Vương Quốc Hoa nhấn giọng hỏi một câu, Triệu Đông Thăng lại gật đầu.
- Công ty có phát triển tốt cũng là của quốc gia, không phải của cá nhân. Cho nên làm tốt và làm không tốt cũng không quan trọng phải không?
Vương Quốc Hoa vừa nói vẻ mặt cũng dần sa sầm lại, giọng điệu cũng nghiêm túc hơn.
Triệu Đông Thăng không có gì để nói, bao thứ đã chuẩn bị đều bị Vương Quốc Hoa nói ra hết.
- Không phản đối ư? Vậy thì anh về đi.
Vương Quốc Hoa đứng lên về lại sau bàn làm việc, Triệu Đông Thăng cuối cùng đã mở miệng nói:
- Coi như là chính quyền không dùng lệnh hành chính can thiệp hoạt động của công ty, ngài nghĩ xem làm như thế nào để ước thúc quyền lợi của các người quản lý tập đoàn? Vấn đề này ở trong nhà nước ngài chắc biết rõ. Ngài là một bí thư thị ủy thì ai đến giám sát và ước thúc?
- Đúng thế, quyền lực mà mất đi sự chế ước thì hiện tượng hủ bại sẽ là tất nhiên. Tôi vẫn luôn cho rằng năng lực tự sửa của Đảng ta khá mạnh. Làm một bí thư thị ủy, tôi cũng chỉ có thể tiến hành một ít sửa đổi trong phạm vi quy định cho phép. Không biết tổng giám đốc Triệu có hứng thú thử một lần không?
Vương Quốc Hoa đứng lại xoay người quay đầu mỉm cười nhìn Triệu Đông Thăng.
- Bí thư Vương, ngài trước hết nói xem mình định sửa đổi như thế nào?
Triệu Đông Thăng đã không có ý định thuyết phục Vương Quốc Hoa, tên Vương Quốc Hoa này không giống cán bộ nhà nước bình thường, lý luận nhận thức về kinh doanh của tập đoàn không hề kém gì mình.
- Biện pháp của tôi rất đơn giản, thành lập chế độ công khai, công ty kinh doanh công khai trong suốt, do toàn thể công nhân viên giám sát người quản lý. Đương nhiên hồi báo của người quản lý cũng có liên quan trực tiếp đến nỗ lực, cố gắng của y. Phổ biến MB ở trong nước gặp vấn đề lớn nhất chính là phải đạt được nhiều hơn so với thứ mình bỏ ra.
Vương Quốc Hoa nói xong liền ngồi lại xuống ghế, nhấp ngụ trà rồi nói tiếp:
- Anh có thể về, suy nghĩ thật kỹ. Đương nhiên anh muốn làm người lãnh đạo tập đoàn còn phải có một điều kiện đó là được toàn thể công nhân viên bầu anh.
Triệu Đông Thăng đầy phức tạp nhìn Vương Quốc Hoa, y từ từ xoay người rời đi. Việc Vương Quốc Hoa muốn làm hắn cũng đã hiểu, dùng lệnh hành chính mạnh mẽ yêu cầu công ty nhà nước thực hiện chế độ công khai, hơn nữa cho lãnh đạo tập đoàn chế độ đãi ngộ thích hợp. Đây là điều mà Vương Quốc Hoa có thể làm tốt nhất ở thể chế hiện nay.
Triệu Đông Thăng ra ngoài thiếu chút nữa va vào Trác Cường Quốc. Trác Cường Quốc không để ý cái này còn cười cười với hắn. Sau khi vào cửa Trác Cường Quốc cười nói:
- Bí thư, mời ngài xem qua danh sách của tổ công tác thị ủy, tạm thời điều người từ các đơn vị, cuối cùng phải do ngài quyết định.
Vương Quốc Hoa cầm danh sách không nhìn mà ký tên ngay.
- Nếu là việc do anh phụ trách tôi sẽ tuyệt đối tin tưởng. Nhiệm vụ của tổ công tác anh cũng rõ đó, toàn diện tìm hiểu rõ hiện trạng của tập đoàn, tạo trụ cột cho quyết định cuối cùng của thị ủy.
Trác Cường Quốc như đã quen sự tín nhiệm của Vương Quốc Hoa dành cho mình, y cười cười rời đi. Sự tin tưởng của Vương Quốc Hoa là cơ hội đối với hắn, cũng là một thử thách.
Vương Quốc Hoa tạm thời không đi đối mặt với công nhân của tập đoàn. Theo Vương Quốc Hoa thấy một chế độ hữu hiệu có tác dụng rất quan trọng đối với sự thành bại của công ty, thậm chí là của chính quyền.
Trong quá trình không ngừng hoàn thiện chế độ, phát hiện vấn đề có thể sửa đổi, đây không phải là phương hướng phát triển của Đảng sao? Đương nhiên bởi vì sai lầm mà phải trả giá nhiều hay ít cũng là dựa vào quyết định của Đảng ủy, chính quyền. Cho nên mỗi một lần đưa ra quyết định, Vương Quốc Hoa đều suy nghĩ rất cẩn thận.
