Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Chương 142: Q.2 - Chương 142: Thuật hợp thể (hai)




Nàng hành tẩu giang hồ mấy năm, kinh nghiệm vô số, tự nhận năng lực chịu đựng khá cao, có qua khảo nghiệm.

Nhưng cho dù thế nào, cũng khó thích ứng với cảnh tượng trước mắt, như là đem chuyện nhân gian hiểm ác bày ra....

Căn bản nàng không tìm thấy được vật thể tương tự cùng thi thể.

Máu đen tại lạc các nơi, từng cục bị chia thành khối, làm cho người khác nhận không ra bọn họ có hình thái.

Nhưng cái đầu người như mứt quả trong sách, bị người lột hết con ngươi, hốc mắt hết sức thảm hại.

Bọn họ còn duy trì một cái chớp mắt sợ hãi khi còn sống, vĩnh viễn ngừng ở nét mặt kinh hãi, để cho người sau này thấy bọn họ cũng lưu lại không gian tưởng tượng vô biên.

Mộ Lăng Không đoán được là Đế Tuấn ra tay.

Bởi vì nàng không cẩn thận lại thấy, mười mấy con ngươi liền đặt ở dưới 'mứt quả đầu người', xếp thành một hàng giống như đang đợi cái gì.

Nàng gan lớn cũng nhịn không được sinh ra cảm giác gợn tóc gáy.

Lơ đãng nhớ tới, Đế Tuấn đã từng hứa : nương tử đừng nghĩ, vi phu đi xử, vi phụ phụ trách đạp...đạp.... phao?

Nôn!

Nàng mới không cần.

Rụt đầu về, nàng lập tức làm bộ mặt tố cáo, gia nhập trận doanh sắc mặt tái nhợt với Tiểu Nam và Tiểu Bắc.

"Phu quân, ngươi xem bọn họ khó chịu, một kiếm đâm chết là tốt rồi, tại sao phải đem bọn họ chia làm nhiều khối như vậy.'' nếu người không chuẩn bị tâm lí không cẩn thận nhìn thấy, nhất định bị dọa chết.

"Ta thích!" Đế Tuấn trả lời đơn giản rõ ràng tóm tắt, hướng về phía Lăng Không ngoắc ngoắc ngón tay, muốn nàng tới đây tiếp tục tiến hành tàn cuộc chưa dứt.

Về phần quỷ chết bên ngoài, căn bản không cần để tâm, dù thế nào đi nữa bọn hắn cũng không tạo được cái uy hiếp nào nữa rồi.

Nàng chợt muốn lật bàn,''Ngươi thích? ? Chỉ vì ngươi thích liền đem nhà trọ thành nhà quỷ hả?''

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.