Phong Lưu Thánh Vương

Chương 292: Chương 292: Nhân cách ngụy tạo!




Cửu Cơ Mê Tâm trận sẽ đem tính cách hoàn toàn trái ngược với mỗi người kích phát đi ra, bởi vậy bên trong ảo cảnh, Lý Hàn háo sắc như mạng, ham mê quyền thế lăng nhiên thiên hạ, mà Lãnh Băng Băng hóa thân thành tuyệt đại dâm phụ, đây hoàn toàn là kết quả trái ngược.

Hắn thử lay tỉnh Lãnh Băng Băng, nhưng ý thức của nàng đã chìm tận sâu trong, nàng tự mình thôi miên mình đã chết, căn bản không thể dùng ngoại lực gọi tỉnh!

Nếu người khởi xướng đã chết thì sao?

Lý Hàn không hề có chút hảo cảm đối với người muốn hại mình nên tâm niệm vừa động, chín đoàn dị hỏa bay ra, chín người Ma Âm giáo lập tức từ hôn mê biến thành tử vong thực sự, nhưng Lãnh Băng Băng thật ra là bị chính mình “giết” chết, tuy rằng đã phá hủy Mê Tâm trận nhưng nàng căn bản không có dấu hiệu tỉnh lại!

Lãnh Băng Băng sau nhiều ngày ở chung đã được Lý Hàn xem là bằng hữu nên hắn cũng không thể nào ngồi yên nhìn nàng chết như thế, phải bồi hồi trong bóng đêm suốt mấy trăm năm mới hương tiêu ngọc vẫn nên hắn bắt đầu nghĩ cách để cứu nàng tỉnh lại.

- Vậy cũng đừng trách ta, đây cũng là ta cứu ngươi!

Lý Hàn tự lẩm bẩm, ba, hắn cho Lãnh Băng Băng một cái tát lên mặt.

Không phản ứng chút nào.

Ba ba ba, Lý Hàn liên tục tát 7, 8 cái, nhưng vẫn như cũ, nhưng Lãnh Băng Băng giống như một người hoạt tử, hoặc là nói, chỉ còn một cái thể xác tồn tại.

Lý Hàn dùng hết chiêu thuật, đánh, tát, cấu véo, không có một chút tác dụng.

Hiển nhiên, không thể dùng biện pháp thường được.

Lý Hàn trong lòng vừa động, cái này là bộ não tưởng nó đã chết rồi mới tạo nên hiện tượng này nên việc hắn cần làm là đánh thức bộ não dậy. Nếu ở thế giới cũ thì chuyện này không thể nhưng ở đây, hắn chỉ cần dùng dùng thần thức của bản thân để đánh thức ý thức của Lãnh Băng Băng là được.

Nhưng đây là chuyện cực kỳ nguy hiểm, ý thức va chạm cực kỳ khó khăn, có chút vô ý sẽ có một người biến thành ngu ngốc, từ đó về sau biến thành đần độn! Nhưng thay vì hôn mê cho tới chết, không bằng mạo hiểm thử một lần!

Lý Hàn tin tưởng nếu như Lãnh Băng Băng biết cũng nhất định đồng ý với ý nghĩ của hắn.

Nghĩ là làm, hắn điểm ra một chỉ đặt lên trên trán Lãnh Băng Băng, lấy ý thức cường đại của mình đập vào thức hải đối phương.

Oanh!

Ý thức chạm nhau, Lý Hàn vì cảnh giới cộng thêm hắn có tu luyện tinh thần lực nên ý thức của hắn mạnh hơn Lãnh Băng Băng không biết bao nhiêu lần, vì vậy ngay khi ý thức của hắn va chạm với ý thức của nàng đã nhấc lên một đợt kinh thiên sóng lớn trong thức hải của nàng.

Hắn đã khống chế uy lực, không toàn lực ra tay, nhìn thấy thức hải của nàng giống như một mảnh nước lặng, hắn liền gia tăng thêm chút lực lượng, lại điểm ra một chỉ.

