Cử động của Trác Cường Quốc, Vương Quốc Hoa bây giờ còn chưa dám đưa ra kết luận. Hắn mới đến nên chỉ có thể khẽ gật đầu, Vương Quốc Hoa coi như nhận yêu cầu của Trác Cường Quốc.
Từ cao tốc đến nội thành mất khoảng năm sáu phút. Trác Cường Quốc không ngồi ghế sau mà ngồi bên trên, vị trí giống như thư ký vậy. Trác Cường Quốc thi thoảng quay đầu lại nói chuyện.
Vương Quốc Hoa dựa vào cửa sổ nhìn ra ngoài, Trác Cường Quốc vẻ mặt bình thường lên xe cùng. Vương Quốc Hoa rất tự nhiên đánh giá Trác Cường Quốc. Từ ý nghĩa bình thường mà nói Trác Cường Quốc làm vậy nói rõ là muốn theo bước tiến của Vương Quốc Hoa. Từ góc độ bình thường mà nói thì trưởng ban thư ký đi theo người đứng đầu thị ủy cũng không có gì là không bình thường.
Trác Cường Quốc không sợ người khác nhìn thấy, Vương Quốc Hoa cũng không quan trọng gì. Dù sao Vương Quốc Hoa không hiểu gì về cục diện Ân Châu.
Trác Cường Quốc trước khi nói đã lấy một quyển sổ ra đặt lên đầu gối ra vẻ ghi chép. Vương Quốc Hoa thấy thế không khỏi động tâm mà nói:
- Trưởng ban thư ký Trác chắc xuất thân là thư ký hả? Tư thế này rất quen và rất thân thiết.
Trác Cường Quốc đầu tiên là sửng sốt, lập tức có phản ứng:
- Bí thư Vương đúng là nhìn rất chuẩn.
Vương Quốc Hoa xua tay nói:
- Tôi không nhìn chuẩn gì cả mà cũng xuất thân từ thư ký.
Trác Cường Quốc hiểu ý cười nói:
- Tôi trước đây làm thư ký ba năm cho nguyên trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy – trưởng ban Chu, khi đó trưởng ban Chu còn là Phó trưởng ban thường trực.
- Ồ, vậy chắc anh cũng biết Hồ Báo Quốc?
Trác Cường Quốc gật đầu nói:
- Tôi đúng là biết bí thư Hồ, hơn nữa quan hệ khá tốt. Năm ngoái y còn đề cập giúp tôi điều sang thị xã Vân Cương nhưng do vì một vài việc nên chậm trễ.
- Hả?
Vương Quốc Hoa ra vẻ hiểu.
- Anh nói chuyện tiếp đi.
Trác Cường Quốc rất nhanh tiến vào trạng thái, nhìn thoáng qua sổ rồi nói:
- Tôi xin nói vài việc quan trọng gần đây của thị ủy....
Trác Cường Quốc nói chuyện không nhanh không chậm, rất có trật tự.
Trác Cường Quốc nói khoảng ba phút coi như xong công việc cần làm trước mắt của thị ủy, Vương Quốc Hoa gật đầu nói:
- chỉ cần hội nghị thường vụ thông qua là có thể tiếp tục tiến hành, vấn đề khác để xem rồi nói.
Trác Cường Quốc gập sổ lại giống như quyết định này của Vương Quốc Hoa không cần ghi lại.
Xe tới nội thành, Trác Cường Quốc không có ý nói tiếp. Vương Quốc Hoa cũng không nói gì, hắn lúc này đang nghĩ Trác Cường Quốc có ý đồ gì?
Tên Trác Cường Quốc này đúng là thú vị.
- Chuyện tập đoàn điện tử Ân Châu thì anh thấy thế nào?
Vương Quốc Hoa đột nhiên hỏi như vậy, lông mi Trác Cường Quốc rõ ràng mấp máy vài cái.
- Cải cách công ty nhà nước đều do bên ủy ban thị xã làm. Bí thư Nguyên mặc dù quan tâm việc này nhưng không tỏ nhiều thái độ.
Vương Quốc Hoa đưa tay cắt ngang:
- Tôi hỏi thái độ của anh.
