Tần Ninh gật đầu.
Hắn biết chuyện này.
“Thứ hai, chính là các tông môn trong Cửu U đại lục, Thánh Vương Phủ, Đại Nhật Thần Giáo, U Minh Tông, Kiếm Các, bốn thế lực lớn này cực kỳ mạnh mẽ, đã truyền thừa đến mấy chục vạn năm!”
“Ừ!”
“Thứ ba, còn có Thánh Đan các, tuy nói không nằm trong danh sách bốn tông môn lớn, nhưng không hề kém cạnh hơn bốn tông môn lớn này về nền tảng hay thế lực. Mà nghe nói các chủ của Thánh Đan các hiện giờ Thánh Thanh Triết đang là linh đan sư cửu phẩm, có đan thuật không ai bì kịp”.
“Đương nhiên, ngoài chuyện này ra thì vẫn còn một vài gia tộc và thế gia cổ xưa có nền tảng kinh người, nghe nói còn có cả con cháu của ba hoàng bảy vương”.
“Ba hoàng bảy vương...”
Tần Ninh gật đầu đáp: “Mười bọn họ từng đi theo Minh Uyên, có lẽ cũng có thể để lại con cháu xuất sắc, trong ba mươi sáu cương quốc chắc cũng có mấy người là con cháu của ba hoàng bảy vương chứ?”
“Ừm, cương quốc Đại Sở chính là con cháu của Sở vương, mà cương quốc Hỏa Hầu chính là con cháu của Hầu vương, còn cương quốc Thiên Tượng thì là con cháu của Hạng vương!”
Tần Ninh lại nói: “Vậy còn cổ quốc? Theo ta biết thì phải có mấy cổ quốc tồn tại chứ nhỉ? Bọn họ chắc cũng không yếu hơn các tông môn lớn chứ!”
“Cổ quốc...”, Thánh Minh Hoàng cười khổ: “Ta lại không biết chuyện này”.
Tần Ninh phất tay, bảo Thánh Minh Hoàng nói tiếp.
“Tông môn trong Cửu U đại khái có thể phân làm ba hạng, hạng một đương nhiên là bốn tông môn lớn, Thánh Đan các và một số thế gia cùng gia tộc cổ xưa nghe nói đều có cảnh giới Hóa Thần tồn tại, mà không chỉ có một”.
“Tần công tử nói không sai”, Thánh Minh Hoàng gật đầu.
Kiến thức của Tần Ninh đúng là sâu rộng.
Những gì ông ta vừa nói, thậm chí nhiều hoàng đế của đế quốc còn không biết.
Nhưng Tần Ninh dường như chẳng hề kinh ngạc gì cả mà trái lại còn đặt ra nhiều câu hỏi.