sẽ buông tha cho tu luyện, chẳng qua là phải chờ thực lực của mình cường đại lên, lại nghĩ biện pháp lấy tới phụ trợ tài liệu cần thiết mới có thể tiếp tục tu luyện.

Lý Hàn ở trong phòng tu luyện đả tọa bảy ngày.

Ở thời điểm ngày thứ bảy, Lý Hàn không có bất kỳ ngoài ý muốn đột phá đến Linh Thiên Cảnh viên mãn.

Bởi vì linh khí nơi này so với bên ngoài nồng đậm hơn mấy chục lần, lại thêm sự cường đại của Âm Dương Hỗn Độn Quyết, sự trợ giúp của Hỗn Độn Luyện Thể Quyết, hấp thụ nếu so sánh với người khác không biết nhanh hơn bao nhiêu lần.

Nếu như không phải là hắn muốn đem linh khí áp súc tinh lọc mấy lần, chỉ sợ ở ba ngày trước đã đột phá rồi.

Bây giờ chỉ cần đem âm dương khí nhảy lên Linh Thiên Cảnh viên mãn thì đến lúc đó, hắn sẽ có cơ hội đột phá lên Địa giai, chân chính trở thành cường giả một phương.

Đột phá đến Linh Thiên Cảnh viên mãn không có nghĩa là lần bế quan này của Lý Hàn kết thúc.

Kế tiếp hắn không tiếp tục tu luyện nữa, mà là nhắm mắt lại trừ đi hết thảy tạp niệm, từ từ cảm thụ linh khí lưu động ở trong không khí.

Chỉ mất vài phút thì Lý Hàn đã cảm nhận được sự hiện diện của linh khí trong thiên địa, điều này là điều bình thường vì ai bước vào Tụ Linh Cảnh cũng có thể cảm nhận được linh khí trong thiên địa. Nhưng tiếp theo mới là bước quan trọng, không giống như Tụ Linh Cảnh chỉ cần cảm nhận linh khí rồi hấp thụ linh khí để tu luyện. Nếu muốn bước vào Địa giai thì bất cứ linh giả nào cũng phải đạt cảnh giới nắm linh khí trong tay tùy tâm sở dục, khiến cho linh khi ngoại giới vì ta sử dụng, như thế mới có thể ở trong lúc đả đấu phát huy được uy lực cường đại.

Đây thoạt nhìn rất đơn giản, nhưng mà chân chính muốn tùy tâm sở dục điều kiện linh khí trong tay thì nó lại khó hơn cả việc người bình thường bước lên trời vậy.

Bởi vì linh khí là vô hình vô sắc, muốn chân chính nắm giữ nó thì không phải dùng tinh thần là được, mà là muốn xem lực lĩnh ngộ cùng lực tương tác của bản thân linh giả mới có cơ hội điều khiển linh khí trong thiên địa.

Lục lĩnh ngộ tự nhiên là năng lực lý giải cùng cảm thụ của bản thân linh giả, điểm này đối với bất kỳ linh giả nào đều trọng yếu vô cùng, tỷ như một võ giả có thiên phú thật tốt, lực lĩnh ngộ đồng dạng xuất chúng, như vậy hắn sẽ bước lên một cái độ cao mà người khác khó có thể sánh kịp, mà thiên phú tốt, nhưng mà lực lĩnh ngộ kém, đầu óc ngu si, như vậy thành tựu của võ giả này cũng hết sức có hạn.

Về phần lực tương tác là chỉ quan hệ của bản thân linh giả đối với linh khí có thân mật hay không, mà tất cả quan hệ cũng không phải là người người đều có, đây là một loại nhân tài đối với linh khí vô cùng mẫn cảm mới có thể cảm ứng đến được. Mà hạng nhân tài gì mới có thể đối với linh khí sản sinh ra cảm giác mẫn duệ đây?

Cái này liền quan hệ tới độ tinh khiết thuộc tính của võ giả.

Trước đây từng nói qua, độ tinh khiết thuộc tính của bất kỳ linh giả nào càng cao, đại biểu con đường tương lai sẽ đi được càng xa.

