“Bản đồ này sinh trưởng giữa đất trời, không phải do con người tạo ra. Bí mật thì có rất nhiều, chỉ chưa chưa tìm ra mà thôi”.
Tần Ninh nói xong thì tay không ngừng múa, quyển bản đồ này dần hiện ra một ngọn núi.
Núi, nước, mây, đất, tất cả những thứ trong bản đồ này đều là thật.
“Xem ra không thể lĩnh hội trong nhất thời được, nhưng chỉ thế này thôi cũng đủ để khiến người ta kinh hãi rồi”.
Tần Ninh bình thản nói.
Đúng là như vậy, cho dù có là cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong mạnh mẽ đi nữa, cũng không thể đem núi non dời vào trong cuốn bản đồ và phong ấn lại được.
Thủ đoạn này quá mức kinh khủng.
“Ninh ca!”
Lúc này Tần Hâm Hâm cười hì hì nói: “Sắp đến thành Đại Minh của thượng quốc Đại Minh rồi đó, hạnh phúc đời này của đệ nhờ cả vào huynh nha!”
“Cứ yên tâm!”
Tần Ninh tự tin đáp: “Chắc chắn đệ sẽ là phò mã gia của thượng quốc Đại Minh!”
“Nếu bọn họ cho rằng đệ đệ ta lấy công chúa của họ là trèo cao, thì đúng là sai lầm!”
“Ninh ca...”, Tần Hâm Hâm ý bảo Minh Thanh Thanh vẫn đang ở đây.
“Vốn là thế mà!”
Tần Ninh vỗ vai Tần Hâm Hâm, cười nói: “Đệ đệ của ta tương lai chắc chắn sẽ là rồng giữa loài người!”
“Hehe...”
Minh Thanh Thanh cũng ôm tay Tần Hâm Hâm, nói: “Ta không cần chàng trở thành rồng giữa loài người, ta chỉ muốn ở bên chàng cùng sống một cuộc đời bình thường, không bị ai bắt nạt”.
“Có ta ở đây, kẻ nào dám bắt nạt hai người chứ!”
Tần Ninh thở dài.
Sau chín đời chín kiếp, hắn đã có rất nhiều thân phận. Mặc dù cuối cùng hắn vẫn là con của Vô Thượng Thần Đế, là thiếu chủ của Cửu Thiên Vân Minh, nhưng trải nghiệm của chín đời chín kiếp không phải giả.
Đời này là đời thứ mười, Tần Sơn, Tần Hải, Tần Hâm Hâm đều là huynh đệ của hắn. Hắn đây là dung hợp ký ức của cả mười đời, chứ không phải bị cướp hồn.
Hắn vẫn là hắn, là thiếu chủ của Cửu Thiên Vân Minh, cũng là Tần Ninh của Tần gia.
“Khốn kiếp!”
Minh Già Vân mặc long bào, khí thế hừng hực, dáng người khỏe mạnh, nhưng gương mặt thì băng giá.
“Không lẽ không ai có thể nói cho Trẫm biết rốt cuộc Thái tử đã bị gì à?”, Minh Già Vân phẫn nộ nói.