Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Chương 201: Q.2 - Chương 201: Vụng trộm trên xe ngựa (1)




Nhưng hắn vẫn kiên trì muốn đem ba mươi sáu canh giờ trừng phạt nàng làm hạnh phúc.

Không bằng lòng đi vào cõi thần tiên, nàng không để sự chú ý trên người mình, Đế Tuấn cắn vào vành tai Mộ Lăng Không, thổi hơi nóng lên cổ nàng: “Chúng ta cũng chưa từng thử làm trên xe ngựa, nàng cũng biết vi phu rất muốn thử một lần, đáng tiếc là từ đầu đến cuối không có cơ hội.

Bị hắn đè thật chặt ở phía dưới, Mộ Lăng Không kháng cự đến hơi sức cũng không còn.

Mặc dù vẫn bị trêu chọc tới mặt đỏ tim đập, cảm xúc dâng lên như thủy triều, nhưng cơ thể đã sớm mệt mỏi, không thể chịu đựng thêm được nữa, mắt ti hí, không còn chút sức lực nào để di chuyển, 3 phần lửa dục, hết sức mập mờ.

Cánh môi nàng sưng đỏ, mân lên giống cánh hoa, lại bị Đế Tuấn đưa đầu lưỡi vào nhẹ nhàng trêu chọc

Nàng bị khóa vào hơi thở của hắn. an tâm nhắm mắt, đem thân thể của mình giao cho Đế Tuấn, cánh tay theo thói quen chống đỡ trên người nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn ngước lên, lầu bầu một tiếng: “Chàng đi chơi đi, thiếp ngủ trước đây!”

Một lát sau, Đế Tuấn dùng ngón tay chọc chọc nàng, không nằm ngoài suy nghĩ, tiểu nữ nhân này thực sự đã ngủ.

Được rồi, đối thủ quá yếu, cạn tàu ráo máng là không tốt.

Đế tuấn theo thói quen giống như con bạch tuộc ôm nàng trong lòng, hai mắt nhắm lại.

Cơ thể rắn chắc nằm trên tấm da hổ, tấm ván gỗ bên dưới vì hành động lúc trước mà suýt hỏng, hiện tại kêu cót két.

“Vất vả” ba ngày ba đêm, hắn trong nháy mắt đã tiến vào giấc ngủ sâu, có chút hơi lạ, khuôn mặt lạnh lẽo lập tức tỉnh táo nhưng không tránh được có chút ngai ngủ.

Đây là ai huấn luyện ai?

Có trời mới biết!

Tránh buổi trưa ánh mặt trời thiêu đốt, Tiểu Nam cùng Tiểu Bắc nghỉ ngơi một canh giờ, rồi lại tiếp tục lên đường.

Hai vị chủ tử còn đang ngủ. Cho dù bỏ lỡ thời gian ăn cơm trưa, bọn họ cũng không dám quấy rầy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.