Phim chỉ vừa bắt đầu, Lý Thượng đã cảm thấy hình ảnh cực kì tốt.
So sánh với phim của bọn họ làm trong cấp tốc, bộ phim kéo dài hơn mấy
tháng này có thể nói là tinh xảo. Bất luận là hiệu ứng, mỹ thuật tạo
hình hay là ánh sáng, đều làm cho người ta cảm giác rất nặng nề.
Đương nhiên, đây mới chỉ là một nửa mà thôi.
Rất nhiều phim điện ảnh kỹ xảo hoa lệ, nội dung lại trống rỗng nhàm chán,
trừ bỏ cái vỏ hoa lệ thì không còn điểm nào khác đáng khen.
Tựa
như bộ phim này, lời dẫn không hề mới mẻ, người không biết còn nghĩ là
tiếp tập của 《 Xé rách 》. Chẳng qua xử lý khâu nhỏ chi tiết hơn một
chút, hiệu ứng làm kinh dị hơn một chút.
Du Minh xuất hiện miễn
cưỡng coi như là kinh diễm, nhưng so với Lý Thượng xem ra bất quá cũng
chỉ là bản thăng cấp của các loại quỷ trong 《 Xé rách 》, duy nhất đáng
được ăn mừng chính là Du Minh có kỹ xảo biểu diễn.
Thẳng đến "Mã Đông" xuất hiện, ánh mắt Lý Thượng mới hơi sáng lên.
Không phải không thừa nhận, Hàn Đông trời sinh chính là tiêu điểm, vừa ra
cảnh đã có hàn khí từ trong màn hình lớn gào thét ào đến.
Hắn
không có cố ý biểu lộ sắc thái nhân vật của mình, toàn bộ đều thoạt nhìn tự nhiên như vậy. Trong từng cái giơ tay nhấc chân đại khí hiển lộ rõ
ràng, lời nói cử chỉ ngữ độ ổn định.
Lý Thượng vốn đang lo lắng
Hàn Đông sau nhiều năm trông ngóng tới bộ phim đầu tiên sẽ "Dùng sức quá mạnh", hiện tại xem ra, người ta so với mình còn bản lĩnh hơn.
Rất nhanh, Mã Đông giảng giải cho Triệu Bân về thanh minh mộng.
Rất nhiều người xem lúc này mới bắt đầu hưng trí.
Lý Thượng không ngờ Hàn Đông sẽ cắt nhập theo cảnh trong mơ, bất quá ngẫm
lại Hàn Đông kia tính cách đặc biệt độc lập, ý tưởng mới lạ cổ quái,
cũng hợp tình hợp lý.
Phim nhựa chiếu đến 1/3, Lý Thượng không
thấy gì xuất sắc. Đề tài dù mới mẻ cũng khó thoát khỏi "Quỷ áp giường",
chỉ là đổi đơn nhưng không đổi thuốc mà thôi.
Nếu như không có 《
Xé rách 》, nội dung phim này có lẽ sẽ đáng tán dương. Nhưng rất không
may chính là, 《 Xé rách 》 đã sớm đón đầu cướp sạch rồi.
Một phần
ba phim tiếp theo biến chuyển quá đột ngột, Lý Thượng lúc trước luôn
luôn vững như Thái Sơn rốt cục đã có chút không bình tĩnh được.
Giấc mộng đều liên quan đến nhau, có hàm ý gì đó.
Rất nhiều người đều là ôm thái độ tùy tiện xem mà tới, dù sao vé cũng là
miễn phí, không xem thì lãng phí. Tiêu chuẩn đánh giá của họ đối với bộ
phim này cũng xuống đến thấp nhất, chỉ cần không phải không công lãng
phí thời gian là tốt rồi.
Hiện tại xem ra, một chuyến này quả nhiên đáng giá.
Diễn biến phim rơi vào một cảnh đẹp.
Người xem từ trạng thái lười nhác lúc đầu dần bắt đầu trở nên khẩn trương,
con mắt đều bị màn hình lớn gắt gao bắt lấy, mơ hồ cảm thấy còn có
chuyện gì đó sắp xảy ra.
Tằng Minh quay đầu lại, bạn gái còn ở cổng công viên.
Nghịch chuyển này khiến tất cả hít sâu một hơi, đáy lòng Lý Thượng rốt cục dâng lên một tia hoảng loạn không xác định.
Đến hai phần ba phim, khoảnh khắc Mã Đông nói: "Bởi vì cậu đang trong mộng của tôi."
Một trái bom ném xuống, Lý Thượng cảm giác cả da đầu mình đều tê rần.
Giống như người Mã Đông đang uy hiếp không phải Tằng Minh trong phim, mà là Lý Thượng ngoài màn hình.
