Huống chi đại sư Khương Vinh đến từ Thánh Đan các.
“Được!”
Khương Vinh cũng không từ chối, bình thản nói: “Nhưng ta có một điều kiện, là tìm một trợ thủ”.
“Đương nhiên là được!”
Khương Vinh cười nhìn Tần Ninh: “Tiểu ca Tần Ninh có thể cùng ta nhận xét không?”
“Được!”
Tần Ninh không thoái thác, nhận xét linh đan cũng là một chuyện thú vị.
Tỉ thí chính thức bắt đầu.
Trận đầu tỉ thí của hai vị linh đan sư là linh đan ngũ phẩm hạ đẳng Hồng Ngọc đan.
Hồng Ngọc đan là linh đan ngũ phẩm nhập môn, đan dược này có tác dụng khôi phục linh khí cho võ giả thuộc cảnh giới Địa Võ.
Bất kể là võ giả ở cảnh giới nào thì linh đan khôi phục linh khí cũng vô cùng quan trọng.
Nhưng cảnh giới càng cao thì linh đan khôi phục linh khí này cần càng nhiều nguyên liệu cao cấp để luyện chế.
Dù gì thì cảnh giới tăng lên, cường độ cơ thể, chất lượng linh khí và độ dày linh khí đều tăng lên gấp bội.
Mọi dược liệu cần có đều đã được chuẩn bị.
Hai người lập tức bận rộn trên đài đấu.
“Tiểu ca Tần Ninh, ngươi nghĩ đan thuật của ai ổn định hơn?”
“Thiên Địch Nguyên!”
Tần Ninh gật đầu nói: “Lão ta mạnh hơn Thẩm Thiên Trầm một chút”.
Khương Vinh cũng gật đầu.
Thiên Địch Nguyên dù gì cũng là linh đan sư ngũ phẩm của Thánh Đan các, nhà họ Thiên trong Thánh Đan các cũng không tầm thường chút nào.
Đan thuật của lão ta được thừa hưởng từ huynh trưởng Thiên Hằng Viễn.
Mà Thiên Hằng Viễn lại là phó các của Thánh Đan các, cũng là người cai quản Thiên gia, và là một linh đan sư bát phẩm.
Chỉ một điểm này thôi cũng biết căn bản của Thiên Địch Nguyên không hề kém hơn Thẩm Thiên Trầm.
“Công tử, linh đan ngũ phẩm hạ đẳng này mà Thẩm Thiên Trầm đã không phải đối thủ rồi, vậy hai trận đấu sau có trung đẳng và cao đẳng, chẳng phải Thẩm Thiên Trầm sẽ thất bại sao?”
Vân Sương Nhi không kìm được nói: “Nếu Thẩm Thiên Trầm thua thì thượng quốc Thánh Nguyệt sẽ phải cho Thiên Địch Nguyên mượn Thiên Nguyên linh cảnh”.
Tần Ninh gật đầu: “Nếu vậy thì Thiên Địch Nguyên không thể thắng được”.
“Vậy phải giúp ông ta thôi!”
Giúp thôi?
Giúp kiểu gì?