Phòng Phát Sóng Trực Tiếp Của Bạch Tiểu Nhung

Chương 4: Chương 4




Quên mất vụ thế giới sắp xuyên, Bạch Tiểu Nhung có chút hưng phấn và vui vẻ:

“A đúng rồi! Vậy anh xuyên qua thế giới nào vậy?”

Chắc chắn là thời cổ đại hoặc là khoa học viễn tưởng cơ giáp linh tinh đúng không? Không thì thế giới ma pháp hoặc thời hiện đại cũng được, cậu đều chịu hết!

[Đinh! Vì để kí chủ có thể hòa nhập vào thế giới xuyên không nhanh hơn, hệ thống đo lường ra được kí chủ đã hiểu sơ bộ về thế giới “Xuyên không: Tôi trở thành vợ của chúng đại lão thời mạt thế“. Chúc mừng kí chủ sớm ngày xuyên vào thế giới mong muốn!]

Bạch Tiểu Nhung nghe xong cái thế giới sắp phải xuyên vào mà muốn bật ngửa, bao nhiêu thế giới Đam Mỹ không chọn, chọn đúng thế giới toàn trai thẳng mà chỉ có nữ chính húp được, coi cay không chứ!

Mà quan trọng hơn nữa là, nó là mạt thế, mạt thế, MẠT THẾ đó! Điều quan trọng phải nói ba lần.

Bây giờ Bạch Tiểu Nhung đổi ý còn kịp không?

“Tại sao lại là thế giới trong quyển tiểu thuyết đó?”

[Đinh! Vì hôm qua kí chủ đã đọc nên chắc sẽ không quên cốt truyện liền được nên hệ thống cũng dễ dàng dẫn dắt hơn]

Bạch Tiểu Nhung như là lỡ mất 300 triệu, chau mặt hỏi:

“...Ví dụ nếu hôm qua anh đọc cuốn “Ma đạo tổ sư” thì bây giờ anh sẽ xuyên vào cuốn này đúng không?”

Hệ thống có chút bất ngờ với chỉ số thông minh của kí chủ nhà mình.

[Đinh! Đúng là vậy!]

Bạch Tiểu Nhung xụ mặt, biết vậy hôm qua cậu nên kiên trì đọc thêm một quyển Đam mỹ nữa rồi đi ngủ, như vậy thì khi xuyên không cậu có thể cận cảnh nhìn cặp mình ship thành đôi rồi! Uổng phí! Quá uổng phí! Bạch Tiểu Nhung mày là thằng ngốc, ngủ sớm làm gì chứ!

[Đinh! Nếu không còn thắc mắc gì nữa thì kí chủ hãy kí tên và chuẩn bị sẵn sàng xuyên không thôi, quá giờ lành không tốt! Đinh!]

Bạch Tiểu Nhung chết lặng kí tên vào, sau đó bị một lực hút hút vào hố đen trong vũ trụ.

[Đinh! Sau khi kí chủ thích ứng sẽ triển khai phát sóng ngay khi nhận được thông báo!]

Nhưng Bạch Tiểu Nhung có nghe được gì đâu? đầu óc cậu đang đảo lộn cả lên.

Bạch Tiểu Nhung lo lắng không thôi, lỡ mà cậu vừa mở mắt ra chưa kịp làm gì thì bị con tang thi cạp cho một cái là hết cứu ngay.

Tuy được con hàng hệ thống đảm bảo cho Streamer mới một chút thời gian thích ứng, nhưng đây là mạt thế đó, với tay chân ốm yếu như cậu thì làm ăn được gì? Tặng thêm đồng bọn cho tang thi sao?

Bạch Tiểu Nhung lại mở mắt ra lần nữa, cậu đang nằm trên cái giường Kingsize năm người nằm không hết, cậu hiếm lạ lăn một vòng.

Căn phòng ngủ này rất rộng, rộng hơn căn nhà mà cậu đã thuê nữa, nội thất sang trọng, từ tấm thảm cho đến cái cửa phòng bằng gỗ đắt tiền.

Lăn giường xong, Bạch Tiểu Nhung thỏa mãn đi soi gương, xem cái mặt của mình thế nào.

Gương soi cũng là kiểu dáng quý tộc, gương còn cao hơn Bạch Tiểu Nhung vài xen ti mét.