Ba lần, bốn lần, năm lần…

Khi điểm ra lần thứ mười ba, thân thể Lãnh Băng Băng chợt cong lên, giống như người bị ngâm nước được cứu tỉnh lại, không ngừng ho khan, trong ánh mắt ngăn không được kinh hoảng.

Vừa nhìn thấy Lý Hàn, nàng vừa mừng vừa sợ, lôi kéo tay hắn nói:

- Á phụ đại nhân, cẩu hoàng đế muốn ban chết bổn cung, ngài nhất định phải thay bổn cung làm chủ!

Lý Hàn trố mắt, hắn gọi tỉnh lại là nhân cách ngụy tạo của Lãnh Băng Băng trong ảo cảnh!

Trò đùa hơi lớn đi?

Nhân cách giả thuyết thay thế nhân cách chân thật, từ trong ảo cảnh chạy ra?

Lý Hàn có chút ngẩn người nhìn Lãnh Băng Băng, không thể tưởng tượng được một nữ tử lãnh lẽo như tuyết như nàng khi biến thành siêu cấp dâm phụ sẽ có bộ dáng như thế nào.

- Á phụ đại nhân, đây là nơi nào?

Lãnh Băng Băng chợt phát hiện hoàn cảnh chung quanh không được bình thường, nàng không khỏi run rẩy toàn thân, hướng Lý Hàn dựa tới:

- Cẩu hoàng đế ban chết bổn cung…chẳng lẽ, bổn cung đã chết rồi? Á phụ đại nhân, chúng ta đều chết rồi sao?

- Không, chúng ta không chết, đây chỉ là một thế giới khác mà thôi!

Lâm Lạc dùng tay đỡ trán, cảm thấy vô cùng đau đầu.

- Chúng ta không chết? Ah, chúng ta thực sự không chết, quỷ là không có nhiệt độ cơ thể!

Lãnh Băng Băng vui mừng, ánh mắt lưu chuyển, lướt lên trên mặt Lý Hàn, môi đỏ mọng khẽ nhếch, đầu lưỡi màu hồng nhẹ nhàng liếm môi một cái, một bộ dáng phong tao tận xương nói:

- Á phụ đại nhân, bổn cung muốn!

Đã bắt đầu phóng đãng?

Tuy rằng chỉ là một tràng mộng xuân, nhưng đây không phải giấc mộng bình thường, mà là do chín Linh Thiên Cảnh hợp sức tạo ra, gần như chân thực! Lý Hàn tinh tường nhớ rõ khi hai người ở trên giường, ở cửa sổ, trong bể tắm, ở hoa viên, ở những địa phương bất đồng không ngừng hoan hảo, đây quả thật đã trở thành trí nhớ của hắn, nhất thời làm trong lòng hắn thật sự rung động.

- Á phụ đại nhân…

Lãnh Băng Băng kéo dài âm điệu, kiều mỵ vô hạn, mà Lý Hàn còn đang ngẩn ra đột nhiên cảm thấy ngón tay nóng lên, liền thấy Lãnh Băng Băng đã cầm lên tay phải của hắn đặt lên môi khẽ cắn, lưỡi nhỏ thơm tho không ngừng trêu đùa đầu ngón tay của hắn.

Cửu Cơ Mê Tâm trận có thể đem một mặt nhân cách trái ngược của một người hoàn toàn giả thuyết đi ra, nói cách khác nếu trước kia Lãnh Băng Băng càng cự người vạn dặm, càng lãnh đạm lạnh lùng thì hiện tại càng thêm lửa nóng, càng thêm cực kỳ dâm đãng.

Nàng giống như một con rắn lao vào trong lòng Lý Hàn, một tiếng xé rách đã luồng tay vào trong áo hắn, liếm lên lồng ngực của hắn, hai tay trượt xuống giữa hai chân của hắn.

Dâm thú ah!