Trác Cường Quốc nhíu mày nói:
- Tôi không quá quen việc bên công ty, chẳng qua từ quan niệm mà nói chuyện cũng không đơn giản. Công ty nhà nước cứ phải nhất định cần cải cách thể chế sao? ủy ban thị xã đã mấy lần mời đồng chí Triệu Đông Thăng chủ trì công việc, thị trưởng Vương đi không dưới năm chuyến nhưng đồng chí Triệu Đông Thăng cứ đòi phải tiến hành cổ phần hóa nếu không y sẽ tiếp tục dưỡng bệnh. Theo tôi thấy thái độ này rất ác liệt.
Vương Quốc Hoa nói:
- Không cần nói tới Triệu Đông Thăng, anh thấy tập đoàn điện tử bây giờ nên làm gì là tốt nhất?
Trác Cường Quốc dừng lại một chút mới nói:
- Bộ máy tập đoàn nhất định cần chỉnh đốn, đồng chí Diêu Bình không thể tránh khỏi trách nhiệm lãnh đạo.
Vương Quốc Hoa đột nhiên nghiêm túc nói:
- 9h30 sáng mai tôi hy vọng thấy toàn thể thành viên bộ máy Đảng ủy tập đoàn điện tử ở phòng hội nghị thị ủy, tôi muốn tọa đàm với bọn họ.
Trác Cường Quốc ghi vào sổ, Vương Quốc Hoa nói tiếp:
- Còn có một chuyện cũng cần tìm hiểu đó là nữ quản lý ở tập đoàn điện tử Ân Châu nên xử lý như thế nào?
Trác Cường Quốc lập tức nói:
- Cái này tôi biết, đã đuổi việc. Diêu Bình sau khi biết việc lập tức có quyết định. Ả phụ nữ kia tên Cảnh Lệ Bình, người địa phương.
- Cứ như vậy đi, gần tới rồi.
Vương Quốc Hoa nói như vậy cũng là dừng cuộc nói chuyện.
Thị ủy, ủy ban thị xã Ân Châu nằm ở trong cùng một trụ sở, quy mô khu vực không nhỏ. Vương Quốc Hoa xuống nhìn nhìn lướt qua thấy có ít nhất 50 xe dừng trong sân.
- Mấy xe này đều là xe công ư?
Vương Quốc Hoa đột nhiên quay đầu lại hỏi một câu, Trác Cường Quốc dừng một chút mới nói:
- Có một ít là xe tư.
Vương Quốc Hoa không nói gì nữa.
Nghi thức chào mừng tiến hành ở phòng hội nghị tầng năm. Hội nghị do thị trưởng Vương Suất chủ trì, Trương Hán Thanh phát biểu trước. Y đầu tiên là khẳng định thành tíc của bộ máy thị ủy Ân Châu, sau đó nói vài điểm không đủ rồi bắt đầu giới thiệu Vương Quốc Hoa.
Vương Quốc Hoa là người thứ hai nói chuyện, hắn không cầm bản thảo mà nói:
- Kính thưa các đồng chí …
Vương Quốc Hoa nói chuyện rất ngắn gọn, khiêm tốn, đặt mình ở vị trí khá thấp, hy vọng công việc sau này của mình được mọi người ủng hộ.
Sau khi hội nghị hoan nghênh, các đồng chí thường vụ thị ủy sang phòng hội nghị nhỏ ngồi họp. nụ cười trên mặt Vương Quốc Hoa biến mất, hắn nghiêm túc nói với mọi người:
- Tôi tại sao tới đây, tại sao lấy thân phận phó bí thư mà chủ trì công việc? Mọi người đang ngồi đều hiểu, tôi không giải thích nữa. Trước khi đi bí thư Hứa nhiều lần dặn tôi ổn định áp đảo tất cả. Vấn đề của tập đoàn điện tử Ân Châu không chỉ là vấn đề của bản thân tập đoàn mà là toàn thể thành viên bộ máy thị ủy Ân Châu đều có trách nhiệm. Tôi hy vọng mọi người có thể nghe và ghi nhớ trong lòng, đừng có mà ở tai này lọt vào tai kia.
- chuyện công nhân tập đoàn điện tử chặn cổng ủy ban thị xã trước đó coi như xử lý thỏa đáng nhưng chỉ là trị ngọn không trị gốc. Bắt đầu từ bây giờ vấn đề của tập đoàn điện tử do chính tôi phụ trách. Tôi đưa ra hai yêu cầu, thứ nhất là bên ủy ban thị xã phải chuẩn bị đầy đủ tài chính.
