Tiễn Lăng Tiêu Phong về Mộc Thuy Lung đi về bàn đá ngồi cầm li trà lên uống một ngụm, Đồng Lăng trên tay cầm theo mảnh giấy mỏng đưa tận tay Mộc Thủy Lung.
Nhìn Chữ viết trên giấy rồi bóp nhẹ mi tâm”Hoàng Thượng Giử thư mời ta tham gia yến tiệc”
Đồng Lăng cùng trầm ngâm vô tình công tử thiên hạ không biết người nào nhưng nàng biết”Tiểu Thư Tính làm sao?”
Mộc Thủy Lung sờ cằm nếu không đi thì không trách quá kiêu ngạo nàng cũng chưa muốn chọc phiền toái nhưng đi thì....haizz đau đầu quá.
Mộc Thủy Lung còn đang suy nghỉ thì nhìn qua Đồng Lăng Ánh mắt léo sáng, cả người không được tự nhiên đồng lăng lùi lại mấy bước.
“ Đồng Lăng....” Bị điểm Danh Đồng Lăng giật thoát cả tim ngượng ngịu cười “Tiểu Thư...”
“ Em thay ta đi” Mộc Thủy Lung cười xấu xa, Đồng Lăng nuốt một ngụm nước miếng sao mũi tên chỉa về phía nàng rồi?.
Hoàng Hôn buông xuống một màu đỏ chói mê người Mộc Thủy Lung chóng tay trên lầu các nhìn về phía xa xa.
Mộc Thủy Lung hôm nay mặc xích y(y phục màu đỏ) trên xiêm y có thiêu hoa mẫu đơn xinh đẹp tóc được nàng búi phân nữa phân nữa xả rủ xuống vai nàng, giữa mi tâm còn vẻ đóa mẫu đơn xinh đẹp, nàng lẳng lặng ngồi đó mọi thứ xung quanh đều mờ nhạt vì nàng.
Kinh Thành Ban Ngày thì rất nóng đêm xuống lại lạnh thấu xương Mộc Thủy Lung khoác cho mình thêm cái áo choàng màu đỏ.
Hoàng Cung khắp nơi treo lụa đỏ đèn đuốc sáng chưng cung nữ thái giám chân không chạm đất ra ra vào vào cá cá quan lại dẫn theo gia quyến ra vào tấp nập.
“ Lung Nhi con nhiều năm chưa vào cung nhất định phải giữ kẻ chớt chạy loạn, có gì hỏi hai muội muội con” Vừa bước xuống xe Mộc Thủy Lung bị túm lấy răn đe một hồi.
“ Lung Nhi nghe theo nhị thúc” Mộc Thủy Lung lười cải lại nên ngoan ngoãn nghe theo nối theo chân họ vào sân rồng.
khách khứa đã đông đủ chỉ thiếu nhân vật chính, nhưng buổi tiệc này rất nhàm chán bọn họ chỉ xúm lại bợ đít nhau, Mộc Thủy Lung nhàm chán lui vào một góc dựa cột ánh mắt lạnh lẹ đảo qua đánh giá từng người.
Ánh mắt nàng liền rơi lên một nam nhân đang đứng trong góc tối bên cạnh còn có một nữ nhân, Chậc Chậc đúng là oan gia ngõ hẹp mà.
“Yên tâm có ta” Mộc Thủy Lung dè thấp giọng nói với người mặc áo choàng đen bên cạnh, Đồng Lặng nhẹ gật đầu.
“ Thuốc đổi âm lát nữa mới phát huy tác dụng, muội hiện tại tránh lên tiếng” Mộc Thủy Lung cận thận dặn dò rồi đi sang chỗ khác.
“ Hoàng Thượng,Hoàng Hậu,Thái Hậu Nương Nương Giá đáo” Giọng the thé của công công vang lên toàn bộ người có mặt đều quỳ xuống “ Hoàng Thượng Vạn Tuế”
chỉ có Mộc Thủy Lung đứng chết trân trong góc Tối ánh mắt nhẹ lướt qua thấy đồng lăng muốn quỳ liền hung hăng trừng nàng dọa đồng lăng toát cả mồ hôi.
