Phu Nhân Phản Diện Có Chút Ngọt Ngào

Chương 143: Chương 143: Người đàn ông chung tình, người phụ nữ lẳng lơ




Ý tứ của Giang Kiến Thành rất đơn giản, ông muốn Lệ Mạc Tây và Giang Noãn Chanh phải nắm bắt cơ hội này. Tuy Hàn Chính Nhân sẽ không để bọn họ đạt được mọi thứ một cách đơn giản. Năm năm một, ông ta đều có kế hoạch riêng để giữ chức vị cho mình. Hàn Chính Nhân vì Hàn thị mà bỏ ra nhiều thứ, đánh đổi kể cả tính mạng, vì thế ông ta không cho phép người khác thay ông ta nắm quyền.

Lệ Mạc Tây và Giang Noãn Chanh đều hiểu ý của ông. Hắn cũng biết rằng đây là cơ hội tốt nhất để hai người lật đổ Hàn Chính Nhân, cũng là lật đổ nhà họ Hàn. Hắn nắm chặt lấy tay cô, nhẹ nhàng nói: “Bọn con sẽ không để ông ta được như ý. Sắp tới chính là ngày tàn của Hàn Chính Nhân!”

Năm năm trước, Giang Noãn Chanh được Bách An Quốc nói hết sự thật. Trước thời gian đó, Lệ Mạc Tây cũng nói với cô rằng, Hàn Chính Nhân có ý đồ thâu tóm Lệ thị. Kế hoạch ban đầu của bọn họ chỉ là muốn bảo vệ Lệ thị, sau này mọi chuyện vỡ lẽ, mục đích của kế hoạch được mở rộng hơn, Giang Noãn Chanh muốn trả thù ông ta. Hai nguyên nhân này chính là lý do khiến Giang Noãn Chanh và Lệ Mạc Tây diễn kịch năm năm nay.

Ngoài mặt, hắn và cô không liên quan đến nhau. Nhưng thực chất khoảng thời gian năm năm này, Lệ Mạc Tây luôn ở bên cạnh Giang Noãn Chanh. Lúc cô mang thai Ly Ly, hắn chăm sóc cô từng chút một. Lúc cô hạ sinh nó, hắn cũng kề kề bên cạnh. Chuyện này chỉ có người nhà biết được. Lệ Mạc Tây hành động rất cẩn thận, vì vậy không một ai phát hiện.

Đến Hàn Thiên Nhã ngày thường dính chặt lấy hắn, nhất cử nhất động của hắn cô ta đều biết nhưng tuyệt nhiên không phát giác vở kịch của hắn và Giang Noãn Chanh. Lệ Mạc Tây cảm thấy, nếu hắn không phải quản lý Lệ thị, hắn bước vào giới showbiz cũng khiến nhiều người khiếp sợ.

Giang Noãn Chanh an lòng nhìn hắn. Cô rút điện thoại, gọi vào số điện thoại quen thuộc: “Bắt đầu đi!” Số điện thoại này năm năm nay Gian Noãn Chanh liên lạc không ít. Đây là phóng viên quen của cô, có tin tức nào hay, Giang Noãn Chanh đều đưa cho người này.

Tử khi cô trở về nước, một vài tin tức là do Hàn Thiên Nhã cố ý bôi nhọ nhưng một vài tin tức là do Giang Noãn Chanh cố tình bôi nhọ chính mình. Tất cả chỉ có cùng một mục đích, cô muốn kế hoạch của mình thành công.

[... ]

Ngày hôm sau, hai cái tên Giang Noãn Chanh và Lệ Mạc Tây đã chễm chệ trên bảng tìm kiếm. Có người đã tung tin, Giang Noãn Chanh cặp kè với một người đàn ông. Theo ảnh chụp, người đàn ông đó khá lớn tuổi, nhìn giống với ba của cô hơn. Người này còn lý giải, chính vì cặp kè với người kia nên tài nguyên phim ảnh, quảng cáo của Giang Noãn Chanh trong thời gian gần đây mới tốt lên. Ý tứ là muốn nói cô sử dụng quy tắc ngầm để phát triển sự nghiệp.

Tối qua Lệ Mạc Tây ngủ lại, vừa tỉnh dậy đã nhìn thấy Giang Noãn Chanh ôm lấy điện thoại. Cô chui vào lòng hắn, chỉ chỉ vào bức ảnh: “Lệ Mạc Tây, không ngờ anh lại thành thế này!”

Bức ảnh được đăng tải là ảnh chụp bóng lưng của cô và Lệ Mạc Tây, nhưng không hiểu vì sao càng nhìn Lệ Mạc Tây, lại càng cảm thấy hắn giống như một lão già. Chính vì thế mới có tin tức Giang Noãn Chanh cặp kè với người đàn ông đáng tuổi ba mình.

Lệ Mạc Tây lật người lại, thành công đè lên người Giang Noãn Chanh, hắn nói: “Vậy em thử xem xem, bên dưới Lệ Mạc Tây có già hay không?”

Giang Noãn Chanh nhíu mày, lấy tay đánh vào lồng ngực của hắn: “Sáng sớm vận động không tốt!” Cả một đêm dài ngày hôm qua đã khiến cô kiệt sức, không thể tiếp tục nổi. Giang Noãn Chanh đã cố gắng không động tới Lệ Mạc Tây, nhưng bản tính nghịch ngợm của cô không cho phép.

