Tần Ninh ở cảnh giới Địa Võ tầng hai, mà hắn ta là tầng năm.
Nhưng cùng một chiêu, uy lực Tần Ninh bộc phát ra mạnh không chỉ gấp mười lần hắn ta.
Hắn ta hiểu, đây là vì Tần Ninh lĩnh ngộ được nhiều kiếm Viêm Huyền hơn hắn ta.
Các trưởng lão khác cũng hơi biến đổi sắc mặt.
Tần Ninh tu hành Huyền Thiên kiếm quyết rồi sao?
Đây là linh quyết bí mật của Thanh Vân tông bọn họ, hiện nay chỉ còn ba tầng đầu, sao Tần Ninh lại biết?
“Xin tông chủ nói rõ hơn ạ!”, Lý Nhất Phàm lúc này đã không còn bất mãn nữa, chắp tay nói.
Lần này là cực kỳ thành kính.
“Ngươi không nắm được căn bản về lĩnh ngộ chiêu thức”.
“Huyền Thiên Kiếm quyết này quá tối nghĩa, thế này đi, ngươi đến Tàng Linh các chọn kiếm quyết Huyền Âm, kiếm quyết này thoát ly từ Huyền Thiên Kiếm quyết mà ra, ngươi tu luyện nó trước đã rồi hẵng luyện lại Huyền Thiên kiếm quyết sau, lúc ấy lại đến tìm ta!”
“Vâng!”
Lý Nhất Phàm kích động, chắp tay rời đi.
Hắn ta ra khỏi đại điện, cũng không còn khinh nhờn Tần Ninh nữa.
Sắc mặt mang theo sự kiên quyết, hắn ta tu hành Huyền Thiên kiếm quyết bảy năm, nhưng vẫn không thể bộc phát ra được cái uy của nó.
Giờ hắn ta đã ngộ ra.
Những gì Tần Ninh nói là có đạo lý, cần thời gian để thực hiện.
“Người tiếp theo...”
Tần Ninh phất tay nói.
Đệ tử Thanh Vân tông xếp hàng lần lượt đi vào.
Tần Ninh chỉ điểm từng người một, một ngày nháy mắt trôi qua, hắn cũng chỉ chỉ điểm được hơn một trăm đệ tử.
Đêm buông xuống, Tần Ninh duỗi eo nói: “Hôm nay đến đây thôi!”
“Dạ vâng...”
Lý Dương Chiêu chắp tay nói: “Tông chủ hôm nay cũng mệt rồi, nhưng lão hủ có một chuyện chưa hiểu lắm!” .
||||| Truyện đề cử: Song Hướng Mê Luyến |||||
“Nói!”
Lý Dương Chiêu ngập ngừng, lòng khẩn trương.
Hôm nay Tần Ninh chỉ điểm đúng là rất bất ngờ.
Hơn trăm đệ tử tu hành đa số đều là linh quyết của Thanh Vân tông, nhưng Tần Ninh chỉ vừa mới đến Thanh Vân tông, mà đã như thuộc lòng linh quyết ấy.
Điểm này thật sự quá kỳ lạ.