Ngưng tụ đan điền, linh khí hội tụ trong đan điền chính là thứ mà bản thân võ giả sử dụng, điều động nó sẽ giúp mọi việc được suôn sẻ hơn.
Có thể coi ngưng tụ đan điền trên con đường võ đạo chính là tiến dần từng bước.
Lợi ích của nó là không thể so sánh được.
Linh khí dồi dào, gia tăng cường độ linh khí, võ giả dựa vào điều đó để có thể bay trên không trong thời gian dài.
Đây chính là chỗ mạnh mẽ của cảnh giới Địa Võ.
Nói cách khác, 1 luồng linh khí thất luyện của võ giả cảnh giới Linh Phách mà có thể đánh nát ngọn núi trăm trượng thì một luồng khí thất luyện của cảnh giới Địa Võ có thể đánh nát núi cao ngàn trượng.
Đó chính là khoảng cách.
Lúc này, sức mạnh trong Đại Hoang tôn cốt đã mở đan điền của Tần Ninh.
Một lần thiền ngồi cả một ngày.
Dần dần, Tần Ninh mở đôi mắt, một tia tinh quang lóe lên rồi biến mất.
“Cảnh giới Địa Võ tầng 1, đã thành!”
Tần Ninh thở ra một hơi dài.
Ở phần bụng, đan điền lưu chuyển không ngừng, quan hệ mật thiết, liên kết giao thông với linh hải, linh đài, linh luân, linh phách.
Mà phía trên đan điền, trong lục phủ ngũ tạng, từng ngọn lửa luyện đan bùng cháy.
Lúc này, lửa luyện đan trong cơ thể của Tần Ninh đã nhảy vọt lên hóa thành màu chàm thẫm.
Đan hỏa 9 cấp, đỏ cam vàng lục lam chàm tím, màu bạc, màu vàng kim, màu bạch kim.
Điều này cũng tương ứng với 9 đẳng cấp luyện đan sư.
Mà lúc này, lửa luyện đan của Tần Ninh đã từ màu lam thăng hoa tới màu chàm.
Linh đan ngũ phẩm, có thể làm ra dễ như trở bàn tay.
“Cảm ơn ngươi, tiểu Hoang!”
Tần Ninh khẽ lẩm bẩm nói.
Nếu không phải nhờ sự kì diệu của Đại Hoang tôn cốt thì nếu hắn muốn đạt tới cảnh giới Địa Võ, lửa luyện đan nâng cấp tới phẩm giới màu chàm thì ít nhất còn cần tốn thời gian mấy tháng tu luyện.
Nhưng bây giờ lại một bước đạt tới.
Nhìn Hoang Thiên Trạch ở trước mặt hóa thành một nắm đất vàng, Tần Ninh chợt cảm thán.