Phúc Hắc Lão Công, Sủng Nghiện!

Chương 93: Chương 93: Kỹ thuật của Diệp thiếu đây có vấn đề




Tuy nhiên, Diệp Dục Sâm không mấy quan tâm đến mấy lời bình luận về tin tức đó, từ đầu đến cuối hắn vẫn cứ làm ra bộ dáng không liên quan đến mình.

Cô thì lại càng không có hơi sức đâu để tâm vào mấy tin bát quái vì hai ngày này cô bị chị quản lý huấn luyện một cách thảm khóc, mỗi ngày đó đối với cô đều mệt chết khiếp đến nổi không còn thời gian tự chăm sóc bản thân mình.

Nguyên nhân là vì cô chỉ là một diễn viên tay ngang lại chưa từng được đào tạo bài bản qua trường lớp nào nên Giang Vân quyết định bù cấp tốc cho cô một số tiết học như vũ đạo, thanh nhạc,... Thậm chí đến cách ứng phó với truyền thông, mọi thứ đều phải học bù lại hết.

Mấy ngày nay cô đều ra cửa lúc 7 giờ sáng rồi đến 9 giờ tối mới được về nhà, khi mà về đến nhà thì đều giống nhau là đi tìm cái giường lăn ra ngủ liền, thậm chí có đôi lúc quá mệt thì cô cứ nhắm cái sô pha ngã thẳng lên đó mà ngủ.

Mấy lần hắn thấy cô nhắm cái sô pha để ngủ liền bất lực thở dài nhưng nhanh chóng lại yêu thương bế cô lên phòng còn tự tay pha nước tắm rồi ôm cô đi tắm.

Những làn nước ấm áp xối qua da khiến cho cô dần tỉnh, một lát sau thì tỉnh hẳn, liền nhận ra chuyện gì đang xảy ra với mình, đầu tiên chính là muốn kháng cự nhưng Diệp Dục Sâm nhanh hơn một bước nói: “Em cứ ngủ tiếp đi, anh giúp em tắm.”

“Không cần, anh đi ra ngoài trước đi, tôi tự tắm là được mà!” Tô Vãn dỗi, ghét bỏ đuổi người, cô vội làm cả người ngập trong nước.

“Còn che cái gì? Lúc nãy anh giúp em cởi đồ, anh đã thấy hết rồi.” Hắn cười gian.

Tô Vãn chỉ biết ngửa đầu mà than trời.

Cô quên mất, lúc nãy mình ngủ như chết, tất cả quần áo trên người đều do hắn cởi ra còn đem mình bỏ vào bồn tắm, hình như còn tắm qua một lúc, nếu muốn làm cái đó đó thì chắc cũng xong mất rồi.

Thế nên cô đành nằm bất động trong bồn, không thèm giãy giụa vô ích nữa, cứ lặng lẽ mà nhìn hắn tắm cho mình.

Diệp Dục Sâm săn tay áo cao lên chút nữa rồi cầm lấy vòi sen xả trôi đi bọt xà phòng trên đầu cho cô.

Tô Vãn cảm nhận được những ngón tay thon dài đang xuyên qua những sợi tóc rồi nhẹ nhàng massage da đầu của mình, lực ở tay hắn không mạnh cũng không nhẹ vừa đủ làm cô rất thoải mái.

Kỹ thuật này chắc chắn tốt hơn mấy cô gái làm trong tiệm tóc.

Thật tế là cô có chút bất ngờ vì chủ tịch Diệp đây làm việc này quá là cao tay.

Thế nên cô nhắm mắt lại hưởng thụ rồi có chút mơ màng thiếp đi.

Không biết qua bao lâu thì hắn lại vớt cô ra rồi dùng khăn tắm lau người, lau tóc cuối cùng dùng máy sấy khô tóc, rất nhanh mái tóc ướt đã khô ráo.

Nghe được tiếng gió thổi hù hù của máy sấy tóc bên tai cô thức dậy và nhịn không được hỏi một câu: “Diệp tổng, anh làm loại việc này giỏi như vậy, có phải, trước đây anh từng nuôi sủng vật không?”

Cô đem hai chữ Sủng Vật nhấn mạnh, lời nói đó toàn vị chua nhưng chính mình thì không nhận ra.

Diệp Dục Sâm vuốt mấy sợi tóc xuống còn mắt liếc xéo mặt cô: “Nếu bổn thiếu gia nói đây là lần đầu tiên, em có phải rất hãnh diện không?”

“Ngừng...”

Tô Vãn khịt mũi coi thường, không xem đây là sự thật.

Lần đây tiên mà làm tốt như vậy, không có người dạy cũng có thể làm giỏi thế sao?

“Anh thành thật khai báo đi, anh đã bao giờ nuôi sủng vật nào khác trước đây chưa?”

Cô cố tình nhấn mạnh hai từ sủng vật với dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi, đây rõ ràng là trong lòng rất để ý.

Diệp đại thiếu nghĩ nghĩ: “Từng nuôi một con mèo lớn.”

“Nó lớn như thế nào?”

“Nó lớn tuổi hơn em.”

“...” Cô từ chối cùng anh bàn đề vấn đề nhàm chán này, liền chuyên đề tài, “Còn nữa không?”

“Em.”

Thái dương của Tô Vãn run lên: “Còn nữa không?”

“Hết rồi.” Hắn trả lời hai từ đặc biệt dứt khoát.

Tô Vãn chớp mắt và cảm thấy đáp án này không đáng tin cậy, vì thế cô cũng dứt khoát hỏi: “Còn Giang Uyển Hinh đâu?”

______oOo______

Editor: Alissa.

Cập nhật 17/2/2020 tại Việt Nam Overnight truyện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.