Kim Ngọc Long, Thánh Minh Hoàng, Cảnh Khoát.
Đây không chỉ là ba quốc chủ của ba thượng quốc lớn, mà còn là ba người mạnh nhất, không tính cương quốc.
Cả Cửu U đại lục này, ba người cũng có thanh danh cực kỳ hiển hách.
“Cảnh huynh, hôm nay là đại hôn của Thái tử Cảnh Thượng, từ nay về sau, thượng quốc Đại Minh ta và thượng quốc Cảnh Thiên sẽ có mối duyên liên kết, sau này hai thượng quốc phải qua lại với nhau nhiều thôi!”
Quốc chủ thượng quốc Đại Minh – Minh Già Vân cười khà khà nói.
“Đó là đương nhiên!”
Cảnh Khoát ngồi xuống thì mọi người cũng ngồi theo.
Quảng trường bày trí vô cùng tinh xảo.
Cảnh Khoát làm chủ, đương nhiên sẽ ngồi ở đài cao.
Hai bên trái phải thì lần lượt là sáu quốc chủ của sáu thượng quốc lớn.
Ở bên dưới là các thượng quốc khác, và những vị trí phía sau chính là đế vương của một vài đế quốc.
Nhìn kỹ thì cũng phải hơn trăm vị quân chủ của thượng quốc, đế quốc và quốc gia đến tham dự.
Không thể không nói, uy nghiêm của thượng quốc đứng thứ ba đúng là rất lớn. Đại hôn của Thái tử hôm nay cực kỳ hào hoa tráng lệ.
Lúc này Cảnh Khoát nhìn mọi người, cười nhạt: “Cảm ơn các vị đã đến tham gia, đây cũng là vinh hạnh của Cảnh Khoát ta”.
“Cảnh quốc chủ khách sáo quá!”
Ở bên dưới, có một quốc chủ thượng quốc đứng dậy chắp tay cười đáp: “Cảnh quốc chủ mời tại hạ đến thì đó chính là vinh hạnh của tại hạ”.
“Quốc chủ Lý Khai Viễn nói quá lời rồi!”
Hôm nay Cảnh Khoát e là không chỉ mời mỗi bọn họ đến để xem hôn lễ của con trai đâu?
“Các vị, hôm nay là đại hôn của con trai ta, là một chuyện vui lớn. Ngoài ra còn một chuyện vui khác nữa cũng cần tuyên bố!”
Cảnh Khoát cười khà khà nói: “Các vị chắc cũng biết Cửu U đại lục có vô số quốc gia, nhỏ là quốc, đế quốc, lớn là thượng quốc, cương quốc”.
“Hàng vô số quốc gia phân chia tại các vùng trong Cửu U đại lục, nhưng thế lực mạnh nhất trên Cửu U đại lục chúng ta không phải là quốc gia, mà là tông môn!”