Tiểu cửu nhi sẽ không nhanh như vậy đem mật chỉ sử dụng chứ.
Một nữ thích khách làm thái tử phi của hắn.
Một nữ nhân không rõ bối cảnh trở thành hoàng hậu tương lai của nước Mạc Thương.
Ông có chút khó chấp nhận.
Phải biết, Linh Đế âm thầm vì tương lai thái tử điện hạ chuẩn bị mười mấy thái tử phi được tuyển chọn/
Dưới sự so sánh, ông tính để những người có gia thế hùng hậu bên cạnh hắn.
Con cháu hoàng thất, cần kế thừa ngôi thái tử của hoàng đế, tốt nhất vẫn là không muốn có tình cảm mềm mại của người bình thường.
Tiểu cửu, bởi vì hắn vô tình lãnh khốc, mới có khả năng vô hạn.
Tương lai, có thể dẫn dắt đất nước, đi vào thời thịnh thế, hùng bá tứ hải, vĩnh viễn lưu truyền sử sách.
''Người không phải vẫn hy vọng hắn giống như các huynh đệ khác, sớm lấy vợ sinh con, hiện tại rốt cuộc hắn cũng chịu. CÔ gái hắn nhìn trúng,tất nhiên có chỗ hơn người, đừng giận, gặp trước rồi nói.'' Tiêu hoàng hậu hiểu rõ tính khí ông nhất, biết nên từ nơi nào khuyên lên, cũng sẽ không trêu chọc chỗ không thoải mái trong lòng của ông.
"Mạn nhi, Tiểu Cửu nhi hắn. . ." Linh Đế nói một nửa, đem câu sau nuốt về, nghĩ tới nghĩ lui, bây giờ không có mặt giảng giải trước mặt bà là ông bị Đế Tuấn dắt mũi như nào, bất đắc dĩ viết mật chỉ kia.
"Hoàng thượng, Đế Tuấn là nhi tử của người, dòng máu đang chảy là của người, hổ phụ vô khuyển tử (cha là hổ thì không thể sinh con là chó) lời này không coi là nói cho xong, đối với nhi tử của chúng ta có lòng tin, được không?''
Linh Đế bình tĩnh, nữ nhân trước mắt ông không còn trẻ nữa, cũng là nữ nhân có vị trí quan trọng trong lòng ông, dưới ánh mắt mềm mại của bà, tâm tình nóng nảy dần bình thường trở lại.