Trong gương là một cậu thiếu niên tóc đen mắt đen to tròn, khuôn mặt thanh tú đáng yêu. Nhìn tổng thể thì chính là bản mặt khi còn nhỏ của Bạch Tiểu Nhung đây mà, khác mỗi màu da trắng mịn hơn này thôi.

Bạch Tiểu Nhung người cũng như tên, trắng trắng mềm mềm, khuôn mặt nhỏ còn có nét trẻ con phì, tay chân nhẵn nhụi, trên mình còn mặt một bộ đồ ngủ bèo nhìn y như búp bê tây dương tinh xảo.

Bạch Tiểu Nhung sờ mặt, có chút cảm khái, bây giờ cậu được trải nghiệm cảm giác làm thiếu gia nhà giàu rồi?

“Bé 419, có đó không?”

Hệ thống phản hồi rất nhanh:

[Đinh, hệ thống luôn sẵn sàng phục vụ kí chủ!]

Bạch Tiểu Nhung xoay một vòng trước gương, tuổi trẻ thật tốt.

“Vậy cho anh hỏi, có sơ lược nhân vật hay đại loại vậy không? Với lại, cho thời gian thích ứng là bao lâu vậy?”

[Đinh! Chỉ có bối cảnh nhân vật thôi không có tính cách nhân vật, tùy kí chủ tự do phát huy! Đinh! Còn thời gian thích ứng dành cho kí chủ là 3 năm! Trong vòng 3 năm livestream này, hệ thống sẽ tùy thời mở ra thương thành cho kí chủ!]

Chỉ có 3 năm thôi là đến tận thế ư? Cho dù có 3 năm trải chăn nhưng Bạch Tiểu Nhung vẫn không khỏi run cầm cập. Mạt thế không có mắt, sơ xuất là tuổi xuân mất sớm ngay.

Từ giờ cậu phải tích góp tích phân để đổi bàn tay vàng thôi. Người khác xuyên không không cần làm gì cũng có bàn tay vàng, còn cậu phải làm công đổi lấy tích phân tích mệnh nữa. Đúng là có làm thì mới có ăn mà.

Bạch Tiểu Nhung nhìn quanh phòng.

“Nhưng mà, anh không nhìn thấy bé đâu cả hệ thống ơi? Chúng ta có thần giao cách cảm sao?”

[Đinh! Không thưa kí chủ, hệ thống chỉ là thu nhỏ bằng kích thước bình thường thôi!]. Truyện Cung Đấu

Trong một căn phòng sang trọng đang có một còn ruồi trong đây! Bạch Tiểu Nhung chấn động, may mà con ruồi bé tí, không bự chảng dọa người thì được.

Bạch Tiểu Nhung nhìn mình trong gương, không khỏi nghi hoặc, thiếu gia này còn mắc bệnh nan y khó trị hay sao? Còn trẻ thế này đã đi uống suối vàng rồi.

“Tại sao nguyên chủ lại chết vậy?”

[Đinh! Nguyên chủ uống nhầm thuốc chuột nên chết!]

“?”

Bạch Tiểu Nhung sợ mình nghe lầm nên hỏi lại lần nữa, cậu có chút ngu người. Phòng của thiếu gia mà lại có đồ vật như thuốc chuột, có chút vô lý hư cấu.

“Hả? Tại sao?”

Hệ thống bay qua đậu trên mâm bánh quy trên bàn trà, may mà kí chủ nó không biết.

[Đinh! Nếu kí chủ muốn biết, thỉnh nhiều hơn tìm hiểu!]

Bạch Tiểu Nhung nhanh tay mở giao diện trong suốt ra đọc bối cảnh, thuận tiện đuổi hệ thống luôn:

“Anh hết câu hỏi rồi, bé 419 có thể đi chơi rồi!”

[Đinh! Kí chủ nhớ xem thông báo của nhiệm vụ, 2 tiếng sau, phòng phát sóng trực tiếp sẽ mở ra! Thỉnh kí chủ chuẩn bị sẵn sàng!]

Theo âm cuối vang lên, con ruồi cũng biến mất cùng miếng bánh quy.

Bạch Tiểu Nhung không để ý lắm gật đầu, không sớm thì muộn cũng phát sóng trực tiếp, không có gì đáng sợ bằng mạt thế sắp tới.

