Phòng Phát Sóng Trực Tiếp Của Bạch Tiểu Nhung

Chương 26: Chương 26




Thuần Vu Yến tuy nói là tùy tiện chọn hai cục đá chơi chơi nhưng cũng phải làm ra vẻ cao thâm khó dò chứ. Hắn lượn vài vòng quanh các kệ để đá lớn lớn bé bé, cầm cục đá này lên xem, sờ sờ cục đá kia. Bạch Tiểu Nhung hào hứng làm cái đuôi nhỏ của Thuần Vu Yến.

Thuần Vu Yến giả bộ lựa đá gần 3 phút, tùy tiện cầm 2 cục đá đưa cho Bạch Tiểu Nhung. Đá to hắn cầm không nổi nên đưa hai cục nhỏ à.

Thuần Vu Yến trêu đùa: “Khui không ra ngọc tốt thì đừng có đỗ thừa nha.”

Bạch Tiểu Nhung vui vẻ lắc đầu, nói câu cám ơn liền nhận lấy hai cục đá, cậu lại tùy tiện vớt thêm 3 cục nữa cho tròn 5 cục, sau đó bỏ vào giỏ để hàng.

Thuần Vu Yến: “...”

Thời đại này đã phát triển tới nỗi mua đá mà cũng giống như đi bách hóa xanh rồi? Còn có dịch vụ giỏ hàng nữa, Nạp Lan Hồng quả là nhân tài.

Bạch Tiểu Nhung vỗ vỗ giỏ hàng, tấm tắc: “Bác sĩ đúng là bác sĩ, thật là chu đáo á! Thật là tiện lợi!'

Thuần Vu Yến cười mỉa không nói, hắn thấy Bạch Tiểu Nhung đã lựa xong phần cậu rồi, hắn cũng lựa vài cục đá cho mình. Có dịp đến đây một chuyến, không đánh cuộc không phải nam nhân!

Thừa dịp Thuần Vu Yến chọn đá, Bạch Tiểu Nhung xách giỏ hàng lộn qua bên kia, trộm nói với người xem: “Chào cả nhà yêu của Nhung nhe, lúc nãy không tiện chào hỏi tại có người á.”

Cậu chỉ chỉ vào mấy cục đá ở trước mặt được bày ở trên đất, ngồi chồm hổm xuống, nói: “Mọi người chọn đi, Tiểu Nhung sẽ mua rồi khui ra cho mọi người xem. Nhưng mà được chọn 5 cục nữa thôi nhá!”

Bạch Tiểu Nhung sợ là lát nữa Hà Thanh Trúc mua nguyên thạch mắc mắc thì còn đường đắp vào, 50 triệu của cậu lúc đầu nhìn thì nhiều lắm, nhưng giờ cậu có chút sợ rồi, sợ bị bắt lại rửa chén làm công trả tiền.

Người xem trong phòng phát sóng nghe vậy thì sôi nổi hoạt động lên. Bạch Tiểu Nhung nhìn xem nhân số, nhìn một cái muốn lọt tròng. Từ bao giờ mà phòng phát sóng của cậu có hơn 5000 người xem vậy? Really?

[ Tiểu Nhung, tin mẹ đi con, chọn cục đá kia đi, cái cục dẹp dẹp á!]

Bạch Tiểu Nhung quơ quơ cục đá trên tay: “cục này á, chốt nha. Nhưng mà, có thể đổi loại xưng hô giùm tui không?”

[Theo kinh nghiệm làm bác sĩ của tôi thì, chọn cục đen nhất đi!]

Bạch Tiểu Nhung: “...Bác sĩ mà tui tưởng làm giám định viên không, không đáng tin tí nào.”

Nói vậy thôi chứ cậu đã lụm cục đá kia bỏ vào giỏ hàng rồi.

[ Nãy giờ chọn cục nhỏ không vậy? Chọn cục hơi to tí đi!

 Ừ á, cái cục đá giống con thỏ kia! Pick me!

