“Chúc tiểu thư một buổi sáng tốt lành” - Người đàn ông hướng về Rusalka, nghiêng người và nói.
Rusalka nhìn ông, đáp bằng giọng hờ hững: “Lời chúc của ngươi đã muộn màng rồi, Lohan. Ta đã có một sự khởi đầu khá tệ“.
“Có thể nói cho tôi biết ai đã làm người phiền lòng không, tiểu thư Rusalka?“.
“Ồ, là con mèo của ta thôi, ngươi không phải bận tâm đâu Lohan“.
Chuyển ánh mắt sang Abito, cô bảo:
“Đây là Abito, người ta đã đề cập. Ngươi hãy dạy cho anh ta những quy tắc cần thiết của nhà Dreamess. Hãy đảm bảo rằng anh ta sẽ ghi nhớ và thực hiện tốt tất cả trước khi mặt trời lặn. Hẳn là không khó khăn gì chứ, Lohan?“.
Sau khi thoáng liếc qua Abito, Lohan - vị quản gia lâu năm nhà Dreamess - cười nhẹ: “Mọi thứ sẽ như ý người, thưa tiểu thư“.
“Tốt. Ngươi có thể bắt đầu“.
“Đã rõ” - Cúi chào Rusalka xong, quản gia Lohan quay mặt về phía Abito và gọi: “Abito, chúng ta nên đi thôi“.
Abito không đáp lại ông. Anh nhìn Rusalka đang ngồi tựa lưng vào ghế ở phía đối diện, chẳng biết thế nào lại thốt ra một câu mà sau đó anh mới thấy là không mấy thích hợp:
“Hẹn gặp lại cô, tiểu thư“.
...
Trong một căn phòng khác của nhà Dreamess.
“Ông Lohan, chúng ta sẽ bắt đầu với thứ gì?“.
“Thứ gì?” - Câu hỏi của Abito khiến cho vị quản gia già cảm thấy ngoài ý muốn. Dù vậy, ông không tốn bao nhiêu thời gian để cho anh một câu trả lời: “Những thứ mẫu mực mà cậu không bao giờ được phép thay đổi“.
“Và chúng đây” - Vừa lấy ra một quyển sách nhỏ bìa xanh đưa cho Abito, ông vừa nói - “Cậu có mười phút để ghi nhớ tất cả“.
Đúng mười phút sau.
“Cậu đã nhớ kỹ rồi chứ?“.
“Đã nhớ kỹ“.
“Tốt” - Giọng quản gia Lohan trở nên nghiêm túc hơn - “Bây giờ tôi sẽ dạy cho cậu những công việc mà người hầu nhà Dreamess phải biết“. Đưa cho Abito thêm một quyển sổ nhỏ và một cây bút, ông bảo: “Nhưng trước đó, tôi nghĩ cậu cần có gì đấy để ghi chép. Đơn giản bởi vì tôi sẽ không nhắc lại lần thứ hai“.
Abito tiếp nhận quyển sổ và nhanh chóng lật ra trang đầu tiên. Trống không.
Ngẩng đầu lên, anh hỏi: “Giờ thì tôi phải ghi nhớ điều gì đây, ông Lohan?“.
“Để xem nào...” - Ngẫm nghĩ trong chốc lát, quản gia Lohan đưa ra quyết định: “Bài học đầu tiên của chúng ta sẽ là sự lịch thiệp, và điều thứ nhất trong bài học mà tôi muốn cậu ghi nhớ là hãy gọi tôi bằng cụm từ 'quản gia Lohan' thay vì 'ông Lohan' như vừa rồi“.