Quyết định của thị ủy tạo thành tiếng vang không nhỏ ở tập đoàn điện tử Ân Châu. Sau đó Trác Cường Quốc dẫn đoàn tiến vào bắt đầu tìm hiểu rõ công việc. Vương Quốc Hoa cũng đang ngồi tiếp hai vị cục trưởng.
Yy – cục Tài chính hôm nay đổi bộ váy màu xám nhạt, tinh thần cô nhìn không quá tốt. Mặc dù là bôi son màu sáng hơn nhưng cũng không giấu được vẻ mệt mỏi trên trán.
Vương Quốc Hoa sang bên ủy ban thị xã chưa về, hai người này tới sớm không thể làm gì khác hơn là vào văn phòng chờ, hai bên mắt to mắt nhỏ nhìn nhau đầy khó chịu. Cục trưởng cục Giao thông Hầu Kiến Thiết biết rõ mục đích của yy. ả này trước đây ỷ được Nguyên Chấn Thiên tín nhiệm nên không ít lần nhằm vào việc thu phí đường cao tốc. Đáng tiếc cô ả giống như không biết nội tình, hoặc là nói cô ta biết nội tình nhưng vẫn muốn chia bát canh. Bây giờ Vương Quốc Hoa gọi, Hầu Kiến Thiết cảm thấy không phải việc hay nhất là yy ở đây.
Hầu Kiến Thiết không rõ sao Vương Quốc Hoa lại chú tâm tới cục Giao thông như vậy, lúc này mới nhận chức đã điểm danh đòi gặp. Hầu Kiến Thiết biết rõ một điều một bí thư thị ủy hoàn toàn có thể quyết định vận mệnh của hắn. Đối với việc Vương Quốc Hoa không nắm rõ nội tình của cục Giao thông, Hầu Kiến Thiết không ôm ảo tưởng gì cả. Vương Quốc Hoa nếu muốn biết tin tức thì không sợ không ai báo cáo. Nếu muốn tiếp tục ngồi ở vị trí này thì Hầu Kiến Thiết nhất định phải được Vương Quốc Hoa tín nhiệm.
Đương nhiên trong thời gian ngắn Vương Quốc Hoa muốn động Hầu Kiến Thiết cũng không có khả năng. Hội nghị thường vụ thị ủy không phải ngồi cho có, vấn đề nhân sự quan trọng đều cần trải qua hội nghị thường vụ thảo luận, chế độ tập trung dân chủ chính là ước thúc.
Lúc Vương Quốc Hoa tiến vào cửa, yy lập tức đứng lên cười nói:
- Bí thư Vương.
Hầu Kiến Thiết cũng đứng lên ân cần chào hỏi, Vương Quốc Hoa mặt không chút thay đổi gật đầu nói với hai người:
- Vào rồi nói chuyện.
Vương Quốc Hoa trực tiếp vào cửa ngồi xuống sau bàn làm việc, hai vị kia ngồi ở sopha. Hắn nghiêm túc nói:
- Tôi sẽ không nói nhảm, từ hôm nay trở đi cục Giao thông thu phí đường cao tốc được bao nhiêu trừ tiền trả lương nhân viên và chi trả thường xuyên còn đâu đưa hết về cho cục Tài chính.
- Bí thư Vương, cái này có ổn hay không? Chuyện lớn như vậy sao không thảo luận ở hội nghị thường vụ? Hay là …
Hầu Kiến Thiết không nhịn được kêu lên, đáng tiếc gặp phải ánh mắt sắc bén của Vương Quốc Hoa nên y đành phải nuốt câu nói tiếp theo về.
- Hầu Kiến Thiết, đường cao tốc là như thế nào thì tôi không nói. Tôi bây giờ cũng không có thời gian rảnh nói nhiều với anh. Anh nếu rảnh rỗi thì xuống xem các đơn vị nhận thi công đường làm như thế nào đi.
Vương Quốc Hoa lạnh lùng nói làm Hầu Kiến Thiết mềm nhũn ngồi trên ghế không biết nói gì.
Thấy Hầu Kiến Thiết không nói chuyện , Vương Quốc Hoa cười lạnh một tiếng nói tiếp:
- Đường Xuân Phong mới làm xong một năm rưỡi đã sụt lún, không thể làm gì khác hơn là phải sửa lại. Báo cáo điều tra cụ thể đâu rồi khi chuyện xảy ra từ ba tháng trước. Anh có phải cảm thấy tôi mới tới nên không có biện pháp gì với anh phải không?
Hầu Kiến Thiết hơn 50 tuổi bị Vương Quốc Hoa nói như vậy mà phải im miệng, ánh mắt hoảng sợ nhìn Vương Quốc Hoa. Vương Quốc Hoa căn bản không thèm nhìn hắn một cái, tiếp tục cười lạnh nói:
- Được rồi, anh về trước đi.
