…
…
Trong khi Hoàng Thiên Hóa cùng Cố Hồng Nhan trò chuyện thì trên không trung, một cuộc đối thoại khác cũng đang diễn ra.
“Tiểu Kiều, nữ nhân kia là ai?”. – Chăm chú nhìn vào thân ảnh Lăng Tố, Na Trát Sa Đài hỏi. Xem nét mặt của nàng thì dường như đang rất tò mò muốn biết.
Tiếc rằng những gì mà Tiểu Kiều hồi đáp lại không thể khiến cho nàng vừa ý được.
“Na Trát tỷ, tỷ nói ai vậy?”.
Khe khẽ thở dài, Na Trát Sa Đài phê bình: “Tiểu Kiều, ngươi đừng có thấp thỏm như thế nữa có được không. Sợ cái gì chứ? Chẳng phải ta đã bảo với ngươi là tên Hoàng Thiên Hóa kia không thể phát hiện được chúng ta rồi sao. Xem ngươi kìa, đến nhìn cũng chẳng dám nhìn”.
“Na Trát tỷ, ta… ta xin lỗi. Trước giờ ta chỉ nghe chứ chưa từng được thấy tu sĩ Linh anh cảnh bằng xương bằng thịt…”.
“Dừng”.
Đưa tay cắt ngang, Na Trát có chút không vui: “Tiểu Kiều, ngươi nói vậy là ý gì? Chẳng lẽ tu vi Linh anh đệ bát trọng của ta đây lại không được tính là Linh anh cảnh hả?”.
“K-Không phải! Ta tuyệt không có ý đó… Ta chỉ là…”.
“Được rồi, ta hiểu, không cần giải thích… Chậc, Hoàng Thiên Hóa kia bất quá chỉ là một tên Linh anh đệ lục trọng thôi, ngươi lo ngại cái gì không biết. Đừng nói hắn không thể phát giác chúng ta, dù cho có nhìn ra được thì lại thế nào? Chẳng lẽ Linh anh đệ bát trọng như ta mà đánh không lại Linh anh đệ lục trọng hắn?”.
Lắc đầu tạm cho qua, Na Trát Sa Đài chỉ tay về phía Lăng Tố, hỏi lại: “Đấy, nữ nhân ngồi trên ghế đó đó, ngươi có biết nàng là ai không?”.
Qua vài giây chăm chú quan sát, Tiểu Kiều thành thật lắc đầu: “Na Trát tỷ, ta không biết nàng. Ta chưa từng gặp nàng trước đây”.
“Chưa sao?”.
Hơi thất vọng, Na Trát lẩm bẩm: “Nữ nhân này rốt cuộc là có quan hệ gì với Cốt Đãi mà lại khiến cho tâm tình của hắn trở nên bất ổn như vậy…”.
Lời của nàng không phải suy đoán mà là khẳng định. Theo những gì nàng quan sát được thì kể từ lúc nữ nhân kia xuất hiện, ánh mắt Cốt Đãi vẫn cứ thỉnh thoảng nhìn lên, nhất là tại thời điểm nữ nhân kia vừa mới lộ diện, hắn chẳng những đã không rời mắt mà khí tức trên người cũng bỗng dưng trở nên vô cùng bất ổn. Với tu vi và lịch duyệt của nàng, thế nào lại chẳng nhìn ra có điểm bất thường.
Cốt Đãi và nữ nhân kia chắc chắn là có mối quan hệ nào đó, hơn nữa e là còn không cạn. Na Trát Sa Đài khẳng định như vậy.
“Tiểu Kiều, ngươi có từng nghe Cốt Đãi nhắc tới nữ nhân nào không?”.
Nữ nhân?
Tiều Kiều chẳng cần nghĩ ngợi, đáp ngay: “Không có. Ta chưa bao giờ nghe công tử nhắc đến nữ nhân nào cả”.
“Thật là không có?”.
“Thật không có”.
Chưa chịu bỏ cuộc, Na Trát chuyển sang câu khác:
“Tiểu Kiều, vậy trong hơn hai năm ngươi ở bên Cốt Đãi, ngươi có từng nghe hắn nhắc về chuyện của quá khứ không?”.
Ngẫm một lúc, Tiểu Kiều chợt reo lên: “Đúng rồi! Có một lần!”.
“Cốt Đãi nó đã nói gì? Mau nói ta nghe”.
“Ừm, là thế này…”.