Phu Quân, Xin Chào!

Chương 107: Chương 107: Chương 64.1




Tình cảnh của Nghiêm Minh Xuân bây giờ thật không tốt. Chuyện lần trước cố ý tranh danh phận đã bị ép uống loại thuốc đó, sau này còn biết hi vọng gì nữa?

Thế nhưng không có hi vọng thì sao? Nàng ta không muốn chết, nàng ta đã làm bao nhiêu chuyện như vậy rồi không thể không đạt được gì. Nếu không thể có con vậy thì nghĩ biện pháp khác, có danh phận rồi thì sau này kiếm một đứa làm con thừa tự không khó.https:/// Nhưng muốn có con thừa tự thì trước hết phải được Nhị biểu ca thích đã, nếu không với thân phận một thiếp thất thì sao có thể yêu cầu như thế được? Hơn nữa phải để Nhị thiếu phu nhân tương lai cảm thấy mình không thể uy hiếp địa vị chính thất, chỉ cần bảo toàn được bản thân thì sau này muốn gì cũng sẽ có. Tương lai sẽ nghĩ biện pháp bước cao hơn.

Nói không coi trọng vị trí chính thất là không thể nào. Nghiêm Minh Xuân nghĩ rằng Lý tứ cô nương này sớm muộn gì cũng được cưới về, chỉ cần mình lấy lòng nàng, sau đó biểu ca cũng thích mình thì chờ Lý Tứ cô nương sinh con xong mình nghĩ cách khiến nàng chết tự nhiên là được. Rồi lấy lý do phải giữ chữ tín với Lý Tứ cô nương, bảo vệ đứa trẻ để nó không bị bắt nạt để nuôi đứa trẻ. Mình không thể sinh con, lại là lương thiếp không thể lên chính thất được nhưng chỉ cần nuôi tốt đứa bé của Lý Tứ cô nương thì mình sẽ thành chủ mẫu chân chính. Không có con thì có sao? Chỉ cần làm thế thì sẽ được vinh hoa phú quý thôi.

Nhưng điều kiện tiên quyết là nàng ta có mệnh đó hay không. Bây giờ Lý Tứ cô nương nói rõ ràng rằng rất chán ghét nàng ta. Ánh mắt kia không che giấu chút ghê tởm nào, giống như đã nhìn thấu nàng ta vậy! Nếu Lý Tứ cô nương đặt điều kiện để lập gia đình là không cho nàng ta vào cửa thì nàng ta biết phải làm sao? Vương thái hậu bên kia có thể sẽ nghĩ biện pháp đối phó nàng ta. Phải chăng sau này nàng ta sẽ bị biến mất một cách im hơi lặng tiếng?

Không! Nàng ta nhất định không để chuyện đó xảy ra! Nghiêm Minh Xuân nghĩ, người không vì mình trời tru đất diệt, mình nhất định không thể để Lý Tứ cô nương được gả vào!

Trên đường trở về, Lý Tử Du càng nghĩ càng thấy vui vẻ. Lần này làm kẻ ác thật sung sướng quá! Nàng không sợ Nghiêm Minh Xuân sẽ nói xấu nàng với Nghiêm thị, tốt nhất là để bà ta chán ghét nàng, không cưới nàng về nữa, đỡ phải phiền lòng.

Nhưng nếu Vương thái hậu kiên trì thì Nghiêm thị kia cũng không dám làm thế, cho nên chuyện này vẫn rất khó khăn. Nếu không thì nàng làm ra chuyện gì khác người, khiến cho nhà họ Vương và Vương thái hậu không dám cưới? Lý Tử Du buồn cười nghĩ, sao phải vì những kẻ như thế mà để người khác ghê tởm chính mình chứ?https:/// Vẫn là nên đi bước nào tính bước đó thôi, xem ra trước mắt bên kia vẫn hi vọng nàng cam tâm tình nguyện đáp ứng, nói cách khác nàng vẫn còn chút quyền tự chủ.

Lý Tử Du nhìn đám người cách đó không xa đang đi tới, trong đó có Ngũ muội nhà nàng. Không muốn cùng bọn họ chạm mặt nên nàng nép vào núi giả bên cạnh, chỉ là đám người đó lại dừng lại ngay cạnh nàng. Lý Tử Du không thể không trốn tránh.

“Nhìn xem, trong vườn này cũng chẳng có gì đẹp, vậy mà còn mời chúng ta đến đây. Thật hẹp hòi quá mà.” Lý Tử Du không biết giọng nói này nhưng nghe lời nói thì chắc là con cái của nhà nào đó lớn hơn Nhị cữu cữu.

