Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Chương 155: Q.2 - Chương 155: Quang minh chính đại đoạt nam nhân ( năm )




''Ám sát Tiêu hoàng hậu, khó khăn như thế nào, mọi người trong lòng đều rõ, nếu ngươi không tin, có thể tự mình đi thử,''

''Không có cơ hội thì đi tìm cơ hội, lương tâm ngươi rõ ràng, thật sự có thật tâm hoàn thành mệnh lệnh không?'' ĐInh Lăng không chịu yếu vế, ''người và tiểu hòa thượng tuấn mĩ tình chàng ý thiếp, dâm tà hàng đêm, còn muốn sinh con, phi, chả lẽ ngươi quên rồi, không được sư phụ cho phép, mất đi tấm thân xử nữ, ngươi sẽ chịu phạt cái gì?''

Một cỗ kình phong đánh tới mặt.

Đinh Lăng muốn cản, động tác của Lăng Không nhanh hơn nàng ta.

Trong lúc nhất thời, chưởng ấn tràn đầy trời đất, bên trong xe ngựa không gian chật nhỏ, lại xuất ra toàn bộ công lực, vẫn là không thể nào chạy thoát được đại khí to lớn của Lăng Không.

Ba ba ba.

Đúng mười cái tát.

Để lại cho miệng của ĐInh Lăng một đạo hồng hồng.

Da màu chưa thay đổi, cũng không sưng to, hiển nhiên nàng ta cũng mang mặt nạ da người, tướng mạo thật sự che giấu ở phía sau.

''Ta và phu quân, một đời một kiếp, ba sách sau lễ, bị ngươi nói như thế, cũng thành vụng trộm, ta cần đánh ngươi, để không cam chịu bị nói như vậy.'' Huyết mạch của nàng tăng vọt, còn có thể khắc chế tâm tình, không nhanh không chậm nói :''Sự việc này ta tự mình đi giải thích với sư phụ, muốn đánh muốn giết, cũng là quyết định của người, ngươi một người chưa gả đi, miệng lại không bận tâm nói ra lời bát nháo, không biết xấu hổ, ta còn muốn đấy.''

Vài ba lời, dễ dàng đem lời nói của ĐInh Lăng chặn lại.

Coi như nàng bị đánh cũng không tìm được một chữ lí nào.

Ai bảo nàng lỗ mãng trước, võ công không địch lại được, bị áp chế không có chút lực phản kháng nào, đáng đời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.