Lệ Mạc Tây nắm lấy tay cô, kéo tay Giang Noãn Chanh cố định lên đỉnh đầu: “Vậy để anh động, em im là được. Như vậy phần không tốt anh hưởng, tốt để cho em!”

Dứt lời, hắn đã khoá môi Giang Noãn Chanh lại. Giang Noãn Chanh cố gắng thoát khỏi sự chống cự của hắn. Khi hai tay được giải thoát còn không quên nhéo một cái lên eo Lệ Mạc Tây. Người đàn ông kia tuy đau nhưng không hề có ý định buông tha cho cô, hôn càng lúc càng sâu và nhiệt tình.

Đại khái tới khoảng mười giờ sáng, Lệ Mạc Tây và Giang Noãn Chanh mới xuống nhà. Lúc này, trong nhà đã chỉ còn lại hai người. Gia đình Bách An Quốc đưa Ly Ly ra ngoài chơi.

Lệ Mạc Tây nghiêng tay nhìn đồng hồ, hắn nháy mắt với Giang Noãn Chanh: “Một nháy nữa nhé?”

Giang Noãn Chanh lườm hắn: “Cút ngay!”

[... ]

Giang Noãn Chanh tới đoàn làm phim đã là đầu giờ chiều. Xe vừa dừng lại, mới ngó đầu ra ngoài đã bị phóng viên bao vây. Giang Noãn Chanh cũng không có nhiều bất ngờ, tình huống này đã sớm lường trước được.

“Cô Giang, có tin tức cô cặp kè với một vị đại gia, cô giải thích thế nào về tin tức này?”

Giang Noãn Chanh bước hẳn xuống xe. Cô đưa tay tháo mắt kính xuống, nghiêm túc nhìn thẳng vào ống kính: “Tin tức này là sự thật, có gì phải giải thích!”

Chỉ một câu nói đã khiến đám phóng viên ồ lên. Thông thường, với một nữ diễn viên đang trên đà phát triển, dù chuyện tình cảm là thật thì cũng phải biến nó thành giả. Nhưng Giang Noãn Chanh lại làm ngược lại, cô thẳng thắn thừa nhận.

Phóng viên lại hỏi tiếp: “Cô Giang, người tình mới của cô được nói là lớn tuổi hơn cô rất nhiều, đây cũng là sự thật sao?”

Trong đầu Giang Noãn Chanh bất giác xuất hiện bóng hình của Lệ Mạc Tây. Nhớ lại hắn “hành hạ” cô vào sáng nay khiến Giang Noãn Chanh rất căm tức, vì thế cô quyết định trả thù: “Tuổi tác đúng là rất lớn nhưng có một vài điểm vẫn có thể miễn cưỡng chấp nhận!”

“Cô Giang, cô thẳng thắn thừa nhận mình có tình mới không phải sẽ gây đả kích đến Lệ tổng sao? Cả nước đều biết Lệ tổng đang theo đuổi cô?”

Giang Noãn Chanh tiếp tục trả lời phỏng vấn: “Tôi đã từng nói rồi, tôi không quay lại với người yêu cũ!”

Cô và Lệ Mạc Tây thực chất không chia tay, câu nói này xem như phản ánh đúng sự thật. Dứt lời, vừa vặn bảo an của đoàn làm phim đã tới giúp Giang Noãn Chanh dẹp đường đi. Cô thuận lợi tiến sâu vào đoàn làm phim.

[... ]

Không khác Giang Noãn Chanh là bao, Lệ Mạc Tây vừa bước tới Lệ thị, phóng viên đã như kiến nhìn thấy mật ngọt, bao vây lấy hắn.

“Lệ tổng, cô Giang thừa nhận mình đã có tình mới. Đoạn tình cảm của anh và cô ấy có phải nên buông bỏ rồi không?”

Nguyên Bảo định ngăn phóng viên lại thì Lệ Mạc Tây đã ra hiệu không cần thiết. Lần phỏng vấn này, hắn muốn tự mình trả lời.

Lệ Mạc Tây nói: “Dù cô ấy đã có tình mời, tôi vẫn hoàn toàn tự tin mình có thể đập chậu cướp hoa thành công.”

“Nói như vậy là anh vẫn muốn theo đuổi cô Giang?” Phóng viên tỏ ra khó tin. Với thân phận và địa vị của Lệ Mạc Tây, hắn có rất nhiều sự lựa chọn, hà cớ gì phải cắn chặt lấy Giang Noãn Chanh không buông.

Lệ Mạc Tây giơ nút like với phóng viên, tỏ ý hắn đã nói đúng: “Không sai. Cô ấy có tình mới đã là gì? Dù trời có sập xuống, chuyện tôi theo đuổi cô ấy không hề thay đổi!”

Hình tượng người đàn ông chung tình của Lệ Mạc Tây đã thành công thiết lập. Hắn không trả lời phỏng vấn nhiều, nói đôi ba câu là đủ. Dứt lời, Lệ Mạc Tây và Nguyên Bảo bước vào sảnh lớn Lệ thị.

Nguyên Bảo tấm tắc khen hắn: “Lệ tổng, ảnh đế, ảnh hậu năm nay là của hai người rồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.