Phù Thiên Ký

Chương 89: Chương 89: Cố Nhân(2)




“Hừm“.

Hắng giọng một cái, Vương Chi ra vẻ thanh cao: “Tiểu Bá Vương, thật ra vừa rồi ta chỉ là nói đùa thôi, nếu đó là bí mật của ngươi thì không nhất thiết phải nói cho ta đâu“.

“Không, ta nói thật, biện pháp của ta cũng chẳng phải bí mật gì không thể tiết lộ“.

“Thật chứ?“.

“Ừ“.

“Nếu vậy... hừm, nói đi“.

...

Một đỗi sau.

Bây giờ thì Vương Chi đã hiểu tại sao tốc độ tu luyện của Tiểu Bá Vương lại nhanh như vậy. Hết thảy là vì hắn có một phương pháp tu luyện cực kỳ quái dị. Một phương pháp mà sau khi nghe xong, Vương Chi lập tức muốn đem nó đá ra khỏi đầu.

Học theo ư?

Gặp quỷ đi!

Hắn không tập. Sẽ không bao giờ tập! Thậm chí có ném cho hắn một núi linh thạch thì hắn cũng sẽ không tập!

Tại sao hả?

Vì hắn chưa có muốn chết sớm!

Cái gì chứ? Nhảy vào dung nham, ngồi hứng lôi điện, đó gọi là tập luyện sao?

Tự sát thì có!

Giờ thì Vương Chi đã có một cái nhìn khác về người huynh đệ tiện nghi của mình: hắn là một tên điên.

Hít một hơi thật sâu để trái tim nhỏ bé của mình bình ổn lại, Vương Chi đưa tay vỗ nhẹ vai Tiểu Bá Vương, cảm khái:

“Huynh đệ, giờ thì rốt cuộc ta đã hiểu tại sao ngươi lại có tướng mạo khác người như vậy rồi“.

Trong dạ ngờ vực, Tiểu Bá Vương không kiềm được hỏi: “Huynh đệ, ý của ngươi... ta không hiểu mấy“.

“Thì chân mày và đầu của ngươi ấy“.

“Chân mày và đầu của ta thì thế nào?“.

Thấy Tiểu Bá Vương mãi chưa chịu hiểu, Vương Chi đành nói huỵch toẹt:

“Chân mày ngươi đỏ rực như thế chẳng phải là do bị dung nham nung luyện mà thành sao?“.

Môi mấp máy, đầu ngưng trệ một lúc, Tiểu Bá Vương cuối cùng cũng cố thốt ra một câu:

“Vậy... còn đầu của ta?“.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.