“Tiểu Nữ dưới kia nữ quyến nhà ai?, Thấy hoàng thượng không khấu đầu?” Hoàng Hậu ngồi trên đỉnh cao nhíu mày hỏi giọng có chút bất mãn, Không Trách hoàng hậu không nhận ra Mộc Thủy Lung vì nàng đứng trong góc khuất chỉ để lộ một góc áo.
Mộc Thiên Sanh lính huýnh khấu đầu”Hoàng Hậu bớt giận Chất nữ có chút bướng bỉnh” Mộc Thiên Sanh không ngừng khấu đầu trong bụng lại mắng Mộc Thủy Lung.
“ Lung Nhi mau quỳ xuống” Mộc Thiên Sanh quát nhẹ trừng nhìn Mộc Thủy Lung, Mộc Thủy Lung bĩu môi bước lên một bước hành lễ.
“Thần Nữ Mộc Thủy Lung Tham kiền Hoàng Thượng Hoàng Hậu Nương Nương, Hoàng Tổ Mẫu” Mộc Thủy Lung phong thái ưu nhã hành lễ.
đương kim hoàng thường vừa nhìn thấy Mộc Thủy Lung mắt lộ ra kinh diễm hiền từ cười “ Thì ra là Chất Nữ không cần đa lễ, chúng ái khanh cũng đứng lên đi”
Hoàng Thái Hậu thấy Mộc Thủy Lung thì hướng tới nàng cười, Mộc Thủy Lung chạy lại ôm cách tay người ngoan ngoãn mĩn cười “Lung Nhi hôm nay thật xinh đẹp”
Mộc Thủy Lung mỉn cười, lạm bộ thẹn thùng như thiếu nữ cuối đầu ngượng ngùng”Hoàng Tổ Mẫu quá khen”
dáng vẻ e thẹn yêu kiều của nàng liền lọt vào mắt người khác làm người ta xuyến xao, Lăng Tiêu Phong chậm rải đi đến “ Lung Nhi thật kéo”
“Tiêu Phong Ca Ca” Mộc Thủy Lung mĩn cười gọi, những quan lại không ngừng đưa mắt nhìn về phía Mộc Thủy Lung nhìn họ nói chuyện vui vẻ cười đến miệng không kịp khép, Mộc Thủy Nhiên nhìn Mộc Thủy Lung thân cận cùng Lăng Tiêu Phong khăn tay trong lòng cũng bị nàng vò cho nát.
Nhưng quan viên không ngừng mở miệng chút mừng Hoàng Thượng, Mộc Thủy Lung vẫn theo chân Hoàng Thái Hậu, bên cạnh còn có Lăng Tiêu Phong cùng nàng nói chuyện phiếm, lâu lâu lại nhìn về góc tối.
“Tiêu Phong Ca Ca thế giới bên ngoài như thế nào” Mộc Thủy Lung như thiếu nữ tò mòn nghiên đầu hỏi.
“ Rất vui rất nhộn nhịp nhưng cũng rất nguy hiểm” Lăng Tiêu Phong dịu dàng nói ánh mắt lúc nào cũng nhìn Mộc Thủy Lung.
Mộc Thủy Lung cười cười” thật sao thật tò mò nha”
Mộc Thủy Lung ánh mắt khẽ liếc nhẹ về phía Hoàng Thượng khéo miệng cong cong, nang không hiểu vì sao hoàng cung lộng lẫy này thu hút họ hoàng cung này như một cái lồng nguy nga còn họ chính là hoàng yến, vì sao phải bẻ đi đôi cách của mình đi vào nơi thâm cung lạnh lẽo này.