Cả phòng chiếu lâm vào một mảnh tĩnh mịch.
Lý Thượng tựa hồ có thể nghe được tiếng tim mọi người đập rộn, cũng là của chính hắn.
Nội dung phim lần thứ hai nghịch chuyển.
Thái độ Tằng Minh vẫn đang bối rối đột nhiên thay đổi, một tia cười quỷ dị khiến yết hầu Lý Thượng rung động.
"Làm sao ngươi biết ngươi không phải đang trong mộng của Triệu Bân?"
Mọi người ồn ào.
Đại não mọi người đều vận động ở tốc độ cao, tìm kiếm dấu vết Triệu Bân còn sống để lại. Đó là một quá trình tự dọa chính mình, phàm là nghĩ đến
khả năng đó, lông tơ cũng nháy mắt dựng thẳng lên, mồ hôi lạnh chảy
ròng.
Đáy lòng sinh ra sợ hãi, là khó khăn nhất để phòng ngự.
Lý Thượng đã nhìn ra chỗ ưu việt của kịch bản này.
Tiết tấu diễn ra thận trọng, cảnh trong mơ tầng tầng lớp lớp. Nội dung phim
chuyển biến bất ngờ, nhân vật đấu trí lôi cuốn hồi hộp, toàn bộ bộ phim
pha trộn lối vẽ rất tỉ mỉ.
Nhưng là giờ phút này, hắn vẫn mang
một đường hi vọng, hy vọng có thể có một cái kết thúc cẩu huyết, khiến
bộ phim này rơi vào khuôn sáo cũ.
Cho nên, ở một khắc Mã Đông mở
mắt thức dậy kia, người nhẹ nhàng thở ra không còn là chính hắn, còn có
một Lý Thượng hết sức lo sợ.
Nhưng mà, phim còn chưa chấm dứt.
Mơ hồ có một dự cảm không rõ, một khắc điện thoại vang lên kia nâng giá trị bộ phim đến đỉnh điểm.
"Mã lão sư, có người bởi vì gặp tai nạn giao thông mà lưu lại bóng ma tâm lý, muốn tìm ngài tư vấn."
Trái tim Lý Thượng kịch chấn.
Con mắt nhìn chằm chằm màn hình lớn thậm chí không dám chớp, bởi vì quan hệ của người mở cửa kia đối với bộ phim này sẽ trở thành một bàn cờ, chung quy vẫn là lưu lại một tia tiếc nuối.
Tia tiếc nuối này, Lý Thượng đã muốn là cọng rơm cứu mạng.
Nhưng mà, Hàn Đông chắc chắn không cho hắn cơ hội này.
Nhạc cuối phim cứ như vậy vang lên.
Cả người Lý Thượng cứng ngắc như một tảng đá, bất tri bất giác tay chân đã muốn lạnh lẽo, tứ chi chết lặng.
Cả rạp phim nổ tung.
"Thiên a! Tôi vừa xem chính là hàng phim kịnh dị trong nước sao?"
"A a a a... Tôi vì sao lại đem vé ra tặng người khác? Vì cái gì? Tôi còn muốn lại xem một lần!"
"Tôi cũng muốn xem, nhưng tôi rất sợ làm sao bây giờ?"
"..."
Lý Thượng trước khi đến đã đem mình bao bọc kín mít, sợ có người nhận ra
hắn. Nhưng là sự thật là tất cả mọi người đang kích động nghị luận bộ
phim, căn bản không rảnh quay đầu lại.
Có vài người xem rõ ràng không đi, trực tiếp chờ vòng kiểm vé tiếp theo vào ghế.
Lý Thượng rốt cục hiểu được vì cái gì một người phát hai phiếu.
Đầu óc trống rỗng, hai cái chân máy móc tính hướng ra ngoài.
Rõ ràng đang là ban ngày, lại giống như bước đi trong đêm tối.
Khẩn cầu duy nhất của hắn hiện tại chính là bộ phim bị mai một, trở thành một tác phẩm nhạc cao ít người hoạ.
(nhạc cao ít người hoạ: uyên thâm, cao siêu quá ít người hiểu. ví với tác phẩm không bình dị, không được quần chúng thưởng thức)
Nhưng mà, hắn đánh giá quá thấp chỉ số thông minh của người xem.
Cũng đã đánh giá thấp sự hâm mộ nhiệt tình của bọn họ đối với một tác phẩm hay.
Cùng ngày từ sảnh VDP cá nhân, hơn mười nhà phê bình phim chuyên nghiệp đồng thời dành ra 10 phút bình luận tại các diễn đàn phim lớn. Phim điệu
thấp cùng kịch bản cao điệu dẫn tới giới bình luận phim một trận hồi
chấn động, ngày trước vẫn thường mắng chửi hàng phim kịnh dị trong nước, thế nhưng xuất hiện một kỳ quan không hề kém cạnh.
