CHƯƠNG 17: ĐA QUẢN NHÀN SỰ – XEN VÀO VIỆC CỦA NGƯỜI KHÁC
Lưu Vân rời 『Túy Dật Lâu』tà dương đã về Tây, ráng chiều đạm mạc rắc đầy chân trời. Lưu Vân liếm liếm bờ môi ẩm ướt, nghĩ vẫn là lần đầu Lưu Tiêu đối mình lộ ra ý muốn chiếm hữu mãnh liệt, tâm trạng cũng thật là vui vẻ. Bên tai không khỏi hồi tưởng lại lời Lưu Tiêu nói trước khi đi:
“Nếu đây là quyết định của ngươi, vậy cứ đi làm đi, ta sẽ không ngăn cản. Chính là…. Như ngươi đã nói, đừng quên còn có ta!” (haizzTiêu a Tiêu, anh đang vô tình giao “trứng” cho “ác” đóa >”