Phu Quân Lạnh Lùng, Thê Tử Đáng Yêu

Chương 30: Chương 30: Gặp lại cố nhân




Editor: Maria Nyoko

Trước mặt Mộc Đào Đào là một nam tử cao mười thước mặc trường sam màu trắng, tay phía trên áo trường sam thêu một chút hoa văn phức tạp bằng kim tuyến, thoạt nhìn nho nhã lại không mất quý khí, chẳng qua là tóc nam tử tương đối 'Quái dị' ngắn hơn nhiều so với những người khác. Mấy người chưởng quỹ đi theo phía sau cũng có bộ dáng như vậy, giống như đang bàn luận chuyện gì trọng yếu, nhưng lúc liếc mắt qua Mộc Đào Đào, lập tức liền ngẩn người, ngay sau đó trên khóe miệng nở nụ cười.

“Tiểu thư, người là tiểu thư Đào Đào!” Hưng phấn bước nhanh tới Mộc Đào Đào, từng ôm nàng vào trong ngực, hắn cho là sẽ không còn được gặp lại nàng, nhưng nghĩ đến mình cũng có thể xuất hiện ở nơi này, như vậy nàng cũng có thể ở đây.

“Ô ô,,, ô ô,,, Tử Liệt ca ca, ta cho là sẽ không còn được gặp lại ca nữa?” Bị Trần Tử Liệt ôm vào trong ngực, Mộc Đào Đào khóc bù lu bù loa, hiện tại nàng cảm giác ngây thơ thật tốt, ít nhất có Tử Liệt ca ca ở chỗ này cũng nàng, nàng cũng có người thân.

“Tốt lắm! Đừng khóc, vừa khóc lại thay đổi rồi !” Kéo Mộc Đào Đào từ trong lòng ngực ra, xoa xoa nước mắt cho nàng.

“Hì hì,, được ta không khóc! Nhìn thấy Tử Liệt ca ca ta phải cao hứng mới đúng!”

“Lúc này mới ngoan! Đi ta dẫn muội đi xem một cửa hàng ta chuẩn bị mở, chỉ điểm một chút cho ta!” Lôi kéo Mộc Đào Đào đi tới đường cái, lúc trước Trần Tử Liệt cùng mấy người chưởng quỹ chuẩn bị đi nhìn cửa hàng một chút, hiện tại lại gặp được Mộc Đào Đào không chút nghĩ ngợi mang nàng theo, nghĩ thầm sau này chiếu cố nha đầu này tốt hơn.

“Liệt ca ca mở cửa hàng gì vậy?” Trước kia Trần Tử Liệt đều làm cận vệ cho nàng, Trần Tử Liệt đều biết vỏ thuật lẫn bắn súng, nhưng làm ăn thì cũng không rõ rồi.

“Lúc mới tới đây trên người vừa không có tiền, còn muốn tìm muội, bất đắc dĩ đổi một cây súng lục thành năm ngàn lượng bạc, sau đó trở về nước Thanh Tiêu, mở một sòng bạc lại thêm cách chơi ở chỗ chúng ta, buôn bán vô cùng tốt, mới một tháng thì kiếm vài trăm vạn, nên kẻ bất tài này muốn mở thêm mấy tiệm!” Trần Tử Liệt không giấu giếm kể những gì mình đã trải qua cho Mộc Đào Đào.

“Ha hả, thực sự không nghĩ tới Tử Liệt ca ca còn có đầu óc buôn bán nha, trước kia để cho ca làm hộ vệ của ta thật là đại tài tiểu dụng* nhé, thế nào cũng có thể để ca làm Phó tổng một chút nhé!” Mộc Đào Đào nhìn thấy thân nhân thì cảm thấy hạnh phúc muốn ngất, cũng hoạt bát rất nhiều, còn có thể nói giỡn cùng Trần Tử Liệt, có thể là mấy ngày trước mới tỉnh lại tâm tình có một ít đè nén, bây giờ hoàn toàn buông ra, còn cái gì hạnh phúc hơn chuyện có thể nhìn thấy thân nhân của mình ở dị thế!

(* dùng người tài vào việc nhỏ, không phù hợp)

“Muội nha! Lại tinh nghịch! Ta nào có bản lãnh khi muội làm Phó tổng công ty nha, muội cũng không nghĩ một chút công ty muội có bao nhiêu hạng mục, một ngày hợp đồng văn kiện muốn ký giống như ngọn núi, dù 24 giờ một ngày thành 72 giờ cũng còn chưa đủ!” Suy nghĩ xem trước kia Mộc Đào Đào cũng thật cực khổ, tuy nói ca ca cùng gia gia của nàng vô cùng cưng chìu nàng, chính là tiểu công chúa cao cao tại thượng, nhưng tiếp nhận huấn luyện là một phần không thiếu, toàn công ty hoạt động, hoạch định, chỉ cần là dự án lớn đều phải qua tay của nàng, một ngày trừ học tập, không có thời gian nghỉ ngơi.

“Sòng bạc Trần công tử đây là 'May mắn rồi !” Trước mặt mấy chưởng quỹ là một người có vóc dáng tương đối nhỏ đứng ra chỉ một tòa phòng ốc đang trước mặt bọn họ, chỉ thấy ngoài cửa có hai con sư tử bằng đá rất lớn, phòng rộng phía trên cửa treo bảng hiệu dùng màu đỏ viết năm chữ to 'Sòng bạc may mắn ', nhìn vô cùng khí thế.

“Chúng ta vào đi thôi!” Trần Tử Liệt cùng Mộc Đào Đào đi ở phía trước.

“Nhé! Trần công tử ngài đã tới, mau mời vào bên trong!” Bên trong chưởng quỹ vừa thấy là người mua đã hẹn lão bản của mình, khuôn mặt tươi cười vội vàng nghênh đón, đây chính là tài thần gia sau này có thể là lão bản mới của mình! Có thể phải phục vụ.

“Ừ” Thuận miệng đáp một tiếng đi theo phía sau chưởng quỹ, qua đại đường vào trong phòng, ở khúc cua kéo tay Mộc Đào Đào, đến cửa phòng lại không dấu vết buông ra cách xa nàng ba bước.

“Cốc cốc, Lục gia Trần công tử đến!” Chưởng quỹ cung kính đứng ở cạnh cửa.

“Vào đi!”

“Trần công tử xin mới!” Chưởng quỹ chủ động đẩy cửa phòng ra, Trần Tử Liệt đi vào.

Đi vào đã cảm thấy gian phòng lớn vô cùng, có thể có chừng trăm mét vuông, bên trong bố trí cũng vô cùng hoa lệ, nhưng lại lộ ra tục khí, còn một lão già chừng năm mươi tuổi nằm nghiêng trên ghế Quý Phi bên cạnh, cả người vô cùng gầy, giống như một người nghiện, thấy Trần Tử Liệt đi vào mới ngồi dậy sửa lại một chút nếp uốn trên y phục, đi tới bàn bát tiên phía ngoài ngồi xuống.

“Lục gia!” Thấy lão đầu từ bên trong ra ngoài Trần Tử Liệt lên tiếng.

“Trần công tử thật là ngưỡng mộ đại danh đã lâu! Mau mời ngồi!” Lão đầu này làm cho người ta cảm giác tựa như Tiếu Diện Hổ, lúc không cẩn thận có thể cắn xe ngươi.

“Xin mời, Lục gia thật là chê cười, vị này là muội muội ta” Trần Tử Liệtgiới thiệu Mộc Đào Đào cùng Lục gia, cũng thuận tiện để cho nàng ngồi xuống ở bên cạnh.

“Lục gia mạnh khỏe!”

“Tốt tốt tốt! Nếu như chúng ta có thể hợp tác thành công là tốt càng thêm tốt!” Lục gia nói ba tiếng tốt, câu nói kế tiếp càng thêm có ý toan tính.

“Lục gia nói đúng, ông và ta đều là người sảng khoái, Lục gia trực tiếp nói giá đi, Đổ phường này ông muốn bao nhiêu tiền?” Trần Tử Liệt cũng không muốn lãng phí thời gian, tốc chiến tốc thắng mới là thế mạnh của hắn.

“Ha hả,, nếu Trần công tử sảng khoái như vậy, Lục mỗ cũng cứ việc nói thẳng, cái này công tử cũng thấy đấy, buôn bán vô cùng tốt cũng là tự hào của lão, nếu như không phải là chủ nhân ta muốn chuyển nhà đến Vũ quốc, chắc cũng sẽ không bán đi, một bên lão ra giá năm trăm vạn, nếu như công tử lấy hai nơi thì tiện nghi một chút chín trăm vạn là được.” Mắt Lục lão đầu hiện tinh quang nói với Trần Tử Liệt.

Nhìn dáng dấp Lục lão đầu như gian thương sắc mặt Mộc Đào Đào không thoải mái, lão đầu nhi trong sơn cốc là tốt nhất, dù thế nào cũng rất đáng yêu, lần thứ 2 tức giận chòm râu còn run run lên.

Tay Mộc Đào Đào gõ một cái trên cánh tay, ám hiệu Trần Tử Liệt đừng lên tiếng, nàng tới nói giúp hắn, dù sao đàm phán là thế mạnh của nàng, mà Trần Tử Liệt cũng phối hợp không lên tiếng, chờ Mộc Đào Đào giải quyết lão đầu tử kia cho.

“Lục gia, chúng ta là cố tình tới nói,,,, giá tiền này của ngài,,,, “ Mộc Đào Đào nhíu mày một cái, cố ý dừng một chút, hơn nữa lời này cũng đều chỉ nói một nửa lưu một nửa.

“Tiểu cô nương đây cũng không biết giá thị trường, một ngày cửa tiệm này sẽ kiếm chừng mấy mười vạn! Hơn nữa cách chơi mới của Trần công tử, không cần mấy năm cô có thể thu hồi lại vốn gốc, ta mới bán năm trăm vạn đã là rất tiện nghi cho hai người” vừa nghe tiểu cô nương này muốn trả giá, Lục lão đầu lập tức hít hà.

“Một ngày có thể kiếm hết mười mấy vạn?” Mộc Đào Đào lại cố ý hỏi.

“Đó là đương nhiên, không tin ta lấy sổ sách cho cô xem?” Lục lão đầu đúng là để cho chưởng quỹ đi lấy sổ sách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.