Nữ tử lạnh lẽo ngày xưa đã hoàn toàn hóa thân thành một dâm nữ cùng cực, xem bộ dáng đói khát của nàng tựa hồ cho nàng một cây gậy cũng có thể làm cho nàng không thèm quan tâm lớn hay nhỏ trực tiếp nhét xuống nửa thân dưới của mình.

- Lãnh Băng Băng…

Lý Hàn quát lớn một tiếng, thanh âm như tiếng chuông lớn dao động lòng người.

- Á phụ đại nhân, người ta đang ở chỗ này đây. Ngươi sắp chấn điếc cả lỗ tai của người ta!

Lãnh Băng Băng cười khúc khích, nhưng bởi vì bị Lý Hàn đẩy ra nên nàng không thể bắt được “tiểu điểu” của Lý Hàn, vô cùng ai oán nhìn Lý Hàn hỏi:

- Có phải người ta đã làm sai việc gì, á phụ đại nhân muốn trách phạt Băng Băng hay không?

Nàng “nhớ” tới tình hình khuê phòng với Lý Hàn trước kia, ngay lập tức nằm úp sấp trên mặt đất, đem mông của mình nhếch lên cao cao, rên rỉ nói:

- Mời á phụ đại nhân tận tình trách phạt Băng Băng đi!

Nữ tử đôi má hồng hào, sau gáy cũng đã nhiễm lên một tầng mây đỏ. Đôi mắt xinh đẹp muốn chảy thành nước, nàng nỉ non quay đầu nhìn Lý Hàn, trên mặt tràn đầy vẻ chờ mong đói khát, cặp mông to tròn còn đong đưa uốn éo, mơ hồ có thể chứng kiến nơi đáy quần đã có chút ươn ướt.

Trong lòng Lý Hàn thầm than, nếu Lãnh Băng Băng tỉnh lại hồi tưởng được bộ dáng hiện giờ của mình, không biết lấy tính cách của nàng có thể bị xấu hổ đến tự sát hay không! Nhưng hắn cũng sẽ không mang theo đầu mẫu thú như vậy đi ra ngoài, dù sao cũng phải nghĩ cách làm bản tính của Lãnh Băng Băng tỉnh lại.

Nếu va chạm thần thức chỉ dẫn phát ra nhân cách giả thuyết của nàng, như vậy cần kích thích nàng lớn hơn một chút. Có thể làm cho bản tính của nàng sống lại hay không? Dù sao giữa ảo cảnh cùng sự thực vẫn có khác nhau đi?

Lý Hàn không dám khẳng định nghĩ thầm.

Nhưng hiện tại hắn không còn đối sách nào khác, cứ xem như đem ngựa sống xem như ngựa chết mà chữa trị vậy, dù sao lấy bộ dạng như vậy sinh tồn, Lãnh Băng Băng có biết sẽ thà rằng mình chết đi cho xong!

Nếu đã xem nàng như ngựa chết, Lý Hàn đã không còn băn khoăn, đi qua hai bước quơ tay vỗ lên mông đang nhếch cao của Lãnh Băng Băng.

- Ah…

Một chưởng này thực sự rất nặng, tuy rằng không có dụng ý đả thương người nhưng Lãnh Băng Băng lại không chủ động sử dụng linh lực hộ thân hoặc trị liệu thương thế, vì vậy mông nàng lập tức sưng lên vài phần, đau đến chảy nước mắt.

- Á phụ đại nhân, mời tận tình trách phạt Băng Băng đi!

Tuy rằng Lãnh Băng Băng bị đau, nhưng vẻ mặt lại vui mừng, lớp vải nơi mông ngày càng ướt át, đúng là dâm đãng không thể cứu vãn!

Nhìn tình cảnh…Lý Hàn lần nữa giơ tay nhưng không cách nào đánh xuống.

Bên trong ảo cảnh, hai người cũng chơi trò ngược đãi đùa bỡn, Lãnh Băng Băng thường xuyên vừa bị đánh mông vừa hoan ái, nhìn thấy mẫu nghi một nước tràn đầy bộ dáng dâm mỵ, dâm tính của Lý Hàn cũng trở nên lớn phi thường.

