Điều này khiến Đường Điềm có chút khó hiểu, còn Lôi Mị thì bĩu môi vẻ mặt vô cùng khó chịu.
Phu thê Thạch Sùng Vũ trúng phải kịch độc nhưng trải qua điều trị, hiện tại đã ổn định ít nhiều, chỉ vì phải dùng nhiều công sức mới có thể trục xuất độc ra ngoài cơ thể nên cơ thể có phần suy nhược, trong khoảng thời gian ngắn không thể rời khỏi giường, may là Kha Vân Tiên rất chu đáo, phái người đến chăm sóc, Thạch Tiểu Tuệ cũng rất nhu thuận, suốt ngày ở bên cạnh chăm sóc cho song thân.
Thấy Đường Tiểu Đông đến, Thạch Tiểu Tuệ vội vàng châm trà, phu thê Thạch Sùng Vũ dù phải nằm trên giường cũng muốn vùng dậy để thi lễ, Thạch Lỗi đứng bên cạnh thấy vậy thì biểu tình có chút mất tự nhiên.
Song phương khách sáo một lúc, Đường Tiểu Đông nhìn ra khí sắc của phu thê Thạch Sùng Vũ hôm nay đã tốt hơn rất nhiều, dù thân thể hư nhược, cũng có thể ngồi dậy đi lại được nhưng cũng không muốn vạch trần làm mất lòng bọn họ. Hắn trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói rõ ý đồ của mình, hỏi dò vì sao phu thê họ lại kết oán với Đường Môn.
Sắc mặt Thạch Lỗi và Thạch Tiểu Tuệ tái nhợt, có vẻ bất an, phu thê Thạch Sùng Vũ thì vô cùng mất tự nhiên.
Thạch Sùng Vũ khó nhọc ngồi dựa vào đầu giường, ha hả cười:
- Hai phu thê chúng ta đều được Đường công tử và Lôi tiểu thư cứu, từ chỗ chết tìm thấy được sự sống thì có cái gì nữa phải giấu diếm? Nếu công tử muốn hại chúng ta thì đã động thủ rồi, sao còn phải chờ đến bây giờ.
Quả thật là tư tưởng chi ân tất báo của nam tử hán đại trượng phu đương thời.
Trong lòng Đường Tiểu Đông tràn đầy những tư tưởng đen tối, hiện tại hắn rất thích những nam tử hán có ân tất báo như thế này.
Thạch gia, vốn người dân bình thường, nhưng vì một bãi cỏ gây ra tranh chấp, kết an với một kẻ ngang ngược, hai phu thê từ nhỏ được dị nhân truyền thụ võ công, tu vi bản thân rất cao, thường xuyên trừng trị ác nhân.
Vì ham muốn chiếm lấy bãi cỏ đó mà tên ác bá không từ một thủ đoạn nào, không biết hắn lôi đâu ra mấy người có võ công mạnh mẽ, đặc biệt có một cao thủ thân bí, tuyệt học mà hắn sử dụng là ám khí Ngũ Bộ Đoạn Hồn của Thục Trung Đường Môn làm cho hai phu thê họ Thạch bị thụ thương không nhẹ, may mà hai phu thê có võ công thâm hậu, dùng nội lực để áp chế kịch độc, rồi kiếm giải độc hoàn, tuy rằng là không hoàn toàn có thể trục xuất hết chất độc ra khỏi cơ thể nhưng cũng coi như giảm bớt được rất nhiều.
Đường Tiểu Đông cũng không ngờ Thạch gia và Đường Môn lại kết thù bởi một chuyện vô cùng đơn giản như vậy, may mà song phương không phát sinh tai nạn chết người, còn có cơ hội có thể giàn xếp được, có một số việc hắn muốn hỏi Đường Điềm rõ ràng.
Hắn thẳng thắn cho hạ nhân gọi Đường Điềm tới, hỏi dò nàng xem ở trong Đường Môn có ai ở quan ngoại hoặc là hay qua lại vùng Trung Á hay không.
Theo Thạch Sùng Vũ miểu ta lại những chiêu thức và võ công của tên cao thủ bí ẩn kia, Đường Điềm nhớ lại ở trong Đường Môn cỏ một cao thủ mang mặt nạ quỷ bằng đồng, tiếng phát âm khàn khàn, thân hình cao lớn, hai tay đều mang bao tay da màu đen, thi triển ám khí vô cùng cao minh, nội công thâm hậu cũng rất tà môn.
