Tôi tên Black, sinh ra tại khu rừng mộng ảo Pháp Tắc.Cuộc sống của tôi hằng ngày đều trôi qua trong êm đềm, thư thái.Tuy không có song thân, nhưng những đồng bạn xung quanh đối đãi rất tốt với tôi.
Tôi cứ ngỡ nhân sinh của mình sẽ mãi trôi qua như thế đến tận đến phút cuối, cho đến khi tôi gặp được một tên và bị "bắt cóc" không thương tiếc.Tôi nhớ rõ tôi chẳng qua vô tình thấy một con cá ngừ nướng thơm ngon ngào ngạt...chẳng qua là vô tình gặm một miếng để an ủi cái bao tử đang kêu gào... chẳng qua là không chống đỡ được sức hấp dẫn nên mới gặm thêm vài phát nữa...
Nếu có thể quay trở lại thời điểm đó, tôi có thể thề với lương tâm của mình rằng cho dù trước mặt có mười hay hai mươi con cá ngừ thơm ngon như thế nào đi chăng nữa, thì vẫn sẽ không bao giờ cắn phát nào.Nếu lúc đó... thì chắc có lẽ tôi không phải trải qua cuộc sống "nô bộc" cực khổ suốt quãng đời còn lại.
Đúng vậy!Cái tên vô lương kia, chỉ vì tôi ăn một mất một con cá ngừ bé tẹo teo mà tàn nhẫn.Bắt ép tôi rời xa quê hương yêu dấu, chính là chủ nhân biến thái : Tư Đồ Lạp Vi.Và cũng từ ngày đó, tam quan của tôi bắt đầu điên đảo.
Chủ nhân biến thái nếu trừ bỏ cái bản chất thối không thể thối hơn kia thì cũng tính là một người hoàn hảo nhỉ?Dung mạo thuộc hàng quý hiếm, khí chất tốt.Gia cảnh tốt, thực lực khủng bố lại đa tài.
Nhưng là ông trời đố kị "người" tài, một tên phù thủy lai huyết tộc vốn tài năng vẹn toàn thế mà não lại có vấn đề nghiêm trọng.Tính cách cũng vì thế mà càng ngày càng biến đổi.
Trong khi mấy phù thủy nhà khác đang tập tành cưỡi chổi, thì chủ nhân biến thái nhà tôi vừa nghiêm túc ngồi trên chổi thần đang ổn định trên cao vẽ... khụ khụ...hàng cấm xuân cung đồ, với ý định tuyên truyền với mấy đứa trẻ phù thủy nhà bên để buôn lậu thu tiền sinh hoạt.
Trong khi mấy đứa trẻ huyết tộc quý tộc khác phải vất vả khổ cực, học cách "ăn uống"sao cho trang nhã đúng mực quý tộc nhất.Thì chủ nhân biến thái nhà tôi đã lần mò ra thế giới loài người, thực hiện hàng loạt những phi vụ cướp huyết mỗi nơi một ít trong các bệnh viện để chế tạo đồ ăn độc nhất của mình.Vâng, quý vị đã đoán không sai chính là cây kẹo mút mà bả luôn ngậm hằng ngày!
Trong khi những phù thủy trẻ tuổi những mầm móng tương lai của những gia tộc lớn.Đang cố gắng học tập, để muốn được biểu lộ thực lực của bản thân ra oai với mọi người trong kì thi thuật pháp sơ cấp.Thì chủ nhân biến thái nhà tôi đã sớm vượt lên tất cả, đang nghiên cứu sáng tạo ra bí kíp tuyệt kĩ "ba mươi sáu cách ăn ngủ thầm lặng trong giờ học".
Trong khi mọi người khác đã đến tuổi cặp kê, và đang trong thời kì hormone vực dậy thì chủ nhân biến thái cũng chính là kẻ được xưng tụng công chúa dịu dàng- tuyệt học toàn tài trong truyền thuyết trong mắt mọi người đang tự hỏi giới tính của mình rốt cuộc là nghiêng về bên nào?Là thích giống cái, hay si mê giống đực?Hay có khả năng ở giữa cũng nên.
Mọi người thấy đó, chủ nhân biến thái của tôi căn bản là một tên có bệnh mà bỏ mặc chữa trị.Người khác nhìn vào thì thấy nụ cười tươi tắn luôn treo trên môi của bả mà lầm.Thật ra đó là thói quen!Sau bao nhiêu năm quan sát chủ nhân biến thái cuối cùng tôi cũng rút ra được kết luận.
Đệ nhất phù thủy, người kế thừa huyết tộc mạnh nhất căn bản chỉ mắc chứng co rút khóe miệng cười không ngừng đi.Vui cười thì này là điều đương nhiên nên không có gì đặc biệt, đằng này không vui cũng cười được.Tựa như khi xem bộ phim tình cảm ngược thê thảm mà người đọc thay vì nên lấy ra khăn giấy lau nước mắt vì cảm động, đằng này cũng là rút ra khăn giấy nhưng lí do là cười ra nước mắt.
