Khưu mẫu nhìn thoáng qua vẻ mặt đỏ bừng của Hoàng Oanh, nha đầu này không lẽ hôm qua chính là nhìn thấy vị Thượng Quan thiếu gia này sao?
Có lẽ thật sự là như thế. Thượng Quan thiếu gia ngọc thụ lâm phong, phong lưu tiêu sái, ngay cả bà ta cùng vài cô nương trong quý phủ trong lòng cũng yêu thích. Hoàng Oanh là nha đầu bên cạnh Thái phu nhân, khẳng định là đã gặp qua Thượng Quan thiếu gia lúc ngài đến phủ bái phỏng Thái phu nhân, nói không chừng trong lòng nàng ta cũng nổi lên chủ ý rồi. Khó trách lần này lại tích cực đi theo đến tìm Tứ cô nương, nguyên lai là trong lòng đã sớm có quyết định. Đáng tiếc, chủ ý này thật sai lầm, nếu Thái phu nhân biết ý định các ngươi, các ngươi còn có thể ở lại đây sao?
Nhắc đến Thượng Quan thiếu gia, vị này cũng là thiếu niên tài hoa. Năm đó Thượng Quan lão gia là thám hoa lang, phải biết rằng thám hoa lang này nếu không phải là nhờ vào tướng mạo xuất chúng thì số phận cũng sẽ không tốt như thế. Khi ấy Thượng Quan lão gia đã khiến cho không biết bao nhiêu nữ nhân mê đắm, mà Tam lão gia cùng Thượng Quan lão gia lại là đồng học cho nên mới ước định chung thân cho các con. Mấy năm nay tuy rằng Tam lão gia không còn ở phủ nhưng Thượng Quan lão gia vẫn mang theo Thượng Quan thiếu gia đến phủ Trấn Viễn hầu bái phỏng. Ban đầu Thái phu nhân bởi chuyện của Tam lão gia cùng Tam phu nhân mà đối xử xa cách với họ. Tiểu tử này tuy bộ dạng đẹp mắt cũng chẳng thể làm cơm ăn, thẳng đến khi Thượng Quan thiếu gia tuổi nhỏ đã đỗ tú tài rồi lại đậu đến cử nhân thì Thái phu nhân với tỏ vẻ thân thiện.
Chỉ là Tứ cô nương lại không ở bên người, có một số việc không thể bàn được cho nên lần này đưa Tứ cô nương trở về, khẳng định không thể phân tách khỏi vị Thượng Quan thiếu gia này được.
“Thượng Quan thiếu gia, ngài đây là muốn đi đâu vậy?” Khưu mẫu hỏi.
“Gia phụ bảo ta rời kinh giải quyết một số việc, nay việc xong liền gấp rút trở về thôi.” Thượng Quan Thanh cười đáp.
Cười cũng thật đẹp mắt nha. Chỉ là Khưu mẫu nghĩ đến việc Thái phu nhân nhắc nhở liền nói: “Thượng Quan thiếu gia, vậy mời ngài đi trước, chúng nô tỳ còn có chút việc muốn làm.”
Thượng Quan Thanh cũng không nói thêm lời vô nghĩa nữa, chỉ nhìn thoàng qua xe ngựa rồi liền cưỡi ngựa đi xa. Họa Mi cùng Hoàng Oanh vẫn bồi hồi thất thần, bị Khưu mẫu ho mất tiếng làm bừng tỉnh.
“Khởi hành thôi, tất cả lên xe hết đi. Nếu hành trình bị chậm trễ, cả ta lẫn các ngươi đều bị phạt.” Khưu mẫu nói cảnh cáo.
Lý mẫu nhìn xe ngựa khởi động mà trong lòng không khỏi đáng tiếc, còn Lý Tử Du lại nhìn ngọc bội, nghĩ đến chuyện khác. Xem ra, Khưu mẫu không tính cho nàng cùng Thượng Quan thiếu gia kia gặp mặt. Đáng lẽ ra những chuyện như thế nô tài đều phải nói cho chủ tử biết nhưng Khưu mẫu thế nhưng lại chẳng nói gì. Như vậy chỉ có hai khả năng. Một là bà ta không xem nàng là chủ tử nhưng mà bà ta hiện thời vẫn tôn trọng nàng, như thế đây không phải là nguyên nhân. Hai là bà ta không muốn cho nàng biết Thượng Quan thiếu gia kia là ai.
Bà ta vốn nên nói chuyện này cho cho đương sự là nàng, người kia họ Thượng Quan nếu không phải là hôn phu của nàng thì còn là ai được chứ? Nhưng nếu đúng là hôn phu thì vì sao Khưu mẫu lại không tự mình nói cho nàng biết? Là vì khoảng cách nam nữ? Nhưng là không thấy mặt, không lên tiếng thì cũng đâu phạm vào quy củ?
Khưu mẫu không nói cho Lý Tử Du còn làm cho Thượng Quan thiếu gia một mình đi trước như vậy chỉ có một khả năng là bà ta không muốn cho nàng cùng Thượng Quan thiếu gia kia có tiếp xúc, tốt nhất chính là không ai biết ai.
Lý Tử Du cười lạnh. Xem ra tổ mẫu đại nhân đối với hôn sự của nàng đã có quyết định khác. Không thể có chuyện trở mặt với Thượng Quan phủ bởi Khưu mẫu đối với Thượng Quan thiếu gia rất nhiệt tình. Như vậy thì liệu có phải vì nàng cùng tổ mẫu đại nhân không có tình cảm, không được sủng nên bà ta mới định đem Thượng Quan Thanh định ước với một đường tỷ muội khác? Tổ mẫu đại nhân có phải đã tìm một người khác thay thế nàng gả cho Thượng Quan Thanh?