Vương Quốc Hoa xuống xe giơ tờ báo trong tay lên nói với Thang Tân Hoa.
- Cơm tối không cần chuẩn bị, chúng ta ra ngoài ăn.
Thang Tân Hoa thấy đây là tờ Thương báo Đông Hải mới ra hôm nay, đây là tờ báo tư nhân nghe nói có chỗ dựa khá cứng. Trong các tờ báo đưa lên cho Vương Quốc Hoa hôm nay không có tờ báo này. Nghĩ đến vẻ mặt Bí thư Vương không tốt khi nói chuyện, Thang Tân Hoa càng thêm cẩn thận. Nhân lúc Vương Quốc Hoa vào nhà, Thang Tân Hoa nói với Tiểu Triệu.
- Báo này ở trên xe à?
Tiểu Triệu có chút xấu hổ gãi đầu.
- Tờ báo của tôi tiện tay bỏ ở ghế sau ai nghĩ Bí thư Vương cầm lên đọc.
Vương Quốc Hoa rất nhanh đi ra.
- Đi thôi, ngồi văn phòng cả ngày rồi cũng nên ra ngoài dạo một chút.
Thang Tân Hoa đi theo Vương Quốc Hoa đi bộ ra ngoài. Vương Quốc Hoa đi khá nhanh, Thang Tân Hoa bước vội mới theo kịp, trong lòng còn nghĩ không biết Bí thư Vương có ý gì? Đến một đoạn vắng người Vương Quốc Hoa dừng lại bắt taxi.
- Đến phố Thập Tự.
Đô thị Thiết Châu có hai con đường chính, một là đường Giải Phóng đi từ đông sang tây, một là đường Đông Phong. Hai đường này giao nha ở khu Thập tự. 20 năm trước đây là trung tâm đô thị, ngân hàng, thư viện, bách hóa, bệnh viện thị xã đều ở quanh đây. Theo đô thị phát triển khiến địa vị trung tâm của khu vực này cũng bị khiêu chiến.
Vương Quốc Hoa muốn ra ngoài ăn tối, phố Thập tự đúng là lựa chọn tốt. Chẳng qua Thang Tân Hoa làm thư ký cho Vương Quốc Hoa một thời gian biết Vương Quốc Hoa không quá chú ý việc ăn, thường ăn nhất là mì hoặc là cơm hộp. Nói cách khách hôm nay Vương Quốc Hoa có mục tiêu hoặc là mang theo mục đích mà tới.
Vương Quốc Hoa xuống xe đứng ven đường nhìn về phía trước. Kinh tế Thiết Châu mấy năm qua phát triển không nhanh nhưng ngành giải trí ăn uống lại phát triển rất nhanh. Vương Quốc Hoa đang đứng ở phía bắc đường Đông phong, đằng trước là đường Thập tự.
Vương Quốc Hoa lững thững đi tới, Thang Tân Hoa vội vàng đuổi theo đồng thời cũng không ngừng đánh giá vẻ mặt của Bí thư Vương.
- Đúng, chính là quán này.
Vương Quốc Hoa nhìn thoáng qua một khách sạn có tên Giang Sơn. Bên ngoài đầy xe, còn không ngừng có xe đi tới.
Thang Tân Hoa đi lên, Vương Quốc Hoa hỏi.
- Cậu đã đến đây ăn bao giờ chưa?
Thang Tân Hoa do dự một chút rồi gật đầu nói.
- Đã đến, nơi này có hoàn cảnh tốt, lầu một là sảnh, tầng hai ba là nơi dùng cơm, tầng bốn năm là câu lạc bộ. Ăn xong muốn đi hát cũng có thể ở luôn đây. Nhiều người đến gọi nhân viên phục vụ tiếp rượu rồi mới dùng cơm, từ tầng sáu trở nên là phòng nghỉ…
- Được rồi, không cần giới thiệu chi tiết như vậy.
Vương Quốc Hoa cười cười lững thững đi tới trước. Hắn nhìn ra đống xe cộ phía trước rồi nói.
- Một đám không biết sống chết để người ta đưa lên tận báo còn dám yên tâm thoải mái đến đây vui chơi, hưởng lạc.
Thang Tân Hoa thầm giật mình, quả nhiên là từ tờ báo kia.
- Bí thư, có cần tôi gọi người đến ghi biển số xe lại không?
Vương Quốc Hoa quay đầu lại nhìn Thang Tân Hoa.
- Ghi xong thì sao?
Thang Tân Hoa không dám đáp, Vương Quốc Hoa nói:
- Sau này nghĩ thật kỹ rồi hãy nói. Bên báo Thiết Châu thì cậu bố trí một chút để bọn họ tới ghi hình lại, mai đưa lên báo.
Thang Tân Hoa thoáng do dự một chút mới nói.
- Bí thư, chủ khách sạn này nghe nói có chỗ dựa trên tỉnh. Bí thư Trịnh cũng thường xuyên đến đây ăn, lần trước tôi tới đây ăn từ xa thấy bí thư Trịnh. Lần đó là do chủ tịch huyện Cao – huyện hạc mời tôi dùng cơm.
- Ồ, chủ tịch huyện Cao mời cậu dùng cơm.
Vương Quốc Hoa vừa nói làm Thang Tân Hoa khẩn trương. Y nhỏ giọng nói.
- Ý của chủ tịch huyện Cao là hy vọng tôi có thể mời ngài dành thời gian gặp y, còn có chính là huyện Hạc muốn lập khu du lịch ở hồ Tiên Nữ, hy vọng được thị xã ủng hộ tài chính.
- Cậu trước đã quen với chủ tịch huyện Cao ư?
Vương Quốc Hoa rất tự nhiên hỏi tiếp, Thang Tân Hoa cúi đầu không dám trả lời trực tiếp.
- Quê tôi ở huyện Hạc, chủ tịch huyện Cao cũng khá chiếu cố người nhà tôi, tôi biết y là hướng về phía ngài nhưng người nhà được chỗ tốt nói nhiều lời hay trước mặt tôi, tôi không tiện từ chối.
- Tìm chỗ ngồi ăn đã.
Vương Quốc Hoa không đợi Thang Tân Hoa nói xong đã bước đi. Thang Tân Hoa ngẩn ra một chút, Vương Quốc Hoa quay đầu lại cười cười thì y mới có phản ứng. Sang đường đối diện Vương Quốc Hoa vào một quán cơm trông khá sạch sẽ.
Quán ăn này khá đông khách, ngồi xuống một bàn Vương Quốc Hoa nói với Thang Tân Hoa.
- Tôi gọi đồ ăn, cậu gọi cho bên báo đi.
Lấy máy, Thang Tân Hoa hơi do dự nhưng không gọi mà đợi Vương Quốc Hoa về y mới nói.
- Bí thư, tôi chưa gọi, tôi lo …
Vương Quốc Hoa cười nói.
- Lo gì? bảo cậu gọi thì cứ gọi đi.
Thang Tân Hoa lúc này mới gọi điện, bên kia nghe y lạnh lùng nói.
- Tôi là Thang Tân Hoa – thư ký của Bí thư Vương, ở cửa khách sạn Giang Sơn đỗ nhiều xe công, Bí thư Vương thấy rất tức giận, các anh phái người ghi hình mai đưa lên báo.
Thang Tân Hoa dập máy khó hiểu hỏi Vương Quốc Hoa:
- Bí thư, tôi gọi điện rồi nhưng tôi dám cam đoan tin sẽ lộ ra.
- Lộ là được rồi, không lộ mới là không bình thường.
Thang Tân Hoa nhìn vẻ mặt của Vương Quốc Hoa rồi đột nhiên run lên, không biết tên nào đen đủi đây.
Hai người đang ăn bãi đỗ xe đối diện đã bắt đầu náo động, không ngừng có người vội vàng đi ra, lên xe rồi nhanh chóng rời đi. không đầy năm phút sau số xe đã đi hơn phân nửa.
Vương Quốc Hoa ăn xong lau miệng nói.
- Đi.
Ba bốn phút sau phóng viên mới tới, lúc này Vương Quốc Hoa đã đi xa.
Xe taxi đi một đoạn, Thang Tân Hoa ngồi ghế trước quay đầu lại nói.
- Bí thư, thị trưởng Cao gọi điện tới hỏi ngài có tiện không?
- Gặp ở miếu Quan Đế.
Vương Quốc Hoa nhắm mắt lại, Thang Tân Hoa vội vàng gọi điện lại. Chuyện xảy ra hôm nay Thang Tân Hoa nghĩ mãi không rõ Vương Quốc Hoa muốn làm gì. Cơ hội tốt như vậy sao không chặn đám người kia tại trận rồi làm lớn chuyện? Không nghĩ rõ nhưng Thang Tân Hoa không dám hỏi, chỉ có thể tự mình suy nghĩ mà thôi.
Miếu Quan Đế tồn tại từ bây giờ không ai biết rõ. Chỉ là miếu này những năm 90 được trùng tu lại, miếu giai đoạn trước theo một thời gian đã bị phá hủy.
Miếu Quan Đế ở ngay cạnh khu vực thôn nội đô, Vương Quốc Hoa đến không lâu Cao Khiết cũng đến nơi.
Thấy Vương Quốc Hoa chỉ đi một mình, Cao Khiết rất tự giác đuổi lái xe tìm chỗ khác mà ngồi.
Vương Quốc Hoa đi trước, vùng này là nơi giao nhau của mấy con đường, ven đường có nhiều hàng quán rong, tối cũng rất náo nhiệt. Miếu Quan Đế nằm ở rìa thôn nội đô, Cao Khiết không rõ sao Vương Quốc Hoa lại muốn gặp ở nơi này.
Vương Quốc Hoa không giải thích mà chỉ đi tới trước, vừa đi vừa hỏi công tác quản lý đô thị gần đây. Lúc xuyên qua một ngõ nhỏ, Vương Quốc Hoa thấy một vài người phụ nữ ăn mặc thiếu vải ở ven đường.
- Bỏ ra.
Thang Tân Hoa đột nhiên lớn tiếng nói, Vương Quốc Hoa dừng lại nhìn thoáng qua thấy một người phụ nữ cầm tay Thang Tân Hoa không biết nói gì.
Thang Tân Hoa gọi vọng theo.
- Bí thư, vùng này không an toàn, hay là về thôi.
Vương Quốc Hoa không trả lời mà hỏi lại một câu.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
- Ả kia bảo tôi đi chơi với ả, còn nói gì đó khó nghe.
Thang Tân Hoa hơi đỏ mặt giải thích, Vương Quốc Hoa nghe xong không nói chỉ tiếp tục đi tới.
Lát sau Vương Quốc Hoa dừng lại.
- Thị trưởng Cao, không biết chị đang nghĩ như thế nào.
Cao Khiết cười khổ một tiếng.
- Còn có thể nghĩ như thế nào nữa, quá xấu hổ.
- Đám người ở Cục công an không ra gì cả, mấy ả mại dâm đừng trên phố chèo kéo khách mà không bắt gì là sao?
Thang Tân Hoa tức giận nói như vậy, Vương Quốc Hoa nhìn lại phía kia một chút.
- Một ít quan chức chúng ta còn không bằng bọn họ. Đám quan chức hủ bại mới là nguyên nhân lớn nhất khiến không khí trở nên ô nhiễm.
Vương Quốc Hoa nói nhưng cả Cao Khiết và Thang Tân Hoa đều không tiện đáp lời.
Đi thêm đoạn nữa, Vương Quốc Hoa đi không nhanh vừa đi vừa nhìn. Đến một quán hàng ven đường Vương Quốc Hoa đi vào.
- Ông chủ cho chai nước suối.
Vương Quốc Hoa vừa nói vừa quay đầu lại nói:
- Muốn uống gì thì lấy.
Hắn đưa trả 50 đồng cho chủ quán rồi kéo ghế ngồi xuống uống nước châm thuốc hút.
Cao Khiết gọi chai nước suối và ngồi cạnh Vương Quốc Hoa.
- Sếp, ngài muốn làm gì vậy?
Vương Quốc Hoa nghe cách gọi như vậy liền nhìn Cao Khiết, mặt không chút thay đổi nói.
- Phải nhanh chóng khởi động cải tạo thôn nội đô, vấn đề nhân sự chị cứ đưa ra, vấn đề tài chính tôi nghĩ biện pháp. Chẳng qua tôi nói trước nếu có người động tay chân vào tiền bồi thường, giải phóng mặt bằng thì đừng trách tôi.
Cao Khiết vô thức rụt cổ, câu nói của Vương Quốc Hoa đúng là đằng đằng sát khí.
- Vấn đề nhân sự tôi sẽ nhanh chóng trao đổi với trưởng ban thư ký, chậm nhất một tháng tôi sẽ đưa ra phương án.
Cao Khiết tỏ thái độ, Vương Quốc Hoa gật đầu nói.
- Về thôi, không còn sớm nữa rồi, về còn có trò hay để xem.
Cao Khiết không biết ý của hắn nhưng không tiện mở miệng hỏi. Về tới khu vực miếu Quan Đế, Cao Khiết bảo lái xe tới ai nghĩ xe của Vương Quốc Hoa cũng đến.
Về tới nhà khách thị ủy, Vương Quốc Hoa quả nhiên thấy không ít người đứng đợi trong sân như hắn dự đoán. Vương Quốc Hoa xuống xe trực tiếp vào phòng khách. Hắn nói với Thang Tân Hoa.
- Anh ra nói với bọn họ tôi mệt muốn nghỉ.
Thang Tân Hoa đi ra, người đi lên đầu tiên là tổng biên tập báo Thiết Châu – họ Ngũ, y nói.
- Thư ký Thang …
Thang Tân Hoa rất dứt khoát nói.
- Bí thư Vương làm mệt muốn nghỉ, các anh về đi, tôi cũng muốn về nhà, đừng đứng ở đây nữa, không hay đâu.
Vương Quốc Hoa bật máy tính gọi cốc café. Lúc này máy điện thoại trên bàn vang lên, là trưởng ban tuyên giáo Ngả Thanh Sơn gọi tới.