“Cút!”, Kim Linh Huyên trầm giọng mắng.
“Ngươi già rồi? Phụ hoàng ta bị giết, sao ngươi không ra mặt đi? Giờ mới nói làm gì?”
Kim Linh Huyên quát mắng: “Ngươi dám đi đánh đế quốc Bắc Minh không? Đó là tổ của Tần Ninh, nhà của hắn đều đang ở đó đấy!”
“Chỉ là một Tần Hâm Hâm bị giết chết, là em họ của hắn, mà hắn đã đại khai sát giới, đến thượng quốc còn không thèm quan tâm mà chém giết rồi. Thế nếu là cha, huynh trưởng của hắn chết, thì ngươi nghĩ ngươi sống được sao?”
“Hơn nữa, hắn đã nói rồi, từ cảnh giới Địa Võ, kẻ nào dám phản kháng, kẻ đó phải chết!”
Kim Linh Huyên nói xong thì chỉ thấy lạnh người.
“Tên nhóc này...”
Cho đến giờ, khi nhớ lại trưởng lão Lộc Phong cảnh giới Thiên Võ bảy biến kia bị giết trong một hơi thở, hắn ta đều cảm thấy khó tin.
Tần Ninh đúng là ma quỷ.
“Từ nay trở đi, chiến sĩ của thượng quốc Kim Càn chúng ta cố thủ ở biên giới, nếu phát hiện người của ba thượng quốc lớn và bốn đế quốc lớn muốn trà trộn vào đây thì giết không ta, mọi chuyện không liên quan đến thượng quốc Kim Càn!”
Kim Linh Huyên lập tức hạ lệnh.
Phụ hoàng đã chết, thân là Thái tử, hắn ta sẽ kế vị. Hoàng thất vẫn có người không phục hắn ta, nội chính của thượng quốc Kim Càn đã đủ khiến hắn ta bận rộn rồi.
Còn về Tần Ninh, đế quốc Bắc Minh thì muốn làm gì cứ làm, không đến tìm hắn ta thì hắn ta đã vui lắm rồi.
Mọi người tan đàn xẻ nghé, lúc này, bên trong hoàng cung thượng quốc Cảnh Thiên, các cung nữ thái giám cùng thị vệ đã chạy trốn từ lâu.
Tần Ninh vẫn ngồi trên núi cao như cũ, không hề chuyển động.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng ở bên cạnh.
Thương Hư cùng Thiên Động Tiên thì đứng dưới chân núi nhìn bốn phía, cẩn thận vô cùng.
Chuyện của ngày hôm nay, đừng nói đến người khác, chỉ riêng mấy người bọn họ đi theo Tần Ninh cũng hoàn toàn sứng sốt.
Thẩm Văn Hiên đứng dưới chân núi cũng kinh ngạc vạn phần.
Đây chính là sư tôn của hắn ta sao?
Sư tôn đan thuật Tần Ninh!
Tần Ninh thở dài nói: “Nếu như ngày ấy ta không đưa ra lời hứa, không cứu Minh Lãng Hiên mà trực tiếp chấn nhiếp Minh Già Vân thì có lẽ sẽ không có ngày hôm nay”.
“Sao công tử lại nói vậy chứ?”
Vân Sương Nhi chân thành nói: “Minh Già Vân đó phản bội lời hứa, Minh Lãng Hiên lại vong ân bội nghĩa, nói giết là giết. Đây vốn là thế giới kẻ mạnh làm vua, bọn chúng dám giết Tần Hâm Hâm chính là chúng thấy chúng ta yếu ớt”.