Lời này kỳ thật cũng ám chỉ đến lực tương tác của bản thân võ giả đối với linh khí trong thiên địa.

Tỷ như một cái võ giả Hỏa thuộc tính, độ tinh khiết thuộc tính của hắn chỉ có 30 phần trăm, vậy cơ hội để hắn cảm ứng được linh khí Hỏa thuộc tính là tương đối nhỏ bé, mà độ tinh khiết thuộc tính đạt tới 80 phần trăm, như vậy hắn sẽ sinh ra cảm giác nhạy cảm đối với linh khí Hỏa thuộc tính, so với người trước sẽ sớm hơn một bước cảm ứng được tồn tại của linh khí.

Lý Hàn vốn là Kim, Mộc, Hỏa, Thủy, Phong năm loại thuộc tính đồng tu, mỗi một loại thuộc tính đều có độ tính khiết đều đạt một trăm phần trăm. Cho nên nói lực tương tác của hắn đối với linh khí là trực tiếp đến gần vô hạn, hơn nữa lực lĩnh ngộ của hắn kinh người, chỉ cần hắn hơi bình tâm lại, lợi dụng linh lực thuộc tính tự thân cùng linh khí ở ngoại giới bắt được liên lạc, như vậy việc hắn có thể điều kiện linh khí so với người khác thì nhanh hơn nhiều.

Mặc dù vậy, Lý Hàn còn cách việc chưởng khống linh khí so với Địa giai chân chính thì còn kém xa vô cùng.

.............

Ở chỗ sâu nhất trong kiến trúc của Thập Linh Tông trong mật đại, có ba lão giả có khí tức bình thường đang ngồi thưởng thức một bình Thiên Niên Thanh Văn trà có tác dụng nâng cao lực lĩnh ngộ vô cùng quý giá.

Lão giả áo xám nâng chén trà uống một hớp nói:

- Hai vị sư huynh, huynh có nghe về độ đệ mới nhất của tông chủ chưa?

Lão giả áo xanh khẽ vuốt chòm râu cười nói:

- Ta đã nghe từ miệng của nha đầu Hồng Vân rồi. Hơn nữa ta còn biết được tiểu tử đó suýt chút nữa bị trục xuất khỏi tông môn chúng ta.

Một lão giả khác mặc áo đỏ, nói:

- Ồ, ta cũng nghe về tiểu tử đó rồi, độ tinh kiết linh căn của tiểu tử này tuyệt hảo như thế, hơn nữa có thể trong thời gian ngắn đã có thể tu luyện Liệt Hỏa Quyết, có thể thấy được lực lĩnh ngộ của tiểu tử này vô cùng xuất chúng, sao lại bị trục xuất sư môn? Chẳng lẽ tiểu tử kia phạm đại sai lầm gì à?

- Vậy thì không phải, ngược lại lập công lớn, chỉ là đắc tội một vị trưởng lão tự cho mình quá cao mà thôi.

Lão giả áo xanh khẽ lắc đầu nói.

- Nói lại nghe một chút, tiểu tử đó rốt cục đã làm gì?

Lão giả áo đỏ hứng thú hỏi.

- Việc này để đệ nói cho đại sư huynh nghe.

Nghe lão giả áo đỏ nói vậy thì lão giả áo xám liền lên tiếng, lão giả áo xanh thấy vậy thì không nói gì, chỉ ngồi uông trà nghe kể chuyện.

Lão giả áo xám bắt đầu vừa phẩm trà vừa chậm rãi đem tin tức mà hắn biết được nói cho lão giả áo đỏ nghe.

Lão giả áo đỏ càng nghe thì trên mặt càng hiện lên vẻ hài lòng.

- Sư huynh, ngươi nói tiểu tử kia có phải lập được công lớn hơn tội?

Lão giả áo xám nói xong hỏi ngược lại.

- Ngươi…ngươi nói tiểu tử kia giết chết trưởng lão Địa giai của Bách Phong tông?

Lão giả áo xanh kích động hỏi.

- Đúng vậy, cái này do chính miệng nha đầu Hồng Vân nói cho ta nghe, tin tưởng là không giả.

Lão giả áo xám đáp.