Đường Điềm không cần suy nghĩ lập tức lắc đầu, trong ba năm trở lại đây, Đường Môn xuất hiện ở quan ngoại chẳng có ai ngoài trừ lục thúc Đường Phúc, đại tỷ Đường Sương cùng được phân phó đi cùng ra quan ngoại, ngoài ra các người khác đều không ai hành tẩu giang hồ. Nguyên nhân là năm năm trước trong Đường Môn có kẻ phản bội, chiến đấu một trận rất lớn, tinh anh của Đường Môn sa sút không ít, Đường Đại tiên sinh đã nghiêm lệnh những đệ tử của Đường Môn không được bôn tẩu giang hồ mà tập trung vào tu luyện.
Phu thê Thạch Sùng Vũ nghe thấy thế hai mặt nhìn nhau, người giao thủ với bọn họ rõ ràng là một cao thủ của Đường Môn, sử dụng ám khí bí truyền cũng của Đường Môn là Ngũ Bộ Đoạn Hồn Sa, ngay cả Lôi Mị cũng chứng thực không phải là giả mạo.
- Người nọ... Có phải là Đường Độc?
Đường Điềm lắc đầu, Đường Độc là nhị thúc của nàng, cũng là kẻ phản bội của Đường Môn, do phát sinh nội loạn, Đường Đại tiên sinh tức giận tập trung toàn bộ các cao thủ, quyết tâm vây chặt và tiêu diệt toàn Đường Độc. Cho dù Đường Độc lợi hại, nhưng cuối cùng cũng bị Đường Đại tiên sinh một rơi vực sâu vạn trượng, trước đó hắn cũng đã bị thương, vả lại thân thể cũng dính nhiều ám khí cực độc của Đường Môn, chết là điều không thể nghi ngờ.
Đường Điềm nhất thời không thể nói lên được tiếng nào.
Phu thê Thạch Sùng Vũ liếc nhìn nhau, thần tình có chút trì hoãn, chí ít thì giờ đã không phải kết thù sống chết với Đường Môn, nhưng cũng không phải vì thế mà quên đi mối hận này.
Tuy rằng không biết rõ cao thủ thần bí của Đường Môn kia là ai, bất quá trong lúc trò chuyện đã biết được Phu thê Thạch Sùng Vũ và Đường Môn không có va chạm gì, Đường Tiểu Đông thở phào nhẹ nhõm, hắn liền nói dự định sau này cho phu thê Thạch Sùng Vũ, hắn muốn đưa huynh muội Thạch Lỗi đi học, định rèn sắt ngay khi còn nóng, tương lai có thể đậu đến cử nhân.
Thạch Sùng Vũ vốn là một tay võ biền thô lỗ, những chuyện như thế này toàn bộ đều cho phu nhân tự giải quyết. Thấy Ngả Cộ Lệ cũng đồng tình đáp ứng, trong lòng Đường Tiểu Đông vô cùng vui sướng, bất quá nhìn thấy ánh mắt của Ngả Cổ Lệ nhìn hắn có vài phần quái lạ khiến hắn có đôi chút bất an.
Tựa hồ Ngả Cổ Lệ không phải là một nữ tử tầm thường.
…
Thiết Huyết Trừ Gian Minh bị quân triều đình bao vây tiễu trừ, Lý Lâm Phủ phái thêm nhiều hảo thủ tới, rất nhanh đã lần ra phản tặc, có thể nói mỗi tấc đất tại Lôi Châu đều bị lật tung, từng cành cây ngọn cỏ đều bị tra xét, khiến cho tổ chức này nhanh chóng bị đánh bật ra khỏi Lôi Châu, tổn thất nghiêm trọng, triều đình còn phát công văn trên toàn quốc, ra lệnh tróc nã những người trong tổ chức, vì vậy tạo thành chấn động không nhỏ.
Trong khoảng thời gian ngắn, người của Thiết Huyết Trừ Gian Minh không tìm đến hắn để gây phiền phức, lại có cớ để giữ toàn bộ Thạch gia ở lại, Đường Tiểu Đông hít một hơi khoan khoái, lúc này có thể tập trung lo việc kinh doanh.
Hắn biết mình đã kết thù rất sâu với tổ chức này, nhưng việc đã thành thế nước lửa, muốn vãn hồi lại e đã muộn, đành phải đi bước nào thì tính bước ấy. Hắn hiện tại còn đang muốn kiếm tiền, phát triển thế lực của mình, đầu tiên là bảo vệ cái đầu của mình sau đó tính tiếp.
Đây là xã hội thực lực vi tôn, ngươi sống thì ta chết, chỉ chú trọng đến thực lực, có thực lực thì mới có tư cách nói chuyện. Hắn tự có chủ định, có tiền trước hết là thông báo tuyển cao thủ võ lâm làm hộ viện, chờ phát triển thêm sẽ tụ tập một nhóm có thực lực mạnh nhất, huấn luyện thành tử sĩ hoàn toàn trung thành, chuyên bảo vệ cho mình.