“ Bên đó có cái gì vui sao?” Lăng Tiêu Phong hỏi, Mộc Thủy Lung thu lại ánh mắt ngửa đầu lên nhìn bậu trời bao la nàng tự nhiên rất nhớ Minh Tuyệt có hắn ở đây thì tốt biết mấy?
“ Không có gì vui chỉ là không hiểu thôi”Mộc Thủy Lung cuối đầu xuống bình thản trả lời.
Lăng Tiêu Phong Không hỏi thêm nữa chỉ là lẳng lạnh nhìn nàng, hắn không nhìn lầm ánh mắt nàng rõ ràng có ưu thương cùng nhớ nhung.
Không Khí yến tiệc vui mừng ăn uống no say còn không quên nâng đở nhau có mỹ nữ múa sáo cầm đủ loại nhạc cụ khéo mắt Mộc Thủy Lung thủy chung liếc về góc tối Thấy Đồng Lăng yên lặng đứng đó.
Lăng Tiêu Phong đứng Cạnh nàng nên nhất cử nhất động của nàng hắn điều thu vào mắt, theo ánh mắt của nàng hắn thấy một người mặc áo choàng đen mặt nạ màu trắng trên mặt nạ còn Thiêu đóa mạn châu xa.
Phượng Kình Vô đầu hơi nghiên về phía Mộc Thủy lung ánh mắt thâm thúy nhìn khéo môi vẻ một đường công nhạt, Hoàng Hậu ngồi kế bên nhìn thấy tay giấu trong tay áo siết chặt Tiện nhân này lớn lên thật giống nàng.
“ Hoàng Thượng, bên đó còn gì vui?” Hoàng Hậu mở miệng hỏi giọng vô cùng ôn nhu.
“ Ta chỉ thấy Thủy Lung lớn lên thật giống Tỷ Ấy” Hoàng Thượng Thâm ý nói thu lại ánh mắt.
Mộc Thủy Lung nhàn chán che miệng ngáp, Lăng Tiêu Phong thấy vậy quan tâm hỏi” Mệt mỏi sao?”
“Không sao chỉ là hơi nhàm chán” Mộc Thuy Lung lắc đầu, Đồng Lăng từ góc tối chậm rải đi ra vừa vặn dụng phải người.
“Yo đây không phải Vô Tình công tử trong truyền thuyết sao?” Buổi tiệc gần như nhàn chán liền sôi sủc hẳn lên nhiều anh nhìn đổ về phía Đồng lăng, Nhưng vị công tử nhìn thoạt rất nhỏ tuổi có thật lợi hại như.
Đồng Lăng bình tĩnh đứng đó gật đầu như chào người vừa nhắc tên mình khí thế lạnh nhạt, Mộc Thủy Lung trên cao khéo miệng nhếch lên không hổ một tay nàng luyện ra.
một vị đại thần bước lên” Nghe nói Vô Tình Công Tử đan thuật cao siêu không biết có thật hay không”
Đồng Lăng ngữ khí bình tỉnh” Đại nhân quá khen chỉ là một chút tài mọn” không kiêu ngạo không sấm nịnh như cây bách tùng đứng sừng sửng.
mọi người bất đầu ồ lên “ Luyện đan cao siêu như vậy võ công chắc không tồi, Vô Tình Công tử không ngại chỉ giáo dài chiêu” Hắn không tin thằng oắt con vắt mũi chưa sạch mà lợi hại như vậy.
người lên tiếng là Phượng Kình Hỏa đại nhi tử của hoàng hậu cũng là thái tử tương lai, Khéo môi Mộc Thủy lung càng cao coi bộ đem nay không an lành rồi.
“ Ngài là thái tử cáo quý tại hạ nào dám mạo phạm?” Đồng Lăng thốt lên quả thực tim nàng sắp chạy ra ngoài rồi, thái tử ơi lại góp vui làm gì a.
mọi người nhất thời nhìn Đồng Lăng rồi tới Phượng Kình Hỏa ai không biết Thái tử thiên phú siêu cao sao? chỉ mới 17 nội lực đã là tứ cấp.
ai nói luyện đan cao là võ công cao thái tử đang làm khó ngưới ta a, Phượng Kình Hoang hơi nhéo mắt lại ôn hòa cười” Vô Tình Công tử chê bổn vương không xứng làm đối thủ của ngươi?”
