Người vừa mới đứng lên, trước mặt chợt trở nên tối đen, trời đất quay cuồng, thân thể lắc lư rồi ngã xuống.
Đường Tiểu Đông hoảng hồn, vội vàng đỡ lấy nàng.
- Phượng cô cô...
Xung quanh truyền đến mấy tiếng kinh hô, một người con cháu đích hệ của Lôi gia đều lo lắng đứng lên.
Đường Tiểu Đông vội vàng ôm Phượng cô cô chạy ra, cho người gọi thầy thuốc tới khám bệnh cho Phượng cô cô.
Kỳ thật Lôi Vân Phượng không có bệnh gì, chẳng qua quá mức mệt nhọc, thân thể cực suy yếu, nghỉ ngơi một hồi là khôi phục.
Nhìn Phượng cô cô nằm ngủ say trên giường, Đường Tiểu Đông đau lòng vô cùng, rất muốn bồi tiếp bên người nàng, chẳng qua chúng nữ Đường Sương đều có mặt, đành phải
cưỡng chế xúc động trong lòng, phân phó Đường Điềm và Lý Đằng Giao chăm sóc Phượng cô cô.
Phượng cô cô là trưởng bối của hắn, hiện tại ngã bệnh, hắn quan tâm, điều này là rất bình thường.
Lan Đình đứng ở một bên nhìn Lôi Vân Phượng, lại liếc mắt nhìn Đường Tiểu Đông một cái, trên mặt lộ ra chút cổ quái và bất an.
Nàng là một nữ nhân thông minh thận trọng, mơ hồ cảm thấy trong sự quan tâm của tướng công tương lai đối với Phượng cô cô tựa hồ có chút vượt quá mức bình thường.
Điều này làm tâm nàng bất an, hy vọng lo lắng của mình không phải là sự thật.
Tuy nói Đại Đường đối với loại quan hệ này cũng không coi trọng lắm, có nơi còn có tập tục huynh chết thúc thay mặt cưới tẩu, vả lại quý phi nương nương mà đương kim hoàng thượng sủng ái từng là con dâu của mình, nhưng dù sao điều này vẫn trái luân thường, bị người đời đàm tiếu.
Miệng người rất đáng sợ!
Mười ngày sau, chính sách tứ sát lệnh rốt cục phát huy hiệu quả, những thương nhân đen lòng không dám tiếp tục giao dịch lương thảo cùng một vài đồ dùng sinh hoạt thiết yếu
với Uy khấu hải tặc, hơn nữa dưới sự kiểm tra nghiêm ngặt của thủy sư Hán Giang đã đoạn tuyệt nguồn cung ứng lương thực cùng vật dụng hàng ngày của Uy khấu hải tặc, làm bọn hắn không thể không mạo hiểm xuất động cướp bóc.
Hiện trường xảy ra vụ án là ở phụ cận hải vực phía bắc, khi thương thuyền bị bốn chiến thuyền của Uy khấu chặn đường, chủ thuyền bất chấp nguy hiểm thuyền bị đắm, hạ lệnh bằng tốc độ cao nhất xông về trước.
Những chiếc thương thuyền này so với chiến thuyền của Uy khấu nhỏ hơn nhiều, nhưng với tốc độ cao nhất đập vào, thuyền của song phương đều có nguy hiểm bị chìm, chiến
thuyền Uy khấu chặn ở phía trước không thể không tránh nhường ra một lối đi.
Cuộc đánh cược này của chủ thuyền đặt đúng rồi, chiến thuyền Uy khấu không dám mạo hiểm như vậy.
Kỳ thật, bị Uy khấu bắt lấy, lấy tính thị huyết hung tàn của Uy khấu, thúc thủ đầu hàng kết cục vẫn là thân xác chìm xuống biển khơi, không bằng liều mạng.
Thương thuyền đột phá chính diện bằng tốc độ cao nhất phóng tới phía trước, một chiến thuyền Uy khấu bên trái rất nhanh vọt tới, có Uy khấu tung dây thừng, buộc vào thương thuyền.
Người trên thương thuyền mạo hiểm xông qua vũ tiễn như châu chấu bắn tới từ trên chiến thuyền Uy khấu, sau khi trả giá bằng năm mạng người rốt cục chặt đứt dây thừng.
Thương thuyền ở phía trước chạy trốn toàn lực, chiến thuyền Uy khấu ra sức truy kích ở phía sau, mục đích của bọn chúng là hàng hóa trên thuyền, không dám lấy hỏa tiễn công kích, chỉ dùng tên bình thường.
Bốn chiếc chiến hạm hải cốt của thủy sư Hán Giang vừa vặn tuần tiễu ở vùng này, phát hiện có chiến thuyền của Uy khấu, lập tức bày ra thế trận nghênh chiến.