“Còn nói là có mẫu đơn cực phẩm mà ta nào có thấy đâu. Nếu không ta cũng chẳng đến đây rồi. Tử Lung này, cô không phải là họ hàng với phủ này sao? Chắc là phải biết mẫu đơn cực phẩm đó ở chỗ nào chứ?” Một người khác lên tiếng.

Lý Tử Lung đáp: “Toàn tỷ tỷ à, ta cũng đâu thường xuyên qua đây. Các người cũng biết mà, vị cô này của ta là thứ nữ của tổ mẫu, đâu có thân thiết đến thế.https:/// Vốn dĩ lần này ta cũng không muốn đến đâu nhưng mà Tứ tỷ tỷ nhà ta mới từ nông thôn trở về còn chưa quen mặt nên mới dẫn qua đây, mà để nàng ấy đi một mình không ổn vì thế ta mới theo cùng đến thôi.”

Lý Tử Du lắc đầu, Lý Tử Lung này chẳng có khi nào quên chửi bới nàng cả. Thật không biết hạ thấp Lý Tử Du thì trong mắt những người khác những lời này của nàng ta có tốt đẹp lắm sao?

“Vậy sao? Thật đúng là đồ nhà quê. Xem ra trước kia ở nông thôn toàn nhìn cây cỏ nên mới thấy nơi này đẹp đẽ mà theo qua xem. Quả nhiên là kiến thức hạn hẹp. Các cô nói xem nếu nàng ta thấy vườn nhà chúng ta thì chẳng phải sẽ kinh ngạc lắm sao?” Người lúc đầu nói chuyện kia cười nói. Những người đi theo cũng cười vang.

“Nhưng sao ta lại nghe nói nàng ấy thường tiến cung? Sao có thể để ý đến những thứ này được?” Lại là một thanh âm xa lạ.

Lý Tử Lung nói: “Nàng ta ấy à, gặp cái gì cũng ngạc nhiên mà. Không có cách nào cả, ta lần nào cũng phải nhắc nàng ta đến mấy lần nhưng nàng ta là tỷ tỷ của ta sao ta có thể nói được gì? Hơn nữa lại là cháu ngoại của Trần thái hậu thì ta lại càng khó nói.https:/// Nhưng mà tổ mẫu đã dặn phải chỉ bảo cho nàng ta, dù sao cũng nhiều năm không vào kinh, nếu xấu mặt thì phủ Trấn Viễn hầu cũng mất thể diện? Vì thế nên ta mới mở một mắt nhắm một mặt. Haizz, dù sao cũng như vậy đó.”

“Người như thế chẳng thà đừng trở lại nữa. Ở nhà cũng lãng phí lương thực. Đến lúc đó nhà các cô còn phải chuẩn bị đồ cưới nữa, thật mất nhiều hơn được.”

Những người này sao lại không đi? Lý Tử Du thật chẳng muốn nhìn nữa. Đáng tiếc không biết nơi này có gì đẹp mà khiến đám người này luyến tiếc rời đi như thế.

Nếu Viên Điệp Nhi lại đây nghe được người ta nói như thế tại nhà nàng ta thì không biết nàng ta có cảm tưởng gì đây?

Lại có người nói: “Chỗ này cũng thật nóng mà. Điền trang dùng để nghỉ dưỡng vào hè của nhà ta còn tốt hơn nơi này không biết bao nhiêu lần. Đáng thương cho Viên phu nhân còn tự cho mình tốt, giọng điệu nói chuyện cũng thật cao.https:/// Mẫu thân và ta nhìn đều thấy không thoải mái nhưng vẫn phải nhịn xuống. Quả thật là mẹ nào con nấy, Viên Điệp Nhi cũng mang dáng vẻ khinh thường thứ nữ chúng ta. Cũng không nhìn thử mà xem, cha nàng ta cũng chỉ là tri phủ ngũ phẩm nho nhỏ thôi mà còn sĩ diện trước mặt chúng ta. Mẹ nàng ta còn là thứ xuất đấy. Thật không biết xấu hổ mà.”

Thì ra là một đám thứ xuất, khó trách có thể cùng Lý Tử Lung cười đùa đi chung. Chắc là trước đây bị Viên Điệp Nhi bắt nạt nhiều quá nên mới nói chuyện chanh chua như thế.