Đồng Lăng hơi liếc nhìn Mộc Thủy Lung thấy nàng cho ám hiệu sao lớp mặt nạ hơi mĩn cười, Thái tử a người có trách chỉ trách người nhàm chán.
“ Nếu Thái Tử nói vậy tại hạ cung kính không bằng tuân lệnh chỉ mong thái tử dơ cao đánh khẽ” Lời Đồng Lăng vưa tắt quảng trường liền nhiết huyết sôi trào, Cả Hoàng Thượng cũng hứng thú.
mọi người vẹt ra một khoảng chóng Đồng Lăng bước lên Rút kiếm ra đường kiếm sánh lóa, Lời dậy của Mộc Thủy Lung nhất thời vang trông đây “ Đồng Lăng e phải nhớ kĩ đối với địch phải nhanh càng nhanh càng tốt”
Đồng Lăng Như mũi tên lao vút đên Phượng Kình hỏa dùng kiếm chắn một chiêu như kình khí làm dút không ít tóc cuae hắn trong mắt lộ sự kinh ngạc, không dám xem thường toàn lực ứng phó.
“ Thứ hai đánh cho địch không kịp thở dốc” Đồng lăng một lần nữ như mũi tên mỗi chiêu đều mang theo áp lực kiếm pháp tuyệt diệu làm cả sân rồng sôi sục kiếm pháp đồng lăng vừa nhanh vừa quỷ dị, bức tới nỗi Phượng Kình Hỏa không thở dốc được.
“ Thứ 3 tốt chiến tốc thắng” Đồng Lăng vừa Thấy Phượng Kình Hỏa thở dốc liền một cước đá hắn ngã lăn nhào “ Thái Tử Đã Nhường”
“ Hỏa Nhi” Hoàng Hậu Nương Nương đứng bật dạy gấp gắp hô trong mắt lộ ra hung tàn với Đồng Lăng.
Phượng Kình Hòa dùng kiếm chóng thân mình lên trong mắt lộ ra tàn nhẫn “ Liệt Hỏa báo”
ai nha ai nha thẹn quá hóa giận sao ý cười trong mắt càng sâu Mộc Thủy Lung thú Vị nhìn, Lăng Tiêu đứng Bên cạnh nhìn nàng hắn không hiều nàng đang nghĩ gì.
tiếng hô của Phượng Kình Hỏa một con báo đen tào thân bộc lửa xuất Hiện khiến toàn trường ồ ác đó là linh thú cấp 8 nga.
Đồng Lăng lùi lại mấy bước đánh ngang tay còn đước có linh thú nàng chịu thua.
đen khi liệt hỏa báo sấp nhào lên đất thời bỗng nhiễn tối ù sấp chớm đùng đùng một đạo sấm sét đánh vở con sư tử đá khiến mọi người hét toán lên đất rung chuyển dữ dội, Bước chân Mộc Thủy Lung chao đảo sấp ngã sấp xuống một bàn tay đón được nàng, Mộc Thủy Lung rất nhanh lui ra “ Muội không sao chứ?” Lăng Tiêu Phong Lo lắng hỏi”
“ Không sao” bầu trời lại trong sáng như cũ mọi người lộ ra ngạc nhiên chuyện vừa rồi là chuyện gì chưa hết ngạc nhiên trên bầu trời một con chim lao xuống lông nó màu vang kim được lửa bao bọc đáp xuống khí thế của nó làm mọi người lui lại.
“ Trợi ạ nó là Phượng Hoàng” Một người hết toán lên
“ Cư Nhiên Là Thượng Cổ Thần Thú” Một người khác kích động hét lên.