“Vùng đất Cửu U mới là khu vực cốt lõi của Cửu U đại lục. Ở đó, tông môn san sát, mà tứ đại tông môn quá nhiều nhân tài kiệt xuất, kiểm soát tất cả mệnh mạch của tông môn”.
“Vùng đất Cửu U là thiên đường của võ giả, cũng là địa ngục, cha hi vọng con có thể đi ra ngoài”.
Thẩm Thiên Trầm nghiêm túc nói.
Thấy vẻ mặt của cha nghiêm túc như vậy, Thẩm Văn Hiên hơi ngạc nhiên.
Đây là lần đầu tiên, cha nghiêm túc nói với hắn ta về thế giới bên ngoài như vậy.
“Cha, ý của cha là bảo con bái hắn làm thầy sao?”, Thẩm Văn Hiên hơi khó hiểu hỏi.
“Đúng vậy!”
Thẩm Thiên Trầm vỗ vai Thẩm Văn Hiên, lại nói: “Những hiểu biết của nhóc này ta còn chưa từng nghe qua, chỉ nói chuyện nửa tiếng mà có thể giúp ta đánh bại Thiên Địch Nguyên, hơn nữa còn cho cha một bài học sáng cả đầu óc”.
“Chỉ một điểm này thôi thì kể cả linh đan sư cửu phẩm cũng chưa chắc có thể làm được”.
“Hơn nữa, Thương Hư đã sẵn lòng đi theo người này, đại sư Khương Vinh cũng vô cùng khách khí với hắn, con cho là vì sao? Hai người họ coi trọng thiên phú của Tần Ninh”.
Thẩm Văn Hiên lúc này cảm thấy hơi run rẩy.
Đúng vậy, chỉ một thiếu niên 16, 17 tuổi thì dựa vào cái gì mà khiến hai nhân vật lớn yêu thích hắn như thế?
Lúc này, nếu Thương Hư ở đây chắc chắn sẽ cười không ngậm được mồm.
Không phải là ông ta coi trọng thiên phú của Tần Ninh. Ông ta làm gì có tư cách để đánh giá điều đó.
Thái độ của ông ta là vì thật sự sợ hãi, sợ hãi Tần Ninh, sùng bái Tần Ninh.
Cho dù là vạn cổ tới giờ, ai có 9 đời 9 kiếp trải qua vạn giới?
Ngoài Tần Ninh ra chỉ có lẽ không còn ai khác!
Những võ giả từng xông pha thiên hạ đều một đi không trở lại.
Bên ngoài Cửu U đại lục, rốt cuộc là cảnh tượng thế nào?
Lúc này, Thẩm Văn Hiên không thể ngừng suy nghĩ về điều đó.
Cùng lúc này, bên trong đại điện.