Tối hôm đó, Bạch Phùng Phương nhanh chóng thủ thỉ việc này với hoàng thượng (thái tử giờ đã lên ngôi):
Thần thiếp thấy nhị tỷ có ý với Tề tướng quân đấy
Ùm- hắn ta chẳng tỏ vẻ quan tâm gì lắm
Chàng thấy thế nào?
Cứ để tự nhiên đi!
Um, không thể ban hôn cho họ sao?- nàng ta nũng nịu nói
Nàng không định sẽ hỏi ý của Tề tướng quân à?- hắn ta nhanh chóng đã đáp lại
Thật ra thì tên đó nhất định không đồng ý, cần gì phải hỏi ý kiến!
Nàng đây là định.. Ép hôn sao?- hắn trố mắt nhìn nữ nhân của mình đang làm loạn, ý thức có chút lo lắng
Không phải Thái Hậu rất yêu quí ta sao?
Nàng định dùng mẫu hậu của ta ra làm chỗ dựa?- hắn đây càng ngày càng mệt rồi
Chàng thông minh thế này, thật đáng để ta nương tựa
Thật là, nàng không lo sẽ có hậu quả không đáng sao?
Tiền lì xì không nhỏ!- Bạch Phùng Phương đột nhiên mắt sáng lên
Nàng đây hiện tại là hoàng hậu, không phải nữ nhân Bạch Gia
Ta đây là một mũi tên trúng hai con nhạn, vừa có tiền lì xì vừa có được một vị tỷ phu vừa ý
Đừng làm gì dại dột- chàng ta nhắc nhở
Thần thiếp biết rồi..
*còn tiếp*