Nhưng quay về trong hiện thực, thật sự không dễ làm!

- Á phụ đại nhân, mời ngươi tiếp tục trừng phạt Băng Băng!

Lãnh Băng Băng uốn éo bờ mông, nàng là mỹ nữ loại hình đầy đặn nên khi làm động tác này thì phi thương gợi cảm.

Lý Hàn có cảm giác miệng khô lưỡi nóng.

Dù sao Cửu Cơ Mê Tâm trận sinh ra ảo cảnh quá mức chân thực, cho dù đối với Lý Hàn mà nói cuộc sống trong ảo cảnh cũng không thể hoàn toàn xem là giấc mộng ném ra sau đầu, sau khi quay về sự thực tiếp xúc với Lãnh Băng Băng, hai loại trí nhớ hoàn toàn bất đồng đã va chạm lẫn nhau.

Trong ảo cảnh hai người không biết từng mây mưa cùng nhau bao nhiêu lần, điều này đã biến thành một bộ phận trong trí nhớ của hắn, nhưng lý trí còn có thể nói cho hắn biết đó đều là hư ảo. Nhưng hiện tại mỹ nữ ở trước mặt hắn đang phe phẩy mông cầu hoan, thậm chí còn dâm đãng đến ướt quần, điều này làm sao để một nam nhân có nhu cầu bình thường có thể không sinh ra lửa dục?

Ba!

Hắn giống như bị ma xui quỷ khiến vỗ xuống một chưởng, không nặng không nhẹ, nhưng Lãnh Băng Băng lại rên rỉ một tiếng, mị nhãn hiện ra sóng lòng cuồn cuộn, lửa dục đã hoàn toàn bốc cao.

Ba! Ba! Ba!

Có mùng một dĩ nhiên có mười lăm, Lý Hàn “trừng phạt” mỹ nữ kia, trong lòng có loại cảm giác thỏa mãn khác thường.

Đem một tiên nữ băng lãnh đánh đòn trừng phạt, đây là giấc mộng của bao nhiêu nam nhân? Kỳ vọng của nam nhân đối với nữ nhân không phải chính là trên giường là dâm phụ, ra đại sảnh là phu nhân sao? Hiện tại Lãnh Băng Băng có thể hoàn mỹ làm được điểm ấy, thậm chí nàng ở trước mặt người khác vẫn là tiên tử!

Bàn tay Lý Hàn vỗ xuống càng ngày càng nhanh, địa phương đáng sợ nhất của Cửu Cơ Mê Tâm trận chính là cho dù người thụ thuật có thể thoát khỏi ảo trận, nhưng vẫn sẽ bị ảnh hưởng cả đời!

- Ah, ah, ah....

Lãnh Băng Băng không ngừng rên rỉ, không hề che giấu lửa dục của nàng chút nào, không ngừng bộc lộ ra vẻ phong tình yêu diễm.

- Á phụ đại nhân, người ta không chịu nổi nữa, mau nhanh vào đi!

Nói rồi nàng quay lại, kéo quần Lý Hàn, đem tiểu đệ của hắn phóng thích đi ra, đồ vật hùng vĩ kia lập tức bộc lộ bộ mặt hung ác chỉ thẳng vào yếu hại, tùy thời đều có thể phát động công kích mãnh liệt. Sau đó nàng cởi bỏ chiếc quần dài đã ướt đẫm, xé xuống quần lót, để lộ mu l-n không lông nhẵn nhụi của nàng, hai mép l-n đỏ hồng khép chặt rỉ nước lênh láng, lỗ đít ửng đỏ co vào như nụ hoa mới hé, đẹp không sao ra xiết.

- Nhồi đầy Băng Băng đi, Băng Băng thật muốn…

Lãnh Băng Băng mị hoặc nói nhỏ, nàng mị nhãn như tơ, quay người lại cố vểnh cao cặp mông đầy đặn của mình, dùng khe mông sâu thẳm ma sát lên xuống với c-c hắn. Lý Hàn bị cà như vậy khiến lửa dục của hắn bùng lên, hắn lập tức biến thành á phụ đại nhân.

