Tư Đồ Lạp Vi thu lại ảo ảnh, không phải cô đột nhiên nổi máu thánh mẫu chỉ là mục đích chính để Nhạc Quỳnh Quỳnh đi cầu cứu Lý Vũ Văn cầu bảo vệ thôi!Quả nhiên không ngoài dự đoán, Nhạc Quỳnh Quỳnh ở trong không gian đợi đến nửa ngày thấy không có chuyện gì phát sinh mới dám đi ra.
- Vũ Văn, anh phải tin em!Trong phòng em quả thật có thứ kia! - Nhạc Quỳnh Quỳnh bộ dáng hoa lê vũ đái hướng Lý Vũ Văn nói.
- Quỳnh Quỳnh không phải anh không tin em, nhưng là chuyện này quả thật.... Chắc có lẽ dạo này em quá mệt mỏi nên mới hoa mắt đi! - Lý Vũ Văn hơi nhíu mày nhẹ an ủi.
- Không phải em không nhìn lầm, em thật sự đã tận mắt thấy nó kia mà!Suýt nữa thôi, nếu em không vào không gian đúng lúc nó thật sự đã giết em rồi! - Nhạc Quỳnh Quỳnh càng nói càng run sợ, móng tay vô thức siết chặt lấy cánh tay Lý Vũ Văn làm nổi lên những vết đỏ có dấu hiệu rách da .
- Thôi được rồi, đợi anh xử lí xong công việc sẽ đến phòng em.Được chứ? - Lý Vũ Văn hít vào một hơi mệt mỏi, nhưng vẫn nhẫn nại an ủi Nhạc Quỳnh Quỳnh.
- Không được, em phải đi theo anh như thế mới tạo cho em cảm giác an toàn! - Nhạc Quỳnh Quỳnh tuy vẫn bất an như cũ nhưng vẫn không quên quan sát sắc mặt Lý Vũ Văn biết hắn sắp hết kiên nhẫn nên mới cố tình nói cường điệu vế sau.
Không ngoài ý muốn, Lý Vũ Văn vừa nghe xong tâm tình cũng tốt hơn trước vài phần.Là nam nhân ai lại không có lòng hư vinh khi nghe ái nhân có ý muốn cầu hắn che trở.
...
- Anh đã kiểm tra rồi nhưng lại chẳng có gì cả?
Lý Vũ Văn xem xét mọi thứ một chút rồi lại nhìn những mảnh vỡ dưới chân, sau lại cầm lên con gấu nhồi bông Nhạc Quỳnh Quỳnh nói quái dị kia dùng lực tinh thần dò xét cả buổi cũng không thu hoạch được gì ngược lại còn làm sức lực hắn tiêu hao.Cuối cùng đem ánh mắt đặt lên người Nhạc Quỳnh Quỳnh như chờ câu trả lời.
- Sau lại có thể... em rõ ràng... - Nhạc Quỳnh Quỳnh vốn định mở miệng phản
bác lại thấy mình lỡ lời, nếu cô ta thực sự nói như vậy chẳng khác nào nói cô ta không tin tưởng năng lực của Lý Vũ Văn.
- Vâng! Chắc là do em nhầm! - Nhạc Quỳnh Quỳnh nhỏ nhẹ nói, đầu cuối xuống một bộ dáng hối lỗi.
Lý Vũ Văn thấy thế cũng không nhẫn tâm trách móc gì nhiều, đành bất đắc dĩ ôm cô ta vào lòng.Thầm suy nghĩ, nếu như lời Quỳnh Quỳnh là thật thì người có khả năng tạo ra ảo cảnh chân thật đến như vậy chỉ có dị năng giả cùng tang thi hệ tinh thần cao cấp.
Nhưng cười canh gác tòa nhà này cũng không phát hiện có gì bất thường.Trong căn cứ cũng không hề có dị năng giả hệ tinh thần ngoại trừ người kia.Lý Vũ Văn dường như nghĩ đến chuyện gì đó trên mặt lộ ra thần sắc chán ghét cùng tiếc hận.
Tư Đồ Lạp Vi ngồi nhàn nhã trên chiếc giường màu hồng của Nhạc Quỳnh Quỳnh, vừa nhìn thấy biểu tình kia của Lý Vũ Văn thì làm sao không biết hắn ta đang nghĩ đến cái gì?Cũng không khỏi cười lạnh.
Dị năng giả hệ tinh thần hiện tại cực kì khan hiếm, trình độ coi trọng tại mạt thế so với đám động vật quý hiếm trước mạt thế còn hơn xa.Ít ỏi đến nổi một đất nước rộng lớn như Trung Quốc mà chỉ có duy hai dị năng giả hệ tinh thần liền biết.
Nữ phụ nguyên bản là một tinh thần giả trung cấp nếu không phải cô ta "thiếu muối" trầm trọng chạm đến sự nhẫn nại cực hạn của nam chính thì dù gì hiện tại không lâm vào tình cảnh sống không bằng chết trong viện nghiên cứu.
Chi ít nhất cũng có thể được nam chính người ta "sủng ái" đem nữ phụ luôn ngày đêm si mê hắn "vắt khô" tinh thần lực đến khi không còn khô hơn nữa mới ngừng.
Ngoài những dị năng bị biến dị hoặc bình thường như: phong,hỏa, mộc, thổ, tốc độ, cường hóa thân thể,... thì còn những dị năng đặc biệt: lôi, băng,thủy,kim,quang hệ,ám hệ cuối cùng là tinh thần hệ.
Lôi hệ, băng hệ và kim hệ: là ba dị năng hoàn hảo về cả công kích lẫn phòng ngự.
Quang hệ: gồm một nhóm dị năng riêng lẽ hợp thành ( tốc độ, lôi cùng hỏa hệ).
