Giống như lần trước, lần này Lâm Thế Danh lại tiếp tục được bao bọc trong hồng quang, tàn ảnh áp sát Vương Chi.
Trên tay hắn, linh kiếm đỏ rực đâm thẳng tới.
Có điều, trong một sát na ngắn ngủi, ngay khi mũi kiếm sắp chạm vào mục tiêu thì bất ngờ, nó bỗng thoát khỏi tay Lâm Thế Danh, đổi hướng bắn thẳng về bên trái, vừa bằng đúng một góc hai mươi tám độ.
Tình huống phát sinh quá đột ngột, đến nỗi khiến cho người cầm kiếm tấn công là Lâm Thế Danh cũng khựng người trong giây lát. Hắn thật sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Thiên Ngoại Hỗn Lưu của hắn từ khi nào lại có kiểu biến chiêu thế này?
Mà không, nó chẳng phải biến chiêu cái gì hết, bởi tình huống vừa xảy ra căn bản là nằm ngoài ý muốn của hắn. Thanh kiếm kia đã tự mình chuyển hướng!
Rốt cuộc là tại sao?
Trong lúc Lâm Thế Danh còn chưa giải thích được về sự kỳ quái này thì trước mặt hắn, thanh kiếm vừa thoát khỏi khống chế nọ đã đâm tới mục tiêu: đầu Vương Chi!
Không còn nghi ngờ gì nữa, kẻ đang đứng phía sau giở trò rõ ràng là muốn lấy mạng Vương Chi.
Nếu là bình thường thì chẳng nói làm gì, với thực lực của bản thân, Vương Chi có thể dễ dàng tránh được, dù sao lực lượng trên kiếm cũng là của Lâm Thế Danh, căn bản là không đủ để đưa hắn vào hiểm cảnh.
Nhưng còn hiện tại?
Tâm trí hắn đang cực kỳ bất ổn. Nhất là sau khi chứng kiến cảnh thân mật giữa Lăng Tố và Hoàng Thiên Hóa kia…
Có lẽ cũng hiểu được những điều đó, trên không trung, Na Trát lập tức động thần niệm.
Cùng lúc, bên trong đan điền Vương Chi, một viên yêu đan màu lam tức thì sáng lên, kế đấy thì… một chuyện kỳ dị xảy ra.
Viên yêu đan vốn đang nguyên vẹn bỗng bất ngờ biến đổi. Đầu tiên là một cái đầu nhỏ nhắn, tiếp đó là cái cổ, rồi mình, tay, chân… lần lượt hình thành.
Nói thì chậm nhưng mọi việc diễn ra lại vô cùng nhanh, từ lúc yêu đan bắt đầu biến đổi cho đến khi kết thúc, thời gian bất quá chỉ một sát na là cùng.
Hiện tại thì yêu đan mà Na Trát Sa Đài đã dùng bí pháp Yêu Linh Tá Thể đưa vào người Vương Chi đã hoàn toàn được thay thế bằng một thứ khác: một cô gái.
Nàng rất nhỏ, chỉ cao tầm ngón tay, toàn thân được bao bọc bởi một bộ y phục màu lam do linh lực hóa thành. Nếu lúc này Vương Chi có thể dùng nội thị thuật quan sát thì khẳng định hắn sẽ lập tức nhận ra ngay. Tướng mạo của nàng… giống hệt tứ a di Na Trát Sa Đài của hắn.
Đây nào phải yêu đan gì, rõ ràng là một linh anh. Một linh anh hình người.
Tương tự như Na Trát Sa Đài hiện giờ, thần sắc linh anh đang khá là khó coi. Hai mắt ẩn hiện hàn quang, nó điều động linh lực tùy thời xuất thủ…
Trong khi đó, bên ngoài, một cách chật vật, Vương Chi di chuyển hòng tránh né những đường kiếm hiểm độc đang được điều khiển bởi Hoàng Thiên Hóa.
Tuy nhiên, như đã nói, với sự thiếu tập trung và tâm tình bị chi phối như lúc này, để hoàn toàn tránh được là một chuyện rất khó khăn.