Tôn giả Đại Hoang từng khiêu chiến Cửu U Đại Đế, kết quả là bị Cửu U Đại Đế giết chết và ngã xuống ở Đại Hoang Cổ.
Hàng vạn năm trôi qua, không ngờ nơi đó lại thành một tuyệt địa.
“Tần công tử, mọi thứ đã chuẩn bị xong, chúng ta xuất phát thôi nhỉ?”
Thánh Minh Hoàng chắp tay nói: “Lần này, ba mươi sáu cương quốc đã lên tiếng, rằng những ai thuộc đế quốc và thượng quốc chưa tròn hai mươi tuổi, đạt đến cảnh giới Linh Phách thì có thể tham gia!”
Chưa tròn hai mươi, đạt cảnh giới Linh Phách!
Tần Ninh bật cười: “Đám tông môn đó có mắt nhìn cao quá cơ”.
Chưa tròn hai mươi mà đạt cảnh giới Linh Phách thì có thể nói là ở đế quốc Bắc Minh không có một ai.
Nhưng trên Cửu U đại lục thì lại có vô số thiên tài, một vài đế quốc hay thượng quốc sẽ có một, hai người như vậy.
Còn với ba mươi sáu cương quốc thì số người lại càng nhiều.
“Nghe nói lần tham gia thí luyện này có hơn chục ngàn người đến từ các gia tộc, đế quốc, thượng quốc, có khi còn có cả thiên tài yêu nghiệt thuộc cảnh giới Địa Võ nữa”.
Cảnh giới Địa Võ...
Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên lại sửng sốt.
Chưa đầy hai mươi tuổi mà đã đạt đến cảnh giới Địa Võ? Đây là thiên phú đáng sợ cỡ nào chứ?
Lúc này, sắc mặt của mọi người cũng trở nên nghiêm túc hơn.
Thiên phú như vậy đã đủ được gọi là yêu nghiệt rồi.
“Mà Tần công tử, tiểu thư Vân Sương Nhi và tiểu thư Diệp Viên Viên cũng chỉ mười bảy, mười tám tuổi mà đã là cảnh giới Linh Phách, chắc chắn có thể tham gia thí luyện”.
Thánh Minh Hoàng cười nói: “Với thiên phú và tu vi của Tần công tử thì muốn vào bốn tông môn lớn chắc cũng dễ như trở bàn tay”.
“Ta không có hứng lắm!”
Tần Ninh phất tay: “Mấy cái lão cổ hủ đó toàn là hạng cứng đầu, vào đấy ta sẽ bị ép chết mất”.
“Lãm Nguyệt Cốc là tông môn hạng hai, cùng hạng với Xích Vân tông, không biết Tần công tử có thấy khó khăn quá không?”