Chiến hạm hải cốt so với chiến thuyền của Uy khấu kiên cố rắn chắc hơn nhiều, phía trước mũi tàu cũng có mũi nhọn dài hai mét hướng ra ngoài, dùng để va đập với thuyền địch.
Uy khấu biết rõ lợi hại, liều mạng chuyển bánh lái, cung tiễn thủ bắn tên lửa loạn xạ, có mấy mũi tên lửa rơi vào đuôi thương thuyền, các thủy thủ liều mạng dập lửa.
Chiến thuyền Uy khấu vừa rồi truy kích với tốc độ cao nhất, hiện tại đột nhiên chuyển bánh lái, cũng không thể thay đổi mũi thuyền trong thời gian ngắn.
Hai chiếc chiến hạm hải cốt của quân Đường mạnh mẽ đụng vào hai chiến thuyền của Uy khấu, chiến hạm song phương lay động mãnh liệt một hồi, thuyền viên đứng không vững, té ngã một loạt.
Chiến hạm hải cốt ổn định rất nhanh, hai chiếc chiến thuyền vỡ tan thân tàu của Uy khấu lung la lung lay chạy trốn về một phía, sau đó chiến thuyền bắt đầu nghiêng.
Hai chiếc chiến thuyền của Uy khấu hơi rớt lại phía sau theo thế chuyển tay lái chạy trốn, ba chiến thuyền hải cốt của Đường quân truy đuổi không bỏ, một con thuyền còn lại thì đánh vớt Uy khấu nhảy xuống nước.
Trong biển rộng mênh mông vô bờ này, mặc cho thủy tính của ngươi thế nào cũng chỉ giống như cá chết bị vớt lên.
Đám lính chia ra hai người hầu hạ một tên, hung ác ấn ngã trên boong, người thì đạp đầu, người thì đạp lưng, trói gô lại bằng dây thừng to chắc, làm Uy khấu gào khóc bi thảm không thôi.
Uy khấu bị bắt làm tù binh có bốn mươi ba tên, quan quân dẫn đội cười ha ha, hạ lệnh trở về, thuận đường hộ tống thương thuyền bị thương, áp giải Uy khấu trở về lãnh công.
Quan binh thủy sư áp giải tù binh uy phong bát diện đi trên đường cái, làm bộ quân Hán Châu nhìn thấy đỏ mắt không thôi.
Không biết đại nhân còn muốn bọn hắn huấn luyện đến lúc nào đây? Không thể xuất chiến không có cơ hội lập chiến công a, ai...
Đường cái hai bên chật ních dân chúng vây xem, bọn họ nghiến răng nghiến lợi mắng chửi, trứng thối, cải nát, hoa quả ung, giày bẩn, bùn đất, đá tảng đều được ném vào trên người toàn bộ Uy khấu.
Trên đầu trên người trên mặt tất cả Uy khấu đều là các loại chất lỏng dính như keo, có tên xui xẻo bị trúng đá vỡ đầu, máu chảy đầy mặt, gào khóc bi thảm không thôi.
Có mấy người ngoan cố, chửi bằng điểu ngữ, quan binh áp giải đập một đao vào lưng, gia hỏa cứng đầu kia đau đến nổi nước mắt nước mũi chảy cả ra.
Có tên còn thảm hại hơn, bị cán thương đập vào mồm, răng rớt năm sáu cái, miệng đầy máu đen, rên rỉ liên tục.
Đủ loại huyết tinh hung ác của Uy khấu, sớm khiến người dân bị hại phẫn hận không thôi, gào thét muốn giết chết những Uy khấu này mới hả lòng hả dạ.
Dân chúng hung hăng như thế, khiến quan binh thủy quân trở nên khẩn trương, những tù binh này là cơ hội cho bọn hắn lấy được phong thưởng, để dân chúng giết chết thì phiền.
Lập tức, quan binh thuỷ quân xếp thành hai hàng dài, bảo hộ những Uy khấu này bên trong, rất nhanh chạy tới phủ thái thú.
Tin chiến thắng đã sớm bay vào trong phủ thái thú, tuy rằng chỉ là một trận thắng nho nhỏ, nhưng trong lòng Đường Tiểu Đông cao hứng phi thường.
Hắn phân phó thủ hạ ở hậu hoa viên của phủ thái thú mang đến mấy chiếc ghế dài cùng một vài ghế dựa, cực kỳ hứng thú cầm một lọ mật, dạo qua một vòng trong bụi hoa, sau đó nhỏ mật vào trên cỏ, thẳng tới băng ghế dài mới dừng tay.