Hầu Kiến Thiết chống tường từ từ đi ra, yy ở lại cũng hoàn toàn thu lại nụ cười, có trời mới biết trong tay tên Vương Quốc Hoa này có chiêu gì.
- Trong hội nghị thường vụ chiều nay tôi sẽ đề nghị giải quyết vấn đề chi tiêu quá nhiều cho xe công. Đến lúc ấy các đơn vị thừa xe sẽ do ủy ban thị xã ra mặt tiến hành đấu giá, tiền đạt được trực tiếp đưa vào hạng mục xây dựng quảng trường, cục trưởng Chu chắc không có ý kiến gì chứ?
Yy đờ đãn gật đầu, giọng điệu và thần thái nói chuyện của Vương Quốc Hoa có thể nói đã hoàn toàn làm yy sợ hãi. Sát khí không hề che dấu giống như lưỡi dao lướt trên mặt làm tim yy đau nhói.
Nếu như nói ngày hôm qua Vương Quốc Hoa cho cô ấn tượng là sự lợi hại giấu dưới sự tao nhã, lịch sử, hôm nay cô lại thấy sự sắc bén. Vừa nãy nếu Hầu Kiến Thiết không chịu đi vào khuôn khổ, yy hoàn toàn tin tưởng Vương Quốc Hoa sẽ ra tay độc ác.
Sự tự tin của yy hoàn toàn bị phá vỡ, tâm trạng tốt vì được lợi đã biến mất hoàn toàn.
- Bí thư Vương, chuyện này thị trưởng Vương có thái độ gì?
Yy lúc này hỏi một câu, dù sao chuyện này rất lớn phải được Vương Suất gật đầu, mặc dù là làm cho có cũng cần thiết.
- yy, đây không phải việc cô cần quan tâm, cô đi làm việc của mình đi.
Yy nghe như được ân xá, lúc chạy ra ngoài thiếu chút nữa đập vào cửa.
Vương Quốc Hoa một mình không khỏi hiện ra cuộc nói chuyện vừa rồi giữa mình và Vương Suất. Vương Quốc Hoa chủ động tới làm Vương Suất có chút bất ngờ. Vương Quốc Hoa rất trực tiếp hy vọng Vương Suất ủng hộ quyết định của mình với cục Giao thông, Vương Suất thực ra không quá thoải mái. Việc này về nguyên tắc là chuyện của ủy ban thị xã, Vương Quốc Hoa đây là nhúng tay vào công việc của ủy ban. Sau đó Vương Quốc Hoa nói đến chuyện xe công coi như để báo đáp lại cho Vương Suất.
Phải thỏa hiệp cũng làm Vương Quốc Hoa rất không thoải mái. Từ hình thức mà nói cách làm này của hắn có vẻ chuyên quyền nhưng Vương Quốc Hoa không có lựa chọn nào khác. Ở một vài vấn đề bây giờ nhất định hắn phải chuyên quyền. Đương nhiên Vương Quốc Hoa trước đó vẫn thông báo cho Vương Suất, để đạt thỏa thuận chung. Sau này bên mảng tài chính, Vương Quốc Hoa hoàn toàn đưa sang cho Vương Suất. yy không có bí thư thị ủy làm chỗ dựa thì Vương Suất muốn xử lý cô cũng dễ dàng hơn.
Vương Quốc Hoa đã từng làm người đứng đầu bên chính quyền nên biết rõ sự bất đắc dĩ nếu trong tay không nắm quyền tài chính. Cho nên ở vấn đề tài chính, hắn rất rộng lượng nhượng quyền, cũng tỏ vẻ sau chuyện cục Giao thông sẽ không xen vào việc bên bí thư xã nữa. Vương Quốc Hoa biết rõ mình nên làm gì trên cương vị phó bí thư thị ủy chủ trì công việc.
Về phần yy xinh đẹp, Vương Quốc Hoa cho đến bây giờ cũng không cho rằng cô là người đơn giản. yy muốn một tay che trời ở cục Tài chính là việc của cô ta, Vương Quốc Hoa không quan tâm. Làm như thế nào lấy được tiền trong túi cô thì đó là chuyện của Vương Suất. Vương Quốc Hoa chỉ cần làm cho yy biết hắn không thiếu tính quyết đoán và tàn nhẫn là đủ.
Về phần Hầu Kiến Thiết, hôm nay chỉ mới là bắt đầu. Vương Quốc Hoa biết một vài người không chịu khoanh tay chịu chết, hắn tin rằng sẽ tới lúc đối phương nhảy ra.
Hắn cố tình tạo ra hiện tượng một kẻ ngang ngược, cứng rắn. Hắn cũng biết mình có xu thế quá mạnh sẽ dễ bị người ghen ghét, đáng tiếc ở cục diện hiện nay Vương Quốc Hoa không có lựa chọn nào khác. Hắn dù sao cũng còn quá trẻ, muốn thuận lợi nhanh chóng mở cục diện thì không thể không tạo mưa gió.