Đường Tiểu Đông cười ha hả một tiếng:
- Vậy mời tiểu thư nói rõ ý của mình.
- Đại nhân sảng khoái, Anh Tử cũng là không quanh co lòng vòng nữa.
Duẫn Hạ Anh Tử khẽ cười:
- Để tỏ rõ thành ý của gia tộc Duẫn Hạ, Anh Tử đặc biệt mang đến một phần lễ vật.
Một cái hộp gấm hình vuông trình lên, Đường Mộc tiến lên nhận lấy, mở ra đặt lên bàn.
Hắn tự tay đón hộp gấm, Duẫn Hạ Anh Tử tự nhiên thấy hắn mang một cái bao tay màu vàng, trong lòng cả kinh.
Nam tử lãnh khốc này chắc chắn là một cao thủ ám khí đáng sợ.
Đường Mộc mở hộp gấm, mọi người không khỏi ngẩn ngơ.
Trong hộp gấm chính là đầu của Duẫn Hạ Hoành Tân, lão này không phải vừa mới đi không lâu, đã bị Duẫn Hạ Anh Tử làm thịt?
Gà nhà đá nhau, đơn giản là tranh giành chức vị tộc trưởng sao? Nếu nàng nói đây là thành ý, vậy nghe điều kiện của nàng xem.
Đường Tiểu Đông hơi mỉm cười nói:
- Mời Anh Tử tiểu thư trước tiên nói một chút về điều kiện của các ngươi.
Duẫn Hạ Anh Tử cười khúc khích:
- Thiếp thân không biết Hoành Tân quân đã nói gì với quý quân, xin tướng quân đại nhân chỉ bảo.
Lấy lui làm tiến, đúng là một ả hồ ly tinh, mới giết người xong đã tơn tớt gọi Hoành Tân quân, quả nhiên lòng dạ độc ác.
Đường Tiểu Đông lười dây dưa với nàng, nói thẳng không thể tiếp nhận điều kiện.
Trong lòng Duẫn Hạ Anh Tử thở dài, Giáp Hạ Lệ triệu tập chiến hạm cả nước tạo thành liên hiệp chiến hạm mạnh nhất trong lịch sử cũng bị Đường quân tiêu diệt gần như toàn quân, bị mất chủ quyền trên biển. Đường quân tiến quân thần tốc, hoành hành vô kỵ.
Giáp Hạ mất nước, chẳng qua là chuyện sớm hay muộn, Duẫn Hạ Hoành Tân không tự lượng sức, vi phạm quy củ tổ tiên lập thành, vứt bỏ lợi ích của gia tộc, lại càng đáng chết!
Điều kiện chủ soái Đường quân có thể tiếp nhận, là phù hợp phái bảo thủ bọn họ, đó chính là chém tận giết tuyệt người của gia tộc Giáp Hạ.
Về phần điều kiện phụ, chẳng qua là làm hết sức vì gia tộc tranh thủ một chút ích lợi mà thôi.
Duẫn Hạ Anh Tử cười khúc khích:
- Điều kiện thứ hai thiếp thân có thể bỏ qua, nhưng có một chút yêu cầu nho nhỏ, tướng quân đại nhân sẽ không làm khó thiếp thân chứ?
Khuôn mặt mê người của nàng lộ ra bộ dạng nếu người cự tuyệt, ta sẽ không thể ăn nói với tộc nhân.
Yêu cầu nho nhỏ, đó chính là Gia tộc Duẫn Hạ tiếp thu tư sản của Giáp Hạ, Đường quân có nghĩa vụ che chở Gia tộc Duẫn Hạ. Nếu người của Gia tộc Duẫn Hạ muốn làm quan, hy vọng Đường Tiểu Đông có thể ủy nhiệm hoặc tiến cử vân vân.
Còn có một điều, đại quân tấn công vào hoàng cung, những báu vật trong hoàng cung, gia tộc Duẫn Hạ muốn ba phần mười.
Ba phần mười, là bao nhiêu? Quỷ nữ nhân này muốn dùng sư tử ngoạm, đổi lại là Ngũ Thiên Chiếu thì đầu óc sớm đã choáng váng.
Quỷ nữ nhân này rất lòng tham, nhưng lại khiến Đường Tiểu Đông tin tưởng thành ý hợp tác của nàng.
Duẫn Hạ Anh Tử còn đang lải nhải tố khổ, nói cái gì gia tộc nhiều người vừa nghèo, chi tiêu cho cuộc sống cũng phải tốn một khoản tiền lớn. Dò hỏi quân tình khi đủ loại hoạt động cũng cần tiền, vạn nhất trong tộc có đệ tử chết trận, cũng cần tiền tử người chết người nhà vân vân.
