Phù Thiên Ký

Chương 40: Chương 40: Bát Đại Cảnh Giới




Thấy Trần Biểu đột nhiên im lặng chẳng nói năng gì nữa, Vương Chi bèn lên tiếng: “Sư huynh, ta phải về rồi“.

“À, ừ“. - Trần Biểu ngẩng đầu lên, nói - “Vậy hẹn gặp sư đệ sau, giờ ta cũng phải đến chỗ Nguyễn Oánh sư tỷ để học đan thuật“.

...

Sau khi từ biệt Trần Biểu, Vương Chi liền đi thẳng về phòng với ý định phục dụng Nguyên Đan để đề thăng tu vi, tuy nhiên, lúc hắn còn chưa kịp thực hiện ý định của mình thì đã phải lập tức ngưng lại. Thập tam trưởng lão đã cho người đến.

“Sư tỷ, ngươi tới kiếm ta hả?“. - Vương Chi nhìn cô gái trước cửa phòng, hỏi. Cô gái này cũng chẳng lạ lùng gì với hắn. Nàng chính là người đã làm rơi cuốn ngọc giản Xà Kiếm Bộ ở Tàng Thư Các, đồng thời cũng chính là người đã ngăn hắn bỏ về trong cuộc thi chung với đệ tử nội môn - Hoàng Nữ Tú Anh. Thú thật thì hắn không có nhiều ấn tượng với nàng lắm, kể cả khi nàng rất xinh đẹp đi nữa. Hiện giờ hắn chỉ đang thắc mắc một điều là tại sao nàng lại đến gõ cửa phòng hắn, hắn và nàng cũng không được tính là có giao tình gì đấy.

Như hiểu được sự nghi hoặc của Vương Chi, Hoàng Nữ Tú Anh nói ra lý do của mình:

“Sư phụ bảo ta đến đón ngươi“.

Sư phụ nàng?

Tâm tư xoay chuyển, Vương Chi nhanh chóng hiểu ra vấn đề:

“Sư tỷ, ngươi là đệ tử của thập tam trưởng lão sao?“.

“Ừm“. - Hoàng Nữ Tú Anh gật đầu xác nhận. Nàng nói tiếp: “Sư phụ đang đợi, chúng ta nên đi thôi“.

...

Lát sau.

Khi Vương Chi và Hoàng Nữ Tú Anh đến nơi thì đã thấy thập tam trưởng lão, cũng tức Lăng Tố đứng đợi sẵn. Hôm nay nàng mặc bộ y phục màu lục nhạt, nhìn rất có sức sống. Tiến tới trước mặt nàng, Hoàng Nữ Tú Anh nói:

“Sư phụ, đã đưa sư đệ đến“.

Khẽ gật đầu coi như đáp lại Hoàng Nữ Tú Anh xong, Lăng Tố chuyển ánh mắt lên người Vương Chi trong khi hắn cúi đầu chào.

Quan sát một lúc, nàng lên tiếng: “Ta nghĩ chắc ngươi đã biết ta sẽ thay thế phong chủ chỉ dạy thuật pháp cho ngươi một thời gian phải không?“.

“Vâng, sư phụ đã nói qua“. - Vương Chi đáp.

“Ừm. Thú thật thì ta không biết nhiều về đan đạo lắm, tuy nhiên nếu nói về thuật pháp thì ngươi có thể yên tâm, ta sẽ dạy cho ngươi những thứ tốt nhất mà Yêu Tông có“.

Nghe được những lời bảo đảm của nàng, trong lòng Vương Chi không khỏi cảm thán. Vì sao ư? Bởi vì hắn nhớ đến sư phụ hắn; mà không, chính xác thì phải là những lời ra mắt khủng bố tinh thần của sư phụ hắn.

“Giá như người nhận ta làm đệ tử là thập tam trưởng lão thì tốt biết mấy“. - Một cách tự nhiên mà trong lòng Vương Chi hiện lên ý nghĩ như vậy. Đương nhiên nó vẫn đơn thuần là suy nghĩ, là mong muốn viễn vong của hắn, thực tế thì đó đã là chuyện không thể, thậm chí dù cho thập tam trưởng lão có muốn nhận hắn làm đệ tử đi chăng nữa. Hắn cũng không muốn bị sư phụ hắn xem là “kẻ phản bội” a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.