Ám hệ: hệ độc, thổ hệ,...
Thủy hệ: tuy lực công kích cùng phòng thủ không ra gì nhưng trong tình trạng thiếu nước sạch trầm trọng tại mạt thế mà nói thì lại rất hữu ích.
Tinh thần hệ: năng lực này có thể nói vô vạn biến hóa cấp bậc càng cao sẽ thấy dị năng càng lợi hại.Dị năng giả loại này sơ cấp chỉ có thể gây ảo giác nhưng hiệu quả lại cực cao.Vào trung cấp thì có thể tạo ảo mộng trận, có thể công kích cùng phòng vệ bằng lực tinh thần.
Tấn cao cấp thì chẳng những có thể điều khiển bất cứ sinh vật nào có lực tinh thần dưới cấp theo ý muốn mà còn nghịch thiên có thể nâng cao lực tinh thần theo ý muốn trong khoảng thời gian ngắn.
Vài ngày tiếp theo Tư Đồ Lạp Vi vẫn cùng Nhạc Quỳnh Quỳnh ngoạn một chút.Mỗ phù thủy chỉ là cho cô ta nhìn thấy thức ăn của mình toàn bộ biến thành giòi bọ lúc nhúc, khi cô ta ngủ chẳng qua sờ mó kéo chân cô ta lôi xuống một chút.
Chỉ là khi cô ta tắm lén đổi màu sắc trong bồn thành màu đỏ tựa huyết tươi,... tất cả bất quá chỉ là đùa giỡn nho nhỏ... nho nhỏ, ha hả... Nhưng bạn nhỏ Nhạc Quỳnh Quỳnh đáng thương của chúng ta hoàn toàn không cười được nữa!
Trên mặt Nhạc Quỳnh Quỳnh ngày càng xuất hiện nhiều quầng thâm, nếu đem cô ta quăng vào một đám Quốc Bảo* trước mạt thế chỉ sợ không phân biệt được luôn đi.Cho dù cô ta có dùng bao nhiêu nước suối trong không gian thì qua ngày hôm sau cũng sẽ bị dọa sợ mà xuất hiện như cũ.
Cô ta đã nhiều lần muốn nói rõ với Lý Vũ Văn nhưng hắn vẫn một mực không tin như cũ khiến cô ta gấp sắp muốn điên lên rồi.Vì sao Lý Vũ Văn không tin?Đơn giản là vì sau lần cáo trạng trước đó của Nhạc Quỳnh Quỳnh, thì hắn đã lén gắn ba camera cùng một thiết bị ghi âm.
Nhưng cuối cùng cũng như cũ không thu hoạch được gì.Đương nhiên rồi!Vì mỗ phù thủy đã lường trước nên chỉ dùng ảo ảnh, quay được điều gì thì mới lạ đó.Người trong căn cứ thấy nữ thần Nhạc Quỳnh Quỳnh trong lòng họ ngày càng cư xử khác thường, luôn hay nổi nóng không còn dịu dàng như trước.
Chẳng những như vậy còn nói mình gặp ma.Từ đó liền xuất hiện hai lời đồn trong căn cứ nào là nữ thần họ dạo này dây thần kinh gặp chút trục trặc, thứ hai là trong căn cứ có dị vật xâm nhập.
Lý Vũ Văn gấp rút xử lí chuyện viện nghiên cứu chưa xong, nửa đường lại nhảy ra một cục nợ Nhạc Quỳnh Quỳnh luôn đeo bám hắn gần như 24/24.Nếu là lúc trước hắn cầu còn không được hiện tại lại thấy vô cùng phiền chán.
Đã như vậy, từ điều tra mà hắn mới phát hiện hai tin đồn gây thiệt hại cho căn cứ là bắt nguồn từ ái nhân của hắn.Hiện tại, theo hắn thấy Nhạc Quỳnh Quỳnh ngày càng "hành sự không có, bại sự có thừa" chứ chẳng phải là thần may mắn nữa.
____________________________Phân cách tuyến______________________
Trong khu rừng âm u, dưới mặt đất không ngừng tỏa ra những làn khói màu tím trên cao thì sương mù bao phủ.Thiếu nữ dung mạo tinh xảo, nghiêng người ngủ say trên chiếc võng được đan bằng vỏ cây.Hai đầu dây cố định trên cây cổ thụ biến dị vô cùng to lớn.
Mái tóc dài đen nhánh xỏa tung làm nổi bật làn da trắng hơn tuyết,phía bên dưới chỗ thiếu nữ nằm là một nhóm vài chục cây nấm phát sáng sơ cấp.Xung quanh cô là một đàn nhỏ Tuyết Hồ Điệp trên mình phát ra ánh sáng trắng dịu dàng nhẹ đập đôi cánh mềm mại bay vòng quanh thiếu nữ tựa như bị cô thu hút.
Dường như cảm nhận có sự hiện diện không ác ý của ai khác.Lúc này hàng mi dày cong vút nhẹ run, đôi mắt to tròn dần mở ra hé lộ đồng mâu yêu mị đang mơ màng ẩn chứa chút hơi nước muốn người khác phạm tội dĩ nhiên là vì chưa tỉnh ngủ hẳn.Nhưng khi nhìn thấy "người" trước mặt thì không khỏi sửng sốt:
- Tại sao anh lại ở đây?
[Cấp bậc dị năng giả : Cao cấp (SSS, SS, S) ;Trung cấp (A, B, C) ; Sơ cấp (D, E, F)
Cấp bậc tang thi: Tang thi hoàng (Z) ; Tang thi vương (SSS) ; Tang thi cao cấp (SS, S) ; Tang thi trung cấp ( A , B , C) ; Tang thi sơ cấp ( D, E, F)]