Nhưng mà, đây mới chỉ là bắt đầu.
Theo sau, nhiệt độ 《 Trộm ảnh 》 bắt đầu tăng trưởng như giếng phun. Chính
như phát tán virus, tốc độ này đã đạt tới không thể khống chế nổi.
Ngắn ngủi vài ngày, 《 Trộm ảnh 》 có lượt follow weibo tới trên trăm vạn. Mấy ngàn tài khoản đổi nick name thành 《 Trộm ảnh 》, mà câu nói của linh sư cao quý lãnh diễm "Bởi vì cậu đang trong mộng của tôi" lại trở thành
weibo lưu hành ngữ.
Trên internet gió giục mây vần, truyền thông môi giới một loạt ăn theo, tuyên truyền phim tựa như chir vừa mới cất bước.
Từng tấm tiếp nối nhau phát hành, tần số phóng sự và ngoài lề về phim chiếm
lấy hầu hết tiêu đề các trang web. Lượng tìm kiếm, lượng vote, lượng
download, bình luận không ngừng tạo nên lịch sử mới.
Theo độ tăng trưởng, doanh thu phòng vé cũng là liên tục được nâng lên.
Chiếu phim ba ngày đầu chỉ có bốn trăm ngàn phòng vé, so sánh với 《 Xé rách 》 ba ngày hơn triệu chênh lệch rất lớn. Có một điều nữa, bốn trăm ngàn
này đều là tự mình đưa ra ngoài, người chân chính mua vé xem rất ít.
Kết quả về sau doanh thu bắt đầu tăng trưởng gấp bội, phá một triệu trong
thời gian năm ngày, phá hai triệu thế nhưng chỉ dùng bảy ngày.
Tuần thứ 2, các rạp lớn bắt đầu điên cuồng gia tăng lượt chiếu 《 Trộm ảnh 》, có vài rạp cỡ trung sắp xếp chiếu dẫn gần như nhượng 《 Trộm ảnh 》 lũng
đoạn. Cho dù như vậy rạp phim vẫn vẫn chật ních, có vài rạp chiếu phim
thậm chí xuất hiện tình huống 1 phiếu không còn.
Chuyện ăn năn
lớn nhất kỳ nghỉ hè này, chính là từng có một tấm vé xem phim trân quý
đặt ở trước mặt của tôi, tôi không quý trọng, thẳng đến khhi mất đi nó
mới hối hận không kịp...
Cùng lúc đó, 《 Xé rách 》 yên lặng hạ đương.
Rất nhiều người đều nói: xem 《 Trộm ảnh 》, phát hiện thần mã 《 Xé rách 》 chỉ là mây bay.
Cũng có kẻ "Thiếu đạo đức", lục ra tin tức lúc trước hai cái đoàn tranh
studio, còn đem tuyên bố cao ngạo "Dựa vào tác phẩm nói chuyện" trong
họp báo của Lương Cảnh chặn họng, trong lúc nhất thời dư luận lại ngả về phía đoàn phim Hàn Đông.
Lý Thượng bên kia hoàn toàn không lên tiếng nữa.
Vốn dĩ bọn họ thành công trước, lại xung phong trong kỳ nghỉ hè, 《 Trộm ảnh 》 đáng ra không ảnh hưởng tới họ. Nhưng bởi vì loại hình hai bộ phim
tương tự, đề tài tương tự, ngay cả từ ngữ tuyên truyền đều gần như giống nhau, trình độ lại kém một khoảng lớn.
Cái gì "Nhạc cao ít người hoạ", cái gì "Bị mai một", si tâm vọng tưởng đã hóa thành bọt nước.
Hiện tại khẩn cầu duy nhất của Lý Thượng chỉ là doanh thu không cần nóng như vậy, thế không cần hung mãnh như vậy, độ nóng không cần chưa từng có
như vậy ... Nếu đem chênh lệch giảm bớt một chút, trong lòng của hắn
cũng sẽ dễ chịu một ít.
Nhưng mà, bên kia vẫn như trước cao báo truyền đi.
"Doanh thu phòng vé tính không nổi rồi." Tiểu Văn nói chuyện chưa hết lo lắng.
Lương Cảnh ra vẻ trấn định hỏi: "Bao nhiêu?"
Tiểu Văn nói: "Hơn năm triệu."
"Cái gì?"
"Hơn năm triệu."
Hai tuần lễ hơn năm triệu... Lương Cảnh hoàn toàn trợn tròn mắt.
Phong cảnh trong suốt mộttháng của Lý Thượng không may lại trở thành bước đệm cho Hàn Đông.