Phù Thiên Ký

Chương 155: Chương 155: Xuất Chiêu Đi




Vốn đang mơ màng, Tiểu Kiều lập tức bật người dậy, khẩn trương thả ra thần thức... Chính lúc này, giọng nói kia lại tiếp tục truyền đến:

“Không cần tìm. Ta ở đây“.

Lời vừa dứt, từ trong khoảng không cách nơi Tiểu Kiều đứng chừng độ ba mươi thước, một thân ảnh dần hiện rõ.

Bạch y xuất trần, ngọc phiến thanh nhã, người tới đích thị là Công Tôn Tiểu Điệp. Phẩy nhẹ chiếc quạt trên tay, hắn mỉm cười, hỏi:

“Hai vị đạo hữu, Công Tôn ta tự nhận cũng là người biết thưởng thức cảnh đẹp, chẳng hay hai vị có muốn nghe ta bình phẩm một chút hay không?“.

“Ngươi ở đây hơn nửa giờ hẳn không phải chỉ để bình phẩm cảnh vật“.

Vừa nghe xong câu nói kia của nam tử, nụ cười trên môi Công Tôn Tiểu Điệp tức thì vụt tắt. Từ nãy giờ hắn cứ tưởng đối phương không phát giác ra sự có mặt của mình, vậy mà...

“Xem ra ngươi cũng có chút bản lãnh“.

Gấp lại quạt ngọc, Công Tôn Tiểu Điệp đi thẳng vào đề:

“Lời dư thừa Công Tôn ta cũng chẳng muốn nói nhiều, Xuy Thủy kiếm ngươi đưa hay là không đưa?“.

“Ngươi sao lại vô lý như vậy! Thanh kiếm kia có phải của ngươi đâu mà bảo đưa với không đưa chứ!“.

Lần này, người lên tiếng không phải nam tử mà là Tiểu Kiều. Nàng thực sự cảm thấy rất là bất bình. Để có được thanh kiếm kia, công tử của nàng đã phải bỏ ra tận bốn mươi ngàn vạn linh thạch, thế mà bây giờ cái tên Công Tôn này lại nhảy ra đòi cứ như thể nó vốn là của hắn vậy. Nghĩ mà bực, nàng bồi thêm một câu nữa:

“Dù ngươi có xinh đẹp thì cũng đừng nên vô lý như thế chứ!“.

...

Xinh đẹp?

Nếu Công Tôn Tiểu Điệp nhớ không lầm thì đây đã là lần thứ hai hắn bị cô gái này châm chọc rồi. Trước nay, điều mà hắn ghét nhất chính là bị người ta đem ra so sánh ví von với nữ nhân... Hắn... thật là rất ghét.

“Soạt!“.

Chẳng buồn nói thêm một lời nào nữa, từ tay Công Tôn Tiểu Điệp, một cây ngân châm được phóng đi, đích đến thì chính là Tiểu Kiều.

Đối mặt với tình huống bất ngờ và đầy hung hiểm này, Tiểu Kiều tức thì biến sắc, vội lắc mình tránh né. Tuy nhiên, vừa mới thoát được cây ngân châm kia thì đã lại có thêm ba cây nữa bay tới, tốc độ so với ban đầu còn nhanh hơn gấp bội!

Không thể tránh được nữa!

Trong tình huống sinh tử cận kề, hai mắt Tiểu Kiều đột nhiên mở trừng, đồng tử từ đen chuyển thành trắng bạc. Cùng với sự thay đổi của đôi mắt, cả người nàng cũng bất ngờ vụt sáng, bạch quang chiếu cả một vùng...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.