Đường Tiểu Đông nghe được đau cả đầu, không nhịn được khoát tay, ngăn lại chỉ vào đầu của mình:
- Anh Tử tiểu thư, chỗ này của ta từ trên xuống dưới mấy chục vạn người còn chưa nói, lần này xuất chinh Đại tướng quân liền có năm, sáu, cộng thêm những lão gia hỏa cấp trên kia muốn khai thông quan hệ. Ta chỉ có thể cho ngươi hai phần, không chịu thì thôi.
- Tướng quân đại nhân…
Duẫn Hạ Anh Tử đột nhiên khóc như lê hoa đái vũ, khiến người ta phải đau lòng.
Nếu không phải là có thiết huyết cận vệ cản trở, e rằng nàng còn muốn chui đầu vào ngực Đường Tiểu Đông.
Một ả hồ ly ngàn năm khó dây dưa!
- Anh Tử tiểu thư, nàng dùng công phu sư tử ngoạm như vậy còn chưa đủ sao?
Đường Tiểu Đông nửa điểm cũng không nhượng bộ.
Ánh mắt Duẫn Hạ Anh Tử u oán nhìn Đường Tiểu Đông, sâu xa nói:
- Tướng quân đại nhân thật đúng là tâm địa sắt đá, nửa điểm cũng không thương tiếc thiếp thân.
Giọng nói hết sức mập mờ, trắng trợn trêu trọc, may là Lan Đình không có ở đây.
Đám người Đường Tiểu Đông, Tống Kim đều cười to, Duẫn Hạ Anh Tử nói như vậy có nghĩa là đã tiếp nhận điều kiện đàm phán.
Cử động thân hình một chút, Đường Tiểu Đông lạnh nhạt nói:
- Được rồi, trước hừng đông ngày mai ngươi phải đưa hiệp nghị tới, phải viết bằng Hán ngữ, điểu văn tự của các ngươi, ta đọc không hiểu.
Duẫn Hạ Anh Tử cười khúc khích, lấy mấy cuộn giấy từ trong ống tay áo đưa lên.
Đổ mồ hôi, sớm chuẩn bị xong?
Đám người Đường Tiểu Đông đọc lướt qua một lần, nội dung trong hiệp nghị nhiều yêu cầu hơn một chút, nhưng cũng không tính quá mức, lúc này Đường Tiểu Đông ký tên và đóng đại ấn lên.
Duẫn Hạ Anh Tử cười hì hì lưu lại chữ ký bằng một đôi môi son đỏ mê người, trông thật hương diễm.
Điều kiện thỏa đàm đã xong, kế tiếp chính là biểu hiện của Duẫn Hạ Anh Tử.
Gia tộc Duẫn Hạ từ sau khi bị Giáp Hạ gia tộc cầm quyền dùng thủ đoạn huyết tinh tru sát liền mai danh ẩn tích tại một thôn trang nhỏ trên một đảo hoang vắng ở Thiên Hạ đảo.
Những năm gần đây nghỉ ngơi lấy sức, mặc dù không thể khôi phục thịnh vượng của đệ nhất đại gia tộc trước kia, nhưng đại để cũng được ít nhiều.
Duẫn Hạ cùng Giáp Hạ thế bất lưỡng lập, trăm phương ngàn kế muốn lật đổ Giáp Hạ, muốn báo thù rửa hận, tự nhiên phải dò hỏi các loại tình báo.
Duẫn Hạ Anh Tử cung cấp các thông tin và bố phòng cùng các tình báo cần thiết của bên trong Thiên Hạ thành.
Bên trong Thiên Hạ thành vốn có mười hai vạn đại quân tinh nhuệ, trước sau điều đi bảy vạn người, còn dư lại năm vạn. Hiện tại đang khẩn cấp mộ binh xây dựng năm vạn tân binh, cùng mười vạn bộ binh, năm ngàn khinh kỵ binh thủ thành trì.
Thiên Hạ thành thủ nhận được lệnh của Lệ vương, cố gắng kéo dài thời gian chờ viện quân từ các nơi khác.
Quyền làm chủ trên biển cũng bị mất, sẽ có viện binh đến? Thiên Hoàng có ngốc cũng sẽ không đến nỗi vận chuyển binh lính để làm mục tiêu cho chiến hạm Đường quân.
Những tình huống này, thám tử Đường quân cũng đã thăm dò được, đồng thời còn so sánh với khẩu cung của tù binh cũng không kém nhiều, tình báo của Duẫn Hạ Anh Tử hoàn toàn có thể tin tưởng được.
Người của Gia tộc Duẫn Hạ ẩn cư trong một thôn trang nhỏ ở mấy thị trấn phía bắc của Thiên Hạ thành. Quân chủ lực của Đại Đường đẩy mạnh tiến công phía nam, càn quét hết thảy, chỉ có phía bắc tạm thời bình an.