Bình thường không có việc gì cũng treo nụ cười bên môi, cái tật dở hơi này trong mắt người khác gọi là cái gì ôn nhu như ngọc trong truyền thuyết đây mà.Ngay cả lúc tức giận cũng cười như con dại.Thật là hết nói nổi.
Kể ra từ lúc chủ nhân biến thái biết đến cái gì gọi là đam, bách.Thì cuộc sống thường nhật hằng ngày càng lúc càng rối.Không có chuyện gì rảnh rỗi lại đi làm bà mai bà mối cho những mối tình cùng giới.Nên mới nói, khi chủ nhân biến thái quyết định đi lịch lãm bên thế giới loài người các trưởng bối ở hai gia tộc nội, ngoại mừng muốn rơi lệ.
Ai... cuối cùng cuộc sống của họ cũng đã quay trở lại rồi!Cuối cùng các dòng tộc trong thế giới này đã được cứu rỗi thoát khỏi tình trạng nòi giống suy vong vì không có con nối dõi tông đường.Bọn họ cũng lệ rơi phần nào vì thương tiếc cho số phận của cái hành tinh địa cầu, mà hỗn thế ma vương kia đi đến.
Chủ nhân biến thái đúng là con yêu nghiệt hại dân hại nước, thế quái nào không chín thì mười nhân tộc tỏ tình muốn theo đuổi chủ nhân biến thái lúc đầu là tình địch không đội trời chung qua một khoảng thời gian đều là "hay là mình bất chấp tất cả yêu nhau đi em" tay trong tay không thể hạnh phúc hơn.
Có thời điểm vì muốn thử nghiệm sức hấp dẫn của bản thân, chủ nhân biến thái đã dùng pháp thuật đi "chuyển giới" thành nam nhân rồi đi làm diễn viên.Lúc đầu tôi cũng vừa cười sặc sụa chế nhạo bả đến cuối liền không cười nổi.Thế giới này điên rồi!Vừa nói diễn nam thần lãnh khốc liền ôm giải ảnh đế trong tay là cái quái gì?Còn nữa đội ngũ Fan não tàn hùng hậu lại là cái gì?
Tỉnh lại đi hỡi các đồng chí, các chú đã bị lừa tình toàn tập rồi!Nhưng là tôi cuối cùng cũng bất lực nhìn những thím ấy sa lầy trong vũng bùn mang tên " mê giai".
Còn nữa, nếu như những điều trên đây còn chưa làm các ngươi kinh ngạc thì xin tiếp tục khám phá.Giữa cái thời tiếc lạnh lẽo muốn âm độ, người khác còn ước gì bản thân mãi chôn vùi trong lớp chăn bông ấm áp mãi không rời thì chủ nhân biến thái nhà tôi đã lặn lội đến tận Bắc Cực chỉ để bắt cá.
Nhưng cũng không phải cá thường, cá mà chủ nhân biến thái nhà tôi định bắt về làm cảnh là nhân ngư a! Có ai cho tôi biết chỉ cần một bộ đồ bơi nữ sinh, một cái kính lặng đi đến Bắc Cực là có thể tìm thấy nhân ngư?Nhưng sự thật không tưởng kia đã xảy ra thật.
Chỉ có điều là nó nằm sâu dưới tận đáy mà còn có vài thuật pháp che mắt nên nhân loại bình thường mới không thấy.Chỉ có điều, mấy con nhân ngư này chắc có lẽ là sống quá hòa hợp với thiên nhiên nên da đứa nào đứa nấy trắng tái nhợt.
Miệng tựa cá angerfish, móng tay đứa nào đứa nấy vừa dài vừa đen không thua gì của lũ cương thi.Cái đuôi xinh đẹp không thấy chỉ thấy mấy cái đuôi trơn trượt của lũ cá nhà táng.
Giọng ca động lòng người đâu chả thấy, gặp đứa nào nó cũng "thân thiện" nhe răng chào hỏi, rít vài tiếng rồi quẩy đuôi định nhào vô "đánh dấu răng".Thế là ý định bắt về làm cá cảnh bị hủy bỏ liền và ngay lập tức.
Ý định thứ hai của chủ nhân biến thái là định nhậu thịt cá nhám!Vừa hay thấy dưới tổ tụi nó có không ít xương cánh cụt, hải cẩu, còn có cả xương người liền từ bỏ ngay tức khắc.Cuối cùng cũng chỉ là đập chết vài thằng, thảy lên cho mấy con hải cẩu biển nhâm nhi cho biết mùi vị.
Tuy nói chủ nhân biến thái kì tài là thế nhưng là một tên khiếm khuyết tình cảm.Đừng nhìn chủ nhân luôn nói cười, sống vô tư là thế.Không phải cứ biểu lộ chỉ số EQ siêu cao là cao thật.
Cuối cùng cũng chỉ là cái vẻ ngoài.Bằng chứng là chủ nhân biến thái đã qua tuổi cặp kê lâu rồi, ở cái tuổi của chủ nhân những phù thủy khác đã sắp có con nhưng chủ nhân biến thái nhà tôi đến tận lễ valentine vẫn còn ở nhà lập dàn cầu mưa,hô to khẩu hiệu "FA muôn năm, FA muôn năm!"kia kìa.