Nguyên chủ cũng tên Bạch Tiểu Nhung, 18 tuổi, đang học đại học năm nhất tại thành phố A, khoa văn học.

Cha là chủ tịch tập đoàn dược phẩm lớn của thành phố A, Bạch Văn. Mẹ là thiên kim tiểu thư nhà họ Từ, Từ An An. Có một chị gái tên là Bạch Tuyết Vi, giỏi giang lại đa tài, nhiều thiếu gia thầm thương trộm nhớ.

Không hổ là nữ chính, đúng là thu hút ong bướm mà, bàn tay vàng cũng bự tổ chảng.

Theo những gì Bạch Tiểu Nhung đọc trong truyện thì nữ chính là xuyên không qua đây từ nhỏ, tính cách lạnh lùng với mọi người trừ gia đình ra. Cô còn là sát thủ của tổ chức đã được huấn luyện bài bản ở thế giới cũ nên thực lực rất mạnh. Mạt thế đến còn được buff thêm cái dị năng nữa là đi ngang luôn.

Trong đây không mô tả nhiều nên Bạch Tiểu Nhung tưởng nhiều cũng vô dụng, đi bước nào hay bước đó vậy, cùng lắm thì ôm đùi bà chị sống sót trong mạt thế thôi. Thế nào mấy ông anh rể tương lai cũng nể mặt bà chị mà cứu cậu.

Tốt, vậy ôm đùi trước đã. Kế hoạch A.

Bạch Tiểu Nhung vươn người ngồi dậy vào nhà vệ sinh vệ sinh cá nhân thay bộ đồ mới. Hôm nay không có tiết nên cậu cũng thoải mái lêu lỏng.

Vừa hay thay xong bộ đồ là bụng Bạch Tiểu Nhung đau quặn lên, cậu nhớ hệ thống có nói, nguyên chủ ăn bậy thuốc chuột mà chết.

Bạch Tiểu Nhung trắng bệch khuôn mặt, muốn nôn nhưng lại nhịn xuống, kéo ra cửa phòng chạy ào ào ra gọi quản gia. Cái này phải gọi là bản năng bộc phát của cậu.

Bạch Tiểu Nhung nhiều nhất là bị đau bao tử thôi chứ có bao giờ gặp trường hợp này đâu, đúng là đâu như chết đi sống lại.

Quản gia già nghe tiếng động, nâng đầu, thấy là Bạch Tiểu Nhung đang ôm bụng xuống cầu thang thì vội vàng chạy lại đỡ, thần sắc lo lắng:

“Cậu chủ nhỏ, cậu có sao không? Để bác gọi bác sĩ đến!”

Bạch Tiểu Nhung đổ mồ hôi đầm đìa, được quản gia đỡ bèn dựa vào, khó khăn nói:

“Phiền bác chở cháu vô viện rửa ruột đi!...Hôm qua cháu ăn bậy...nên bây giờ mới đau như vậy...”

Quản gia kinh ngạc một cái chớp mắt rồi nhanh chóng vẫy tay ra hiệu cho hầu gái gọi xe cấp cứu.

Quản gia suy nghĩ, ông bà chủ đều vắng nhà, tiểu thư thì đi đi chơi với bạn rồi, có nên liên lạc với bọn họ không đây? Tuy nói cậu chủ nghe lời lại lễ phép nhưng rất ngoan ngoãn và hiểu chuyện nhưng lại giữ khoảng cách với mọi người, chưa bao giờ quản gia cảm thấy cậu chủ nhà mình lại dựa dẫm vào ai như thế.

Tiếng còi xe cấp cứu rất nhanh đến, bác quản gia cùng nhóm hầu gái đưa Bạch Tiểu Nhung lên tận xe.

Trong quá trình di chuyển, Bạch Tiểu Nhung đau đến xỉu qua đi, đúng là cơ thể ốm yếu mà, mới ăn bậy có tí thuốc chuột đã lăn đùng ra xỉu. Cậu phải rèn luyện hằng ngày mới được.

Bác quản gia căn dặn 2 cô hầu gái ở lại biệt thự, kêu bọn họ gọi điện báo cho lão gia và phu nhân, còn có tiểu thư nữa. Bác quản gia mới an tâm mà cùng cô hầu gái tên A Thủy đến bệnh viện.

Ngày đầu tiên xuyên không của Bạch Tiểu Nhung thật là đặc sắc không ai bằng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.