- Ai nha, tiểu gia hỏa này lợi hại như vậy, so với ta năm xưa thật không hề thua kém.

Lão giả áo đỏ xoa tay nói.

Lão giả áo xám và áo xanh nghe xong lời này thiếu chút nữa phun cả ngụm trà, bọn hắn nhớ rõ hơn sáu trăm năm trước, bọn hắn cùng sư huynh đạt tới Linh Thiên Cảnh, có vẻ như chưa từng giết qua Địa giai đi, ngược lại còn thiếu chút nữa bị đánh thành phế nhân, nếu không nhờ sư phụ tới kịp lúc ấy bọn họ đã xong rồi.

- Cũng may tiểu tử kia không bị trục xuất tông môn mà chỉ bị trục xuất khỏi Dược phong mà thôi.

Lão giả áo xanh nói.

- Ân, không ở lại Dược phong không sao cả, còn ở trong tông môn là tốt rồi, tông chủ thu được một đồ đệ thật tốt, ta thật có chút đỏ mắt.

Lão giả áo xám đáp.

- Đúng thật là một đồ đệ tốt, sư huynh ngươi không biết tiểu tử đó còn có một thân phận kinh người.

Lão giả áo xám hâm mộ nói.

Lão giả áo đỏ nghe vậy liền càng thêm hứng thú hỏi:

- Mau nói nghe một chút, rốt cục tiểu tử đó còn có thân phận gì?

- Tiểu tử kia bây giờ đã là Linh Dược Sư tứ phẩm rồi.

Lão giả áo xanh thản nhiên nói.

- Cái gì? Linh Dược sư tứ phẩm?

Lão giả áo đỏ thất thố kêu lên.

- Sư huynh đừng nóng vội, nghe ta nói hết lời đã, tiểu tử kia đã là Linh dược sư tứ phẩm, lúc đó tông chủ và các trưởng lão khác đều tận mắt chứng kiến nên chắc chắn không sai.

Lão giả áo xám cười nói, bọn hắn đã nhiều năm chưa từng nhìn thấy sư huynh thất thố như vậy.

- Điều đó không có khả năng!

Lão giả áo đỏ không tin nói.

Vì vậy lão giả áo xanh lại giải thích một trận.

Lúc này miệng lão giả áo đỏ đã há hốc thật lớn.

- Tiểu tử này mới bao nhiêu, nhiều lắm mới hai mươi tuổi mà thôi đã lợi hại như vậy, ngày sau nhất định có thể nhất phi trùng thiên!

Lão giả áo xanh thập phần kiên định nói.

- Không sai, tiểu tử kia tương lai có thể bước vào Địa giai, thành tựu vương vị, như vậy tương lai ít nhất phải trở thành luyện dược sư ngoài ngũ phẩm, thực lực trong tông tất nhiên sẽ tăng nhiều, ta và hai ngươi có lẽ sẽ có ngày bước qua được cửa ải kia.

Ánh mắt lão giả áo đỏ trôi nổi tinh quang, tiếp theo lại nói:

- Mộc sư đệ, ngươi đi nói cho tông chủ, bất kể như thế nào cũng phải lưu lại tiểu tử đó, vô luận hắn muốn cái gì tận lực thỏa mãn yêu cầu của hắn.

- Sư huynh, ta biết nên làm sao, nhưng khẩu vị của tiểu tử kia cũng không nhỏ, lại dám đánh chủ ý với nha đầu Hồng Vân nha.

Lão giả áo xanh gật gật đầu đáp.

- Ha ha, có can đảm, tiểu tử này thật sự không tệ.

Lão giả áo đỏ ha ha cười nói.

Nếu để người khác biết được đoạn đối thoại này chắc chắn sẽ ghen tị với Lý Hàn đến chết mất vì ba lão giả này chính là ba vị lão tổ của Linh Sơn Cảnh của Thập Linh Tông, được ba vị Linh Sơn Cảnh này coi trọng thì chắc chắn Lý Hàn ở Thập Linh Tông có thể đi ngang.

Đương nhiên hắn không biết bản thân được ba vị Linh Sơn Cảnh siêu cấp cường giả coi trọng, lúc này hắn đang cố gắng điều khiển linh khí trong thiên địa.