 Lại là đám Thỏ Tinh mấy người nữa à? lên mạng cũng không yên!

 Hồ Ly thúi! Lát ra cổng sau trường solo kill!

 Chắc lão tử sợ!] .

Bạch Tiểu Nhung vuốt mồ hồ: “Thôi nào hai vị, đừng chửi nữa, phòng phát sóng của tui bị đóng cửa bây giờ. Click Back đi rồi muốn mần nhau thì mần.”

Cậu nhanh tay vớt cục đá hình mặt thỏ lên, hơi to hơn những cục khác nhiều nhưng vẫn nâng được.

Sau đó Bạch Tiểu Nhung lại lựa hai cục vừa vừa theo yêu cầu của người xem nữa. Một lúc sau, trong sự chưa đã thèm của người xem cậu thu tay lại. 10 cục đá, rinh hết nổi rồi mua gì nữa.

Thuần Vu Yến hai tay đút túi quần đi lại, hắn ngại xách giỏ hàng không có phong cách nên đặt nó lên quầy thanh toán trước rồi.

Thuần Vu Yến vẫy tay với Bạch Tiểu Nhung, cười nhẹ: “Tiểu Bạch chọn xong chưa? Đến chỗ bác sĩ kêu anh ta thanh toán thôi.”

Bạch Tiểu Nhung gật đầu, cậu nhờ Thuần Vu Yến xách hộ một giỏi hàng lên quầy thanh toán giùm, cậu xách không nổi 2 giỏ. Hơn mấy chục kg chứ ít ỏi gì, cậu mới luyện công pháp dưỡng sinh được 1 tầng thôi, không trâu bò tới vậy đâu.

Bạch Tiểu Nhung cười xòa cảm kích: “Tôi đãi anh ăn cơm chiều nhé!”

Thuần Vu Yến xách một giỏ lên: “Không cần khách sáo như vậy đâu, làm vậy thì xa cách quá.”

Thuần Vu Yến kéo gần khoảng cách: “Vậy thì, chiều nay đi ăn sushi đi.”

Hắn cảm thấy Bạch Tiểu Nhung người này không tệ, hơi ngốc ngốc nhưng không xấu tính, không có vì hắn là Thuần Vu gia người mà ôm đùi trắng trợn, rất độc đáo.

Không phải Bạch Tiểu Nhung không muốn ôm đùi hay gì, tại Thuần Vu Yến bị cuốn vào vòng xoáy giao tranh giữa hai nhà, mạng hắn còn khó giữ, cậu sợ liên lụy tới mình, cậu biết vận may của mình tới đâu. Có khi xem náo nhiệt còn bị đạp cho một chân chính là may mắn của cậu đó.

Bạch Tiểu Nhung gật đầu: “Được, tôi cũng đang thèm sushi nè. Mời bác sĩ và Thanh Trúc cùng đi luôn cho vui.”

Hai người nói nói cười cười đi tìm Nạp Lan Hồng thì thấy một đám người tụ tập rất đông ở phía trước. Thuần Vu Yến và Bạch Tiểu Nhung hai mặt nhìn nhau, lại có drama?

Bạch Tiểu Nhung lời lẽ chính nghĩa: “Anh Thuần Vu, để tôi qua xem là vụ gì.”

Thuần Vu Yến chưa kịp nói hắn cũng tò mò muốn đi xem nữa thì cậu đã đi không ảnh.

Thuần Vu Yến: “...” Ninja nhập?

Bạch Tiểu Nhung vì thỏa mãn lòng hiếu kỳ của người xem liền nhanh chân bước qua bên kia, lột ra đám người chen chúc, nhích tới nhích lui như con trùng. Cậu nhìn thẳng phía trước, có hai nhóm người đang xảy ra tranh chấp.

Bạch Tiểu Nhung dụi mắt: “...”

Cậu già cả rồi nên mắt mù rồi sao? Chứ tại sao đứng đối diện đám bảo tiêu kia nhìn giống Hà Thanh Trúc và Nạp Lan Hồng quá vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.