Vương Quốc Hoa vừa nói vừa nhìn thoáng qua Vương Suất, Vương Suất lập tức đứng lên nói:
- Bí thư Vương, tài chính thị xã bây giờ khá khó khăn, quảng trường trung tâm đang xây dựng, tài chính còn thiếu không ít, tôi đã nhiều lần nói chuyện với cục Tài chính nhưng đồng chí Chu Hồng vẫn nói không có tiền.
Vương Quốc Hoa bị Vương Suất nói như vậy cũng không kích động mà thản nhiên nói:
- Anh chuyển lời đến đồng chí Chu Hồng là nếu không có tiền thì có thể viết đơn từ chức với thị ủy, dù sao chuyện không làm xong thì tôi cũng sẽ cách chức.
Vương Suất lập tức ngồi xuống, dùng hoạt động thực tế tỏ vẻ không có gì để nói.
Vương Quốc Hoa lúc này mới nói tiếp:
- Yêu cầu thứ hai rất đơn giản, trong các thường vụ thị ủy mặc kệ là ai có người nhà trong tập đoàn điện tử, tôi hy vọng chủ động rời đi.
Vương Quốc Hoa nói rất quyết đoán, rất cứng rắn, dừng một chút hắn nói tiếp.
- Được rồi, hội nghị tới đây thôi. Đồng chí Vương Suất ở lại một chút, đồng chí Cường Quốc đưa trưởng ban Trương đi nghỉ.
Trương Hán Thanh lúc nãy ngồi nhắm mắt, bây giờ mới hả một tiếng nói:
- Tan họp, tan họp.
Trong phòng hội nghị chỉ còn lại Vương Quốc Hoa và Vương Suất, Vương Quốc Hoa đưa thuốc tới:
- cục Tài chính là sao?
Vương Suất lộ ra một tia vui mừng gật đầu nói:
- Chu Hồng chỉ nghe lời đồng chí Nguyên Chấn Thiên, tôi ký cũng thường xuyên không được tiền.
- Tôi đi tranh thủ một suất ở trường Đảng tỉnh, nếu Chu Hồng vẫn như trước thì đi học. Ngoài ra bên cục thống kê có đáng tin không?
Vương Suất run lên rồi ngồi thẳng lưng:
- Phó cục trưởng Lệ Trường Thiên có thể đảm nhiệm việc này.
- Được, để y chọn mấy người đáng tin điều tra các khoản chi tiêu của cục Tài chính.
Vương Quốc Hoa quyết đoán như vậy, Vương Suất cũng bị ảnh hưởng.
- Được, lát tôi sẽ bố trí ngay.
- Quảng trường thư giãn là sao?
Vương Quốc Hoa hỏi tiếp. Vương Suất có chút buồn bực nói:
- Chuyện này là do tôi kiên trì muốn làm, khi đấu thầu công trình thái độ của tôi cũng khá cứng rắn.
Vương Quốc Hoa gật đầu tỏ vẻ hiểu ý.
- Chuyện này tôi không hỏi, Đảng ủy nắm vĩ mô, chính quyền nắm tài chính. Bộ máy lãnh đạo cục Tài chính thì anh đưa ra một phương án điều chỉnh, tôi không có thời gian dây dưa với bọn họ.
Vương Suất cũng không lộ vẻ hưng phấn mà khá do dự nói:
- Đồng chí nhân sự thì có thể gặp lực cản ở hội nghị thường vụ không? Bên bí thư Nguyên dù sao cũng là đi học, điều chỉnh bây giờ có phải là quá gấp không?
Vương Quốc Hoa cười cười nhìn Vương Suất không nói gì. Vương Suất đảo mắt rồi nói:
- Được, tôi biết.
Vương Quốc Hoa nhìn đồng hồ rồi đứng lên nói:
- Không còn sớm nữa, trưởng ban Trương còn đang chờ.
Vương Suất lập tức cười nói:
- Đã chuẩn bị xong, phòng khách vip khách sạn Ân Châu.
Trương Hán Thanh ăn xong liền đi ngay chứ không nghỉ ngơi giống như có một con hổ đuổi theo hắn vậy.
Trưởng ban thư ký Trác Cường Quốc vẫn đi theo bên cạnh Vương Quốc Hoa, Vương Quốc Hoa vừa cất bước Trương Hán Thanh, hắn liền nói với Trác Cường Quốc: