Phu Quân Lạnh Lùng, Thê Tử Đáng Yêu

Chương 5: Chương 5: Tuyển thê




“Vương gia, thời gian lâm triều sắp đến rồi.” Trời vừa tờ mờ sáng thì truyền đến giọng nói trầm thấp của Vân.

“Ừ, đã biết.” Hiên Viên Diễm nhẹ nhàng đứng dậy, rửa mặt chải đầu xong lại thay triều phục, mặc dù anh tuấn tiêu sái giống với bình thường, nhưng càng thêm một chút bá khí và sắc bén. Xoay người về lại trước giường, khẽ hôn một cái ở mi tâm của Mộc Mộc, làm cho miệng nhỏ của tiểu nhân nhi hơi vểnh, cái mũi lại cau, bộ dáng bồ tát nhỏ chọc người ta mến yêu.

“Bảo bối, ta đi.” Lại nói một câu, mới không nỡ xoay người rời đi.

“Người trông coi ở trong này, để cho nàng ngủ lâu thêm một lát, đừng để người khác đến ầm ĩ.”

“Vâng!” Vân đáp lại cung kính, với mệnh lệnh của Vương gia nhà mình, Vân luôn đều phục tùng vô điều kiện, chưa bao giờ sẽ hỏi tại sao, Vương gia nhà hắn giống như một nhân vật thần thông ở trong lòng hắn, bất cứ sự tình gì đều không làm khó được ngài.

“Diễm Vương gia, Diễm Vương gia, xin dừng bước.” Sau khi lâm triều thái giám tổng quản bên người Hoàng thượng, vội vội vàng vàng đuổi theo, tuổi đã cao chạy đến thở không ra hơi.

“Lý công công, cấp bách như vậy là hoàng huynh tìm ta có chuyện gì sao?” Hiên Viên Diễm, khẽ nhíu mày lại, miệng nhếch thành một đường thẳng, nghĩ thầm gần đây không xảy ra chuyện lớn gì, lúc này hoàng huynh tìm mình có thể làm gì, chủ yếu bản thân rời khỏi tiểu nhân nhi kia có một hồi lâu, nhớ đến chặt chẽ, không biết thức dậy chưa, ăn cơm chưa, nghĩ đến trong lòng mình đều là một mảnh mềm mại, bây giờ bản thân hận không thể chắp cánh bay về.

“Hồi Vương gia, cái này nô tài không biết, Hoàng thượng chỉ bảo nô tài sau khi lâm triều mời Vương gia đi Ngự Thư Phòng.” Lý công công cung kính trả lời, thật ra khi nhìn thấy Hiên Viên Diễm nhăn mày lại, hai chân của mình đều đang run rẩy rồi, mồ hôi chảy ròng trên trán.

Thật ra cũng không trách Lý công công kinh hãi, chỉ là quốc đô Nam Thương biết Hiên Viên Diễm lãnh khốc vô tình, tâm ngoan thủ lạt*, nếu hắn để mắt đến ai, hoàn toàn muốn sống không được, muốn chết không xong. Ngôi vị hoàng đế này vốn cũng là của hắn, nhưng hắn không thích liền ném cho thân huynh trưởng Hiên Viên Kỳ của hắn, cũng san bằng tất cả chướng ngại cho Hiên Viên Kỳ, Hiên Viên Kỳ cảm thấy ngai vàng này vốn là của Hiên Viên Diễm nên sau này đăng cơ đều cho hắn tất cả binh quyền, cũng cho phép hắn nhiếp chính.

*Tâm ngoan thủ lạt: Thủ đoạn ngoan độc

“Ừ, đã biết, ngươi đi xuống đi!” Hắn phất phất tay ý bảo Lý công công lui ra, đi thẳng về phía Ngự Thư Phòng; Lý công công đứng ở nơi đó như được đại xá lui xuống.

“Khởi bẩm Hoàng thượng, Diễm Vương gia đến rồi!” Tiểu thái giám ở cửa tiến vào thông báo.

“Mau truyền!” Hiên Viên Kỳ buông sổ con, đi xuống.

“Hoàng huynh, huynh có chuyện gì sao?” Hiên Viên Diễm vừa tiến đến thì đi thẳng vào vấn đề.

“Diễm, ta và đệ đều là huynh đệ ruột, nói chuyện khách khí như vậy sao? Chẳng lẽ hoàng huynh tìm đệ thì phải có việc hay sao, không thể quan tâm đệ một chút à?” Hiên Viên Kỳ cố tình tức giận nói đến.

Hiên Viên Diễm không nói không rằng, cứ lẳng lặng đứng ở nơi đó như vậy, rất hiểu rõ hoàng huynh của mình, cứ chờ hoàng huynh nói ra mục đích.

“Ai, đệ cũng trưởng thành rồi, mẫu hậu chọn một vài cô nương cho đệ, đệ lấy một chút thời gian qua nhìn thử đi, đệ xem nhà người ta lớn như đệ vậy, đều đã có mấy hài tử rồi, bây giờ đệ còn một mình, sao được đây?” Hiên Viên Kỳ khẽ than thở, mẫu hậu cũng thật là, sao lại giao cái chuyện cực khổ này cho hắn đây, từ nhỏ đến lớn chuyện gì Hiên Viên Diễm cũng tự mình quyết định, chuyện này hắn đã không ôm hi vọng có thể lay động đệ đệ rồi.

“Hoàng huynh, ta đã có người trong lòng rồi, cho nên không cần lại đi chỗ mẫu hậu nhìn, chờ từ Liên thành về ta liền mang nàng đến gặp hai người.” Nói xong cũng không quay đầu lại đi ra ngoài.

Để lại một mình Hiên Viên Kỳ ngốc như vậy đứng ở nơi đó hồi lâu không hồi được thần trí, hắn nghe được cái gì, người trong trẻo và lạnh lùng nhưv ậy có cô nương để yêu mến đấy, ha ha, vẫn lo lắng đệ đệ không thích nữ nhân, không ngờ,,,, Tiểu tử này giấu được đủ sâu, nếu không gọi hắn đến tuyển phi, sợ còn không thể nhận được một chút tin tức hữu dụng từ miệng đệ đệ, xem ra hắn phải nhanh đưa tin tốt này cho mẫu hậu mới được! Tin rằng mẫu hậu nghe xong nhất định sẽ vô cùng vui vẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.