Phu Nhân Hiền Lành Của Ác Ma Tướng Quân

Chương 34: Chương 34: đền cho chàng




Tối hôm đó,tại Tề phủ mở một buổi tiệc để chào đón Tề Gia Minh quay về,tất nhiên cả Kim Giai Nhân và Chu Thiên đều tham gia:

Tề tướng quân,chào mừng ngài quay về!-Bạch Khả Khả nhếch môi nhìn hắn

Ta...xin đa tạ!

Phu quân,chàng mau uống rượu đi!-nàng nhẹ nhàng dựa vào hắn nhẹ giọng nói

Tề ca ca!Huynh ăn chút thức ăn đi!-Kim Giai Nhân có chút tức giận,giả vờ mỉm cười lấy lòng Tề Gia Minh mà gắp chút thức ăn cho hắn

Ừm!-buổi tiệc bắt đầu vô cùng vui vẻ,cuối cùng khi mọi người đang thưởng thức những điệu múa xinh đẹp thì nàng lại nhẹ nhàng nói nhỏ với hắn:

Tướng công,ta rất nhớ chàng!-còn cố ý thả hởi nóng khiến cho cổ họng của Tề Gia Minh hắn có phần khô khốc,hô hấp khó khăn.Cảm thấy bản thân dường như có gì không đúng,hắn quay sang nhìn nữ nhân của mình mà nhíu mày

Mọi người ở lại đi,tướng công của ta có chút không khỏe,ta dìu chàng vào phòng trước!-nàng nhẹ nhàng kéo hắn đứng dậy,nói thêm một câu rồi liền muốn dìu hắn về phòng trước

Tẩu tử,ta giúp tẩu!-Kim Giai Nhân nhận ra có gì không đúng liền muốn đến ngăn cản,chỉ là cuối cùng vẫn không thành

Không cần muội quan tâm,đặc biệt là vào buổi tối thế này!-nàng nhếch môi nhìn đôi vai run lên vì giận của Kim Giai Nhân mà hả dạ,cuối cùng ả lại bị Bạch Khả Khả và Bạch Hồ Ngọc kia lôi lại.Nàng thành công dìu hắn về phòng,đến khi hắn nằm trên giường thì nàng lại đứng bên cạnh mỉm cười rồi bỏ đi.Một mình hắn trong phòng có chút khó chịu thì mới phát hiện bản thân trúng phải Mê Tình Dược từ lâu.Một lúc sau Bạch Thiên Bối quay lại với một bộ y phục có phần mỏng manh,gợi cảm khiến hắn có chút nhịn không nổi muốn nàng:

Tướng công,hôm nay ta muốn đền cho chàng,ta đã làm chàng buồn phiền,mệt mỏi,như vậy thật là ta không tốt,chàng...có thể tha lỗi cho ta không?-nàng đến bên giường ngồi xuống cùng hắn nói chuyện

Nàng...bỏ thuốc vào rượu của ta sao?

Ưm!-nàng gật đầu

Tuy có chút không quen nhưng ta rất thích nàng như vậy!-hắn bắt đầu ôm lấy cơ thể nàng mà hôn lấy đôi môi anh đào của nàng

Chàng có tha lỗi cho ta không?

Vậy nàng có tin ta hay không?

Có,ta là của chàng,ngoài chàng ta sẽ không tin ai hơn nữa

Vậy thì tốt!-hắn cuối cùng lại để nàng nằm xuống bản thân bắt đầu cởi bỏ những mảnh vải vướng víu kia xuống nền đất...

Um....um...a...ân...chậm một chút a...-bên trong căn phòng bắt đầu có những tiếng ái muội,e thẹn khiến người nghe phải đỏ mặt thẹn thùng.Nhưng trong khi đó bên ngoài căn phòng lại đang có một cô nương tức giận mà cắn chặt môi đến bật máu:

Bạch Thiên Bối là cô ép tôi!-...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.