Ba tháng thời gian chỉ chớp mắt đi qua.

Ở lại trong Mật Địa tu luyện so với bên ngoài nhanh hơn gấp mấy lần, ba tháng tu luyện đã tương đương với hơn một năm thời gian bên ngoài,Lý Hàn không chỉ đột phá đến Linh Thiên viên mãn, còn lợi dụng khoảng thời gian này xây dựng thật kiên cố thực lực của bản thân, đồng thời luyện tập điều khiển linh khí.

Hiện giờ hắn đã có thể thoáng điều khiển được một chút linh khí thiên địa, chẳng qua hiệu quả công kích còn chưa quá cường đại.

Lý Hàn biết việc này cũng không thể sốt ruột, phải đợi khi cảnh giới cùng thực lực của chính mình tăng lên Địa giai mới có thể hoàn toàn nắm linh khí trong tay.

Lý Hàn tính ra ngoài đi săn linh thú trong mật địa này, không biết linh thú trong này và bên ngoài có gì khác nhau không?

Không nghĩ tới ngoài phòng tu luyện có người đang chờ hắn.

Người đó chính là ái đồ của sư bá Lâm Kiếm Trần - Hoàng Phong.

- Hoàng sư huynh còn có việc gì sao?

Hoàng Phong là đệ tử đắc ý của sư bá Lâm Kiếm Trần, Lý Hàn tự nhiên sẽ không lạnh nhạt hắn, huống chi người ta còn nhường phòng tu luyện cho hắn. Ngoài ra Lý Hàn phát hiện Hoàng Phong đã đột phá lên Linh Thiên Cảnh viên mãn sơ kỳ, xem ra thành tựu tương lai của người này sẽ không thấp.

Hoàng Phong có chút ngượng ngùng nói:

- Sư huynh....đành mạo muội, Lý sư đệ, ta…ta có một chuyện muốn nhờ.

Lý Hàn thật tùy ý nói:

- Sư huynh nói thử xem, chỉ cần sư đệ làm được tận lực giúp đỡ sư huynh.

Hoàng Phong khẩn trương nói:

- Sư đệ, ta…ta nghĩ cầu ngươi giúp ta luyện chế một viên Nhập Địa đan!

Hoàng Phong biết giá trị của đan dược tứ phẩm thật trân quý, hắn tha thiết mong chờ nhìn Lý Hàn, chỉ sợ Lý Hàn sẽ không đáp ứng.

Mặc dù ở tông môn có vài Linh Dược sư tứ phẩm nhưng bọn họ luyện chế đan dược tứ phẩm chỉ có hạn, đa số đều là đan dược chữa thương, hơn nữa bọn hắn cũng không có phối phương Nhập Địa đan cho nên bọn hắn căn bản không biết làm sao luyện chế.

Đây cũng là nguyên nhân trước đó nhiều người đến cầu Lý Hàn luyện chế Nhập Địa Đan.

Đương nhiên, Lý Hàn cũng không biết hắn thu hoạch được Luyện Dược quyết bên trong có ghi chép vô số phối phương đã thất truyền trên đại lục, nếu đem những phối phương này ra ngoài thì mặc kệ là đặt ở nơi nào trên đại lục đều sẽ tạo lên một đợt gió tanh mưa máu.

Nghe xong lời nói của Hoàng Phong, Lý Hàn không chút do dự nói:

- Việc này không thành vấn đề, chờ sau khi ngươi đạt tới viên mãn đỉnh phong, để sư bá đem linh thảo cùng thú đan cần luyện đan dược đến cho ta là được.

Hoàng Phong không nghĩ tới Lý Hàn lại dễ dàng đáp ứng như vậy, thập phần cảm kích nói:

- Đa tạ Lý sư đệ, sau này có chuyện gì cần dùng sư huynh cứ việc nói.

Lý Hàn khoát tay nói:

- Không cần khách khí.

Hoàng Phong lại cảm tạ, không tiếp tục dây dưa Lý Hàn nữa mà nhanh chóng rời khỏi Mật Địa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.