Mệnh lệnh phát ra, ngay cả Lý Hưng Chu cũng không dám chống lại, lập tức, chiến hạm hải cốt, mông trùng khoái đĩnh cỡ nhỏ dùng dây thừng cột vào đuôi chiến hạm ngũ nha, binh lính đều tập trung trên ngũ nha, do ba chiếc hải cốt cỡ trung mở đường phía trước, xông qua sóng gió mà đi.
Tới trưa, mưa to như trút nước rốt cục ngừng, sóng gió giảm bớt, hạm đội kéo buồm lên, tốc độ cao nhất trở về.
Thủy sư Tô Văn thống soái lui giữ cửa sông Bạch Mã, chiến hạm của Uy nhân không ngờ từng bước ép tới, ở ngoài tầm bắn của máy ném đá liền dừng lại.
- Thật sự là khinh người quá đáng!
Tô Văn giận tím mặt, thét ra lệnh hạm đội tiến vào trạng thái chiến đấu, phái ra thuyền bé chạy về phía hạm đội của Uy quốc muốn làm gì?
Khi thuyền bé sắp tiếp cận hạm đội của Uy quốc thì trong hạm đội Uy quốc có hai chiếc thuyền cỡ trung chạy nhanh ra, trận hình sắp xếp giáp công trái phải, toàn tốc vọt về thuyền bé.
Thuyền bé tránh lui không kịp, bị hai chiếc thuyền cỡ trung của Uy quốc kẹp hai bên trái phải, thân tàu vỡ vụn, năm binh lính trên thuyền rơi xuống nước, thủy binh Uy quốc đứng ở mép thuyền đắc ý cười ha ha.
Năm sĩ binh rơi xuống nước rẽ nước bơi trở về, đều bị thuyền của Uy quốc đụng cho chìm vào trong nước.
Ba!
Tô Văn đánh một quyền lên bàn, đột nhiên đứng lên, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Hai nước giao chiến, không giết người đưa tin, khi người quá đáng.
- Đánh chết mẹ chúng nó cho lão tử, cấp trên trách móc, lão tử gánh hết.
Tô Văn giận không kiềm được phát ra mệnh lệnh khai chiến.
Năm chiếc ngũ nha triển khai thế trận chữ nhất, bắt đầu xông về trước.
Uy khấu đang dương dương tự đắc không ngờ tới Tô Văn thật sự dám khai chiến, không khỏi hoảng loạn, liều mạng chuyển tàu tránh né.
Bọn hắn chính là chiến thuyền cỡ trung, nào dám va chạm với chiếc cự bá trên biển này, hơn nữa chiến hạm hải cốt cỡ lớn cỡ trung của thủy sư Đại Đường ngay trước đều có một mũi nhọn dài hai ba thước, đụng vào đảm bảo thân tàu vỡ tan, rỉ nước chìm nghỉm.
Máy ném đá trên năm chiếc ngũ nha phóng ra, năm quả cự thạch gào thét trên không trung bay về phía tàu chiến địch.
Ba khối cự thạch rơi xuống sống, tạo ra ba cột nước cao ngất, hai khối cực thạch khác nện trúng hai chiếc chiến thuyền cỡ trung của Uy Quốc, tiếng rắc rắc vang lên, hai chiếc chiến hạm cỡ trung kia chấn động mãnh liệt, thân tàu vỡ tan nước tràn vào.
Uy nhân trên chiến thuyền kêu oa oa nhảy xuống sống chạy thoát thân, cực kỳ chật vật.
Năm chiếc ngũ nha tiếp tục rất nhanh ép đến, phía sau là hạm đội khổng lồ đi theo.
Chiến hạm cỡ trung cỡ nhỏ của Uy quốc toàn bộ lùi về phía sau, năm chiếc ngũ nha nhỏ hơn một chút nghênh đón, máy ném đá của song phương đều bắn về phía nhau, tạo cho mặt sông từng cột nước cao ngất.
Trong khe hở giữa năm chiếc ngũ nha đột nhiên lao ra mấy chiếc khoái đĩnh cỡ nhỏ, rất nhanh xông về phá chiến thuyền cỡ lớn của Uy quốc.
Khoái đĩnh cỡ nhỏ thể tích nhỏ, tốc độ di chuyển nhanh, rất nhẹ nhàng xông qua trận oanh kích mưa đá của chiến thuyền Uy quốc, thủy binh Uy quốc trên chiến thuyền vội vàng giương cung bắn tên, tuy nhiên khoái đĩnh cỡ nhỏ của thủy sư Hán Giang lại nằm ngoài tầm bắn của cung tên.
Khoái đĩnh loại nhỏ của thủy sư Hán Giang đột nhiên bốc ra từng luồng khói trắng, sau đó vang lên mấy tiếng sưu sưu sưu, mấy luồng khói đặc bắn thẳng ra giữa không trung, vọt tới chiến thuyền cỡ lớn của Uy quốc.
Rầm rầm rầm, vang lên tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, năm chiến thuyền cỡ lớn của Uy quốc đồng thời dấy lên lửa lớn tận trời, vụ nổ mạnh kịch liệt thổi bay boong tàu, cột buồm thuyền sụp đổ, thủy binh bị chấn bay ra ngoài.
- Ha ha ha, thật là sướng con mẹ nó.
Tô Văn đứng ở trên thuyền lâu, giơ Thiên lý nhãn quan sát chiến đấu.
Hắn thân là Lãnh huyết nho tướng nhất thời bị lực sát thương khủng bố của hỏa tiễn khuynh đảo, không kiềm được phải phun ra lời nói tục không xứng với thân phận.
Một đám hộ vệ bên người cùng quân quan đều che miệng cười trộm, trong lòng lại cảm thấy xả được cục ác khí.