Lý Hàn cười dâm nói:

- Dâm phụ, nếu ngươi muốn ta lấp đầy ngươi thì ngươi hãy phục vụ cho ta trước!

Lãnh Băng Băng lập tức hiểu ý vì đây là thói quen của hai người khi lên giường, nàng lập tức quay lại, há miệng ra, bắt đầu thay Lý Hàn chăm sóc “ tiểu điêu “. Chiếc lưỡi hồng phấn mềm mại liếm dọc thân c-c, một bàn tay tuốt c-c, một tay mềm mại còn lại xoa xoa hai hòn dái. Trong ảo cảnh thì kỹ thuật của nàng vô cùng điêu luyện nên tuy là lần đầu bú c-c cho nam nhân nhưng vẫn khiến Lý Hàn thoải mái đến mức híp mắt lại, tận tình hưởng thụ sự phục vụ của nàng.

Lãnh Băng Băng liếm cho thân c-c sáng bóng đầy nước miếng, sau đó há miệng thật lớn, một hơi ngậm lấy đầu khấc. Lưỡi nàng liếm quanh đầu khấc, thỉnh thoảng còn chọc chọc vào lỗ sáo ở đầu c-c, nước miếng rỉ ra khỏi miệng nàng, chảy xuống thân côn. Hai bàn tay nàng bóp chặt thân c-c tuốt lên tuốt xuống thật mạnh. Da thịt mềm mại trơn tru, cộng thêm nước miếng ướt át, không ngừng kích thích Lý Hàn.

Nàng vừa ngậm c-c hắn, vừa ngẩng đầu lên. Phát hiện Lý Hàn nhắm mắt hưởng thụ, Lãnh Băng Băng càng tự tin với kỹ thuật của nàng. Miệng nhỏ bắt đầu nuốt đầu khấc vào.

Đầu khấc to lớn, mà cổ họng nàng thì bé, vì vậy chỉ nuốt được một chút liền không vào nổi. Sắc mặt Lãnh Băng Băng dần dần tím lại, nhưng nàng vận dụng thủ pháp gì đó, cổ họng nhất thời đạt được sự co dãn kinh người, một hơi nuốt lấy đầu khấc!

- Hự…

Lý Hàn không nhịn được hự một tiếng, hắn vốn định thu nhỏ c-c lại, nhưng lúc này xem ra không cần thiết. Quy đầu vào được, thân c-c cũng dần dần bị miệng nhỏ của Lãnh Băng Băng nuốt trọn.

Qua một hồi vật lộn, con c-c Chu Hằng đã nằm gọn trong miệng Lãnh Băng Băng. Cổ họng nàng phồng lên, hai bên gò má hồng hào cũng căng ra, ánh mắt nàng lẳng lơ nhìn hắn.

Lý Hàn thấy vậy liền nuốt một ngụm nước miếng. Nữ nhân này quả thật là một yêu tinh hại người!

Trong mắt Lãnh Băng Băng nổi lên vẻ đắc ý, một tay nàng thò xuống dưới day day hột le, một tay còn lại thì nhẹ nhàng xoa bóp cặp ngực đầy đặn của mình. Sau đó cái miệng nhỏ nhắn của nàng bắt đầu di chuyển, chậm rãi nhả con c-c ra, sau đó lại khó khăn nuốt vào họng.

- Ưm… ưm… um… mu… u… ưm…

Trong họng Lãnh Băng Băng phát ra từng tiếng rên khẽ, tay nàng day day mu l-n càng nhanh hơn, một tay còn lại của nàng bắt đầu xe xe hạt đậu đỏ trên đỉnh ngực của nàng.

Lý Hàn lúc này chỉ cảm thấy như đang đ-t một cái l-n còn trinh nguyên! Cho dù hắn chỉ ngồi không, nhưng đúng đợt cảm giác mềm mại mà chật hẹp kẹp chặt con c-c vẫn không ngừng kích thích hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.