“Tử Lung à, lần trước cô nói để chúng ta đến phủ quận chúa Vĩnh An chơi mà. Sao chẳng có tin tức gì vậy?

Quận chúa Vĩnh An? Lý Tử Lung này cũng nói khoác quá nhỉ. Nàng ta đến chưa quá một lần nữa mà, thật đúng là không biết xấu hổ.

Lý Tử Lung nói: “Trời ạ, các cô không biết đó thôi. Vốn dĩ ta muốn nói với quận chúa Vĩnh An nhưng mà lần trước Viên biểu tỷ đã đắc tội với quận chúa nên đành thôi. Nhưng mà các cô yên tâm, chờ vài ngày nữa quận chúa Vĩnh An bớt giận, thì ta sẽ phái người báo cho các cô biết.”

Quận chúa Vĩnh An thân thiết với Nhiếp chính vương. Nếu có thể có quan hệ tốt với nàng ấy thì sau này mới có lợi cho bản thân mình và cả nhà nữa. Đáng tiếc các nàng không quen thân với quận chúa Vĩnh An mà Lý Tử Lung còn nói mời qua đó thì ý nói là có mối quan hệ tốt với quận chúa Vĩnh An rồi. Các nàng cũng đã hỏi thăm được quận chúa Vĩnh An thường xuyên đến phủ Trấn Viễn hầu nhưng lại không biết rằng đến để gặp Tứ cô nương Lý Tử Du mà ngược lại bị Lý Tử Lung nói rằng quận chúa đến gặp nàng ta.

“Lại là Viên Điệp Nhi! Quả nhiên là do nàng ta phá đám! Vậy mà ở đó còn ra vẻ khinh thường chúng ta cơ đấy! Tử Lung à, thật tiếc cho cô phải làm họ hàng với nàng ta!”

“Không có cách nào khác cả. Không đến thì không được. Các nàng ấy đều muốn mời ta mà. Chứ thật ra nơi này có đáng gì đâu.”

“Lý Tử Lung! Ngươi đáng chết!” Viên Điệp Nhi không biết vì sao lại đến đây, https:/// vừa hay nghe được những lời Lý Tử Lung nói thì lập tức mắng. Người khác trong lòng đều nảy lên, cái này là nói xấu sau lưng người khác nha, còn bị người ta bắt gặp nữa, hơn thế lại còn đang ở trong nhà người ta nữa. Thật xấu hổ mà. Không thể nói nên lời. Một số nhìn thấy Viên Điệp Nhi hùng hổ đi tới thì muốn tránh ra còn một số khác thì lại muốn ở lại chế giễu.

Viên Điệp Nhi này người khác không dám chọc mà ả Lý Tử Lung này lại dám đụng vào sao? Nhị cữu cữu là thứ xuất, mẫu thân mình cũng là thứ xuất, cái này ngang nhau rồi, nhưng mình là con vợ cả còn ả Lý Tử Lung chỉ là thứ xuất mà còn dám ở trong nhà mình phát ngôn ngông cuồng. Không nói đến chuyện mình là nửa chủ nhân của cái nhà này, riêng chuyện hùa với người ngoài nói xấu thân nhân họ hàng như vậy mà coi được sao? Vì thế Viên Điệp Nhi lập tức bùng nổ.

Lý Tử Du ngẩng đầu nhìn qua núi giả xem, Hồng Y len lén cười với nàng. Lý Tử Du liền biến Hồng Y cố ý dẫn Viên Điệp Nhi tới. Làm tốt lắm, Hồng Y!

“Biểu muội à… Ta… Ta… Ta không nói gì cả.” Lý Tử Lung nhìn Viên Điệp Nhi hùng hổ xông tới mà lo lắng, nói lắp bắp.

“Ta nghe thấy hết rồi mà ngươi còn bảo không nói gì sao? Thật vô sỉ mà! Nhà của ta cho dù có tệ thế nào thì mẹ ta cũng là đương gia tác chủ mà ngươi, người chỉ là con của một di nương mà dám lớn tiếng hả? Con thứ xuất mà dám nói ta à!”

Lời này nói ra đắc tội với cả đám người nhưng những người này chưa kịp mắng Viên Điệp Nhi thì đã thấy nàng ta vươn tay muốn tát Lý Tử Lung. Thế nhưng Lý Tử Lung là người dễ chịu thiệt sao? Nàng ta lập tức né tránh, hai người kẻ đuổi người né ngay tại trong vườn, dẫn đến